Vài pháp thuật nhất thời đánh về phía hai người Tần Vân Thái cùng Tần Vân Hổ. Tần Vân Thái sớm có phòng bị, vội vàng vỗ lá bùa bậc hai cầm trên tay lên người, linh quang lóe lên, một màn hào quang dày đặc che kín toàn thân hắn.

“Ầm ầm ầm!”

Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, màn hào quang trên người Tần Vân Thái mặt ngoài biến hình một trận, trở nên như ẩn như hiện.

Nhân cơ hội này, hai tộc nhân Vương gia đều bóp nát một tấm Thổ Độn Phù, ở trong một đợt ánh sáng màu vàng bao vây, nhập vào vách đá biến mất.

Tộc nhân Vương gia công kích đã chọc giận Tần Vân Hổ, hắn lấy ra hai thanh phi kiếm màu vàng, chém về phía tộc nhân Vương gia.

Tộc nhân Vương gia tuy trang bị con rối thú bậc hai, nhưng bọn họ không công phá được phòng ngự của tu sĩ Trúc Cơ, bản thân cũng không ngăn được pháp khí công kích.

Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy tộc nhân Vương gia ngã xuống trong vũng máu.

Ánh mắt Vương Minh Lễ lạnh lùng, khống chế hai con rối thú bậc hai, công kích hai người Tần Vân Thái, cũng vỗ lên người một tấm linh phù bậc hai, miễn cưỡng chặn Tần Vân Hổ công kích.

Tất cả cái này đã định sẵn là vô ích, sau khi Tần Vân Thái gia nhập công kích, hộ thể linh tráo trên người Vương Minh Lễ bị đánh tan, một thanh phi kiếm chém đầu hắn, máu tươi chảy đầy đất.

Trừ hai người đào tẩu kia, tộc nhân khác của Vương gia toàn bộ bị giết.

“Nơi này linh khí dư thừa như vậy, hẳn là linh mạch bậc hai không thể nghi ngờ, không ngờ được nơi này có một linh mạch bậc hai, chúng ta lần này phát tài rồi.”

Tần Vân Hổ lộ ra sắc mặt vui mừng, có chút hưng phấn nói.

“Phát tài? Những người này khẳng định không phải người môn phái tu tiên, quá nửa là người gia tộc tu tiên. Đừng quên, có hai tên đào tẩu, chúng ta lần này là chọc vào rắc rối rồi.”

Tần Vân Thái mặt âm trầm nói, nơi này là dưới lòng đất, muốn ở lòng đất tìm người, vẫn là khá phiền toái, cộng thêm Vương Minh Lễ cản trở, hai người không biết chạy đi đâu rồi.

“Hừ, Tần gia lĩnh là địa bàn của chúng ta, bọn hắn chưa thông báo, đã ở trên địa bàn của chúng ta gieo trồng linh thảo nuôi dưỡng linh ngư, ta thấy bọn hắn là tội đáng chết vạn lần, nhưng việc này quả thật phải báo lên gia tộc, tra xem túi trữ vật của bọn hắn, nhìn xem có thể tra ra lai lịch bọn hắn hay không.”



Mấy con em Tần gia tiến lên, lục soát ra túi trữ vật trên thi thể, tra xét lai lịch đám người Vương Minh Lễ.

Bọn họ từ trong một cái túi trữ vật lục soát ra một bộ quần áo, bên trên có dấu hiệu một đóa hoa sen màu xanh.

“Quả nhiên không ngoài dự liệu, Luyện Khí kỳ đã có nhiều con rối thú bậc hai như vậy, quả nhiên là con em Thanh Liên Vương gia, lần này phiền toái lớn rồi.”

Sắc mặt Tần Vân Thái càng thêm khó coi, sau lưng Vương gia có hai vị Kết Đan, thực lực tổng thể không kém Tần gia bao nhiêu.

Bọn họ nhanh chóng thu dọn chiến trường, đào đi toàn bộ Ngư Tinh Thảo cũng bắt toàn bộ linh ngư.

Uông Như Yên biết được tin tức, đã là hơn hai tháng sau.

Uông Như Yên mặt như băng sương, trong đôi mắt đẹp tràn ngập sát khí.

Vương Minh Lễ là trưởng bối, trưởng bối Vương gia chết ở trên tay người ngoài, ngoài ra, tổn thất Ngư Tinh Thảo cùng linh ngư, tổng giá trị vượt qua năm ngàn khối linh thạch.

“Thanh Lỗi, biết là người nào làm không?”

Vương Thanh Lỗi gật gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tần gia, hai tu sĩ Trúc Cơ cầm đầu cháu không biết, nhưng cháu nhận ra một tu sĩ Luyện Khí sau lưng bọn họ, cháu ở phường thị Tần Vân từng thấy hắn vài lần, hắn là con em Tần gia, cháu tuyệt đối sẽ không nhận lầm. Cửu thẩm, người nhất định phải báo thù cho thập nhị thúc công!”

“Giết người đền mạng thiếu nợ trả tiền, cửu thẩm, cháu cùng thập bát thúc đi diệt Tần gia của Tần gia lĩnh.”

Vương Thanh Sơn chủ động xin đi giết giặc, trên mặt đằng đằng sát khí.

Uông Như Yên trầm ngâm một lát, phân phó: “Cũng trôi qua hai tháng rồi, con em Tần gia của Tần gia lĩnh, khẳng định đã báo lên chủ gia, có lẽ, Tần gia đã biết thân phận thập nhị thúc. Thế lực Tần gia rắc rối khó gỡ, không thể động vào, tăng mạnh đề phòng, chờ ta nghĩ được một kế sách, một lần hành động tiêu diệt Tần gia.”

Thế lực của Tần gia không nhỏ, nếu là không thể tiêu diệt Tần gia, chỉ sát thương hai tu sĩ Tần gia, hậu hoạn vô cùng.

Vương gia trước mắt có thể lấy ra tay, chỉ ba người Uông Như Yên, Vương Trường Hào và Vương Thanh Sơn, một vị Trúc Cơ tầng bốn cộng thêm hai Trúc Cơ tầng hai, muốn tiêu diệt Tần gia, độ khó rất cao, nhưng đừng quên, Uông gia nhà mẹ đẻ Uông Như Yên thế lực cũng không nhỏ, hai nhà liên thủ, đối phó Tần gia là chuyện dư dả.



Chuyện này liên quan trọng đại, nàng không dám tự tiện quyết định, cần thảo luận với tộc lão Vương gia.

Đây là tệ đoan của gia tộc tu tiên, nếu là môn phái tu tiên, nàng có thể tự tiện làm chủ.

Uông Như Yên tìm Vương Minh Viễn, nói một lần từ đầu đến cuối sự việc.

Vương Minh Viễn trầm ngâm một lát, vẻ mặt ôn hoà nói: “Như Yên, cha già rồi, Trường Sinh không có mặt, đám người nhị thập nhất đệ trước khi rời nhà, bảo con giữ nhà, con muốn làm như thế nào, cha cũng ủng hộ con.”

Uông Như Yên nghe xong lời này, trong lòng ấm áp.

“Cha, con muốn tìm nhà mẹ đẻ con hỗ trợ, Tần gia thế lực khổng lồ, lấy thực lực trước mắt gia tộc chúng ta, không phải đối thủ của Tần gia.”

Có một nhà mẹ đẻ cường đại, nàng là tự tin như vậy.

“Con tính xử lý Tần gia như thế nào?”

Uông Như Yên mỉm cười, trịnh trọng nói: “Thanh Sơn vừa rồi cũng đã nói, giết người đền mạng thiếu nợ trả tiền, đám người thập nhị thúc không thể chết vô ích, chuyện mấy chục năm trước, không thể tái diễn.”

Uông Như Yên nói là chuyện mỏ Huyền Kim, năm đó gia tộc không đủ thực lực, bị gia tộc tu tiên khác nhằm vào, chỉ có thể đánh rụng răng nuốt vào cùng với máu, hiện nay, lịch sử tái diễn tương tự, Vương gia sẽ không lựa chọn nhẫn nhịn nữa.

Nghe được Uông Như Yên nhắc tới chuyện cũ năm đó, vẻ mặt Vương Minh Viễn có chút kích động, chuyện này là khúc mắc của lão.

Tộc thúc bị giết, gia tộc không đủ thực lực chỉ có thể nhịn, bây giờ chuyện tương tự đã xảy ra, Vương gia tuyệt đối sẽ không lựa chọn nhẫn nhịn nữa.

“Như Yên, buông tay đi làm đi! Cha ủng hộ con, hoặc là không làm, muốn làm thì làm sạch sẽ một chút, đừng lưu lại hậu hoạn.”

“Cha, con dâu biết làm thế nào, con bây giờ về nhà mẹ đẻ một chuyến.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Uông Như Yên dẫn theo mấy tộc nhân, rời khỏi Vương gia bảo, đi thẳng đến Uông gia bảo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play