“Con không muốn lập gia đình, con muốn vĩnh viễn ở bên cha mẹ.”
Trần Duyệt bĩu môi, không cho là đúng.
“Con bé ngốc, con đường tu tiên khó đi, có một người nâng đỡ lẫn nhau, dễ đi hơn một chút, nhưng muốn lấy con gái bảo bối của ta, phải có thực học mới được, đám ăn chơi trác táng kia thì thôi.”
Tôn Hồng Ngọc cười cười, cưng chiều nói.
Trần Duyệt là con gái duy nhất của họ, từ nhỏ được cưng chiều, nàng tâm cao khí ngạo, tu sĩ Kết Đan bình thường, căn bản không đặt vào mắt.
Một trận tiếng kèn trầm thấp vang lên, Trần Nhất Long từ trong lòng lấy ra một vỏ ốc biển màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, một giọng nam tử chợt vang lên: “Sư phụ, bên ngoài có ba vị tu sĩ Kết Đan tới, hai vị tiền bối trong đó là Vương Trường Sinh Vương tiền bối cùng phu nhân của hắn.”
“Vương đạo hữu? Mau mời bọn họ đến chỗ ở của vi sư.”
“Vâng, sư phụ.”
Trần Duyệt đứng dậy, nói: “Người tới là khách, con đi chuẩn bị nước trà bánh ngọt.”
Không lâu sau, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Uông Hoa Sơn liền đi tới chỗ của Trần Nhất Long.
Sau khi hàn huyên đơn giản, sáu người ngồi ở trong đình đá, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.
“Nhiều năm không gặp, Trần tiên tử quả nhiên đã tiến vào Kết Đan kỳ, chúc mừng.”
Vương Trường Sinh lộ ra một nụ cười thành khẩn, chúc mừng Trần Duyệt.
“Vương phu nhân cũng không kém, cũng đã tiến vào Kết Đan kỳ. Vương đạo hữu, nếu không có việc gì, có thể ở lại Mộc Long các của chúng ta vài ngày.”
Trần Nhất Long nhiệt tình mời. Bên cạnh Vương Trường Sinh có hai tu sĩ Kết Đan, hắn tự nhiên muốn giao hảo Vương Trường Sinh.
Hắn và Vương Trường Sinh săn giết yêu thú hai lần, Vương Trường Sinh để lại ấn tượng không tồi cho vợ chồng Trần Nhất Long.
“Vậy chúng ta liền quấy rầy, Trần đạo hữu, tại hạ có một chút vấn đề, muốn thỉnh giáo ngươi một phen, mong Trần đạo hữu chỉ điểm bến mê.”
Vương Trường Sinh ôm quyền với Trần Nhất Long, thành khẩn nói.
“Vương đạo hữu cứ nói đừng ngại, Trần mỗ nhất định không biết thì thôi biết sẽ nói hết.”
“Vương mỗ muốn thuê một hòn đảo, cụ thể nên làm như thế nào?”
Trần Nhất Long trầm ngâm một lát, nói: “Hải vực San Hô có hơn vạn hòn đảo, có bốn thế lực lớn, Thái Nhất tiên môn, Hoàng Long đảo, Thiên Hải các cùng Lãnh Diễm môn, trong đó Thái Nhất tiên môn tới từ Đông Hoang, không phải thế lực bản thổ, bọn họ không có quyền quyết định phân phối hòn đảo.”
Khi nói đến Đông Hoang, hắn ý vị sâu xa nhìn Vương Trường Sinh một cái.
Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, người tu tiên tu tiên giới Đông Hoang, Trung Nguyên thậm chí Bắc Cương đều sẽ đến Nam Hải hoạt động, một điểm này cũng không kỳ quái.
“Hơn vạn hòn đảo, đều khống chế ở trên tay ba thế lực lớn, muốn thuê đảo, cần hoàn thành một nhiệm vụ, hàng năm giao nộp số lượng linh thạch nhất định làm tiền thuê, nếu thế lực tương ứng có lệnh, phải phục tùng. Đưa cái ví dụ, Mộc Long các chúng ta thuộc sở hữu Lãnh Diễm môn, Lãnh Diễm môn nếu có mệnh lệnh gì, ví dụ như truy nã tội phạm quan trọng, Mộc Long các chúng ta cần toàn lực phối hợp.”
“Nếu là Mộc Long các các ngươi gặp phiền toái, Lãnh Diễm môn sẽ hỗ trợ giải quyết sao?”
Uông Như Yên mở miệng hỏi.
Tôn Hồng Ngọc mỉm cười, giải thích: “Thiên hạ hi nhương, vì lợi lui tới, chuyện không có lợi, ai sẽ đi làm.”
Một điểm này, trong lòng Vương Trường Sinh biết rõ, quan hệ của Mộc Long các và Lãnh Diễm môn, giống như là quan hệ của môn phái tu tiên cùng gia tộc tu tiên Đông Hoang, bình thường làm theo ý mình, xảy ra chuyện mời lão đại ra mặt, nhưng phải cho thù lao. Khác nhau là, gia tộc tu tiên ở Đông Hoang không cần giao nộp linh thạch cho môn phái tu tiên.
“Thuê đảo cần hoàn thành nhiệm vụ? Nhiệm vụ này có gì chú ý không?”
“Theo ta được biết, hòn đảo Lãnh Diễm môn khống chế, hòn đảo có được linh mạch bậc ba đều đã cho thuê, hòn đảo linh mạch bậc hai có lẽ còn có. Về phần nhiệm vụ, cái này phải xem yêu cầu của Lãnh Diễm môn mà quyết định. Hòn đảo Lãnh Diễm môn cho thuê, có một số thế lực không giữ được, ví dụ như bùng nổ thú triều, tu sĩ trú đảo bị yêu thú tiêu diệt, Lãnh Diễm môn tự nhiên cần thu hồi hòn đảo, hoặc là không thể nộp tiền thuê, Lãnh Diễm môn cũng sẽ thu hồi hòn đảo.
Qua mỗi năm mươi năm, Lãnh Diễm môn sẽ cho bên ngoài thuê đảo, nghe nói là thuận tiện quản lý. Qua mười năm nữa, Lãnh Diễm môn sẽ cho bên ngoài thuê đảo, đến lúc đó, ta có thể cùng các ngươi đến Lãnh Diễm môn thuê đảo. Trần mỗ quen biết nhiều vị tu sĩ Kết Đan của Lãnh Diễm môn, vẫn có thể nói chuyện được, nhưng nếu các ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ của Lãnh Diễm môn, bọn họ sẽ không cho ngươi thuê đảo.”
Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, chiêu này của Lãnh Diễm môn quá lợi hại rồi, cho thuê hòn đảo dư thừa, quanh năm thu tiền thuê, có việc có thể để thế lực thuê đảo hỗ trợ, đây cũng là bởi Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, nếu là tu tiên giới Đông Hoang cũng làm như vậy, cuộc sống của các gia tộc tu tiên kia sẽ càng thêm khổ sở.
Không thuê được hòn đảo có linh mạch bậc ba, có thể thuê hòn đảo có được linh mạch bậc hai cũng không tệ, chỉ là thời gian có hơi dài, phải đợi mười năm sau.
Vương Trường Sinh thành khẩn thỉnh giáo Trần Nhất Long chuyện thuê đảo, làm chuẩn bị cho gia tộc tương lai đến Nam Hải phát triển.
Mấy vấn đề này cũng không phải bí mật gì, Trần Nhất Long rất kiên nhẫn, lần lượt giải đáp, hứa hẹn giới thiệu tu sĩ Kết Đan của Lãnh Diễm môn cho Vương Trường Sinh.
Nếu Vương Trường Sinh thuê đảo của Lãnh Diễm môn, về sau Vương gia và Mộc Long các ăn cơm ở trong một cái nồi, có thể kết làm minh hữu.
Trần Nhất Long đột nhiên nghĩ tới cái gì, mở miệng nói: “Đúng rồi, Vương đạo hữu, trước đây ngươi không phải từng nói, cần thiên địa linh thủy bậc ba sao? Một người bạn tốt của ta trên tay có thiên địa linh thủy bậc ba, ta từng thử trao đổi với hắn, nhưng hắn không chịu dễ dàng trao đổi ra ngoài, một đoạn thời gian nữa, ta dẫn tiến cho ngươi một lần, có thể đạt được thiên địa linh thủy hay không, phải trông vào ngươi.”
“Quá tốt rồi, vậy làm phiền Trần đạo hữu.”
Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt vui mừng, thiên địa linh thủy trên tay hắn chỉ đủ tu luyện đến Kết Đan tầng sáu, công pháp lại có thể tu luyện đến Kết Đan tầng chín.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT