Liễu Thanh Nhi quan tâm nói, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều.

Vương Thanh Chí đáp một tiếng, nâng bước đi về phía đình đá.

“Bà nội, tỷ đâu! Sao không thấy tỷ ấy, đây không phải bánh hoa đào tỷ ấy thích ăn nhất sao?”

Trên mặt Uông Như Yên lộ ra một nụ cười, nói: “Tỷ tỷ con đi chỗ ngũ cô bà của con rồi, nó bây giờ luyện chế con rối thú bậc một hạ phẩm xác xuất thành công khá cao, nói là muốn cố gắng thêm, luyện chế ra con rối thú bậc một trung phẩm, cơm tối cũng không cần chờ nó nữa.”

“Bà nội, cháu nghe nhị thập nhị thúc công nói, gia tộc trước kia rất khó khăn, sao chưa bao giờ nghe bà nói về việc này?”

Vương Thanh Chí tò mò hỏi.

Liễu Thanh Nhi thở dài một hơi, cười nói: “Đều qua cả rồi, cuộc sống trước kia là khổ, giống như bây giờ, không lo ăn uống, các cháu thường xuyên có thể ăn vặt, cha cháu ở tuổi này của cháu, không có gì để ăn vặt, làm người cần nhìn về phía trước, các chuyện cũ năm xưa đó, trôi qua là trôi qua rồi, không có gì để nói.”

“Bà nội, bà nói cho cháu một chút đi! Cháu rất tò mò.”

“Được, cháu đã thích nghe, bà nội liền nói cho cháu một lần, bắt đầu nói từ lúc bà nội gả vào Vương gia đi! Khi đó...”

Liễu Thanh Nhi còn chưa nói xong, Vương Thanh Trạch bước nhanh đi vào, nói với Uông Như Yên: “Cửu thẩm, nhị thập nhất thúc mời thẩm qua phòng nghị sự, nói là có chuyện rất quan trọng thương lượng với thẩm.”

“Được, ta lập tức đi qua, mẹ, cơm chiều mọi người cứ ăn, không cần chờ con.”

Uông Như Yên phân phó một tiếng, theo Vương Thanh Trạch rời khỏi.

Phòng nghị sự, Vương Minh Giang ngồi ở chủ tọa, sắc mặt ngưng trọng.



Vương Trường Phong, Vương Trường Nguyệt, Vương Trường Hào, Vương Thanh Sơn cùng Vương Thanh Kỳ ngồi ở hai bên, sắc mặt năm người rất khó coi.

Trong ba năm qua, Vương gia đã có thêm ba tu sĩ Trúc Cơ, phân biệt là Vương Trường Hoán, Vương Thanh Kỳ cùng Vương Thanh Sơn.

Vương Trường Hoán trước kia cùng nhau tập huấn với Vương Trường Sinh, có cơ sở luyện khí nhất định, đáng tiếc chưa thể trúng tuyển. Sau khi Vương gia giàu lên, Vương Trường Hoán có thể tiếp tục học tập luyện khí, trải qua luyện tập lượng lớn cùng Vương Trường Sinh chỉ điểm, Vương Trường Hoán tiến bộ rất nhanh, có thể luyện chế nhiều loại linh khí.

Trong tộc không ít luyện khí sư bậc một, nhưng Vương Trường Hoán tương đối trẻ một chút, ba năm trước, đám người Vương Minh Giang đi Sở quốc tham gia hội đấu giá cỡ lớn, kiếm được hai bình Hỏa Nguyên Chân Sát.

Vương Trường Hoán hướng gia tộc xin Trúc Cơ Đan, không có Trúc Cơ Đan, chỉ có Hỏa Nguyên Chân Sát, hắn do dự mãi, lĩnh hai bình Hỏa Nguyên Chân Sát, thuận lợi Trúc Cơ.

Sau khi Trúc Cơ, Vương Trường Hoán tới phường thị Thanh Nguyệt, phụ trách trông giữ cửa hàng cùng linh điền, làm chưởng quầy phủi tay, an tâm tu luyện.

Vương Trường Hào đã tiến vào Trúc Cơ tầng hai, phụ trách áp tải hàng hóa.

Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Kỳ đều là Trúc Cơ tầng một, trước mắt ở trong tộc tu luyện.

Vương Trường Nguyệt là trận pháp sư, nhưng không có chiến sự, không cần bố trí trận pháp gì. Nàng trừ tu luyện, chính là tìm đọc trận pháp điển tịch, học tập bố trí trận pháp bậc hai.

Vương Trường Phong khổ tu ba năm, có đan dược phụ trợ, hắn vẫn là Trúc Cơ tầng ba, điều này làm hắn cảm thấy buồn bực.

Không bao lâu sau, Uông Như Yên đi đến, nhìn thấy đám người Vương Minh Giang, trong đôi mắt sáng của Uông Như Yên lóe lên vài phần kinh ngạc.

“Nhị thập nhất thúc, xảy ra việc lớn gì? Đám người đại ca đều có mặt.”



“Ba tháng trước, cảnh nội Sở quốc xuất hiện một con Thị Huyết Hoàng* bậc ba, dẫn lượng lớn Thị Huyết Hoàng làm loạn khắp nơi, nơi nó tới, người và súc vật đều chẳng còn. Tiền bối Kết Đan Sở quốc ra tay, đã tiêu diệt Thị Huyết Hoàng bậc ba, Thị Huyết Hoàng khác chia nhỏ ra chạy trốn, trong đó một nhóm Thị Huyết Hoàng rất có thể sẽ đi qua Ninh Châu, mấy gia tộc tu tiên của Sở quốc hầu như diệt tộc. Thị Huyết Hoàng cái gì cũng ăn, linh cốc, người, yêu thú, tìm ngươi tới là thương lượng đối sách, nhỡ đâu Thị Huyết Hoàng đi qua Ninh Châu, chúng ta nên ứng đối như thế nào.”

* châu chấu khát máu

Vương Minh Giang chậm rãi nói, vẻ mặt ngưng trọng.

“Thị Huyết Hoàng? Loại yêu trùng này sáu trăm năm trước không phải đã tuyệt tích sao? Sao đột nhiên chết mà sống lại? Hơn nữa còn xuất hiện Thị Huyết Hoàng bậc ba.”

Uông Như Yên biến sắc, mặt âm trầm nói.

“Tẩu tử, ngươi biết lai lịch Thị Huyết Hoàng?”

“Sáu trăm năm trước, đột nhiên xuất hiện một loại yêu hoàng (châu chấu yêu) đỏ như máu, loại yêu trùng này tính công kích rất mạnh, lúc ấy xuất hiện một con Thị Huyết Hoàng cấp bốn, còn có mấy trăm vạn Thị Huyết Hoàng, bảy đại tiên môn phái người toàn lực bao vây tiễu trừ, tốn sức rất lớn mới giết chết Thị Huyết Hoàng cấp cao, tổ tiên Uông gia chúng ta từng trải qua một hồi đại nạn đó. Một trận đại nạn đó, hai gia tộc tu tiên có Kết Đan kỳ nguyên khí tổn thương lớn, lượng lớn gia tộc nhỏ diệt tộc, Uông gia chúng ta cũng là nhân cơ hội này quật khởi, bởi vì.”

“Như Yên, việc này chúng ta ở trên điển tịch cũng từng thấy, Uông gia các ngươi truyền thừa lịch sử lâu đời, cũng biết đối phó Thị Huyết Hoàng như thế nào.”

Uông gia truyền thừa lịch sử lâu đời, Vương gia lập tộc còn không đến năm trăm năm, tư liệu có thể tra được có hạn, điển tịch ở trên chợ chỉ là ghi lại việc này, cũng chưa nói đối phó Thị Huyết Hoàng như thế nào.

Uông Như Yên cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: “Thị Huyết Hoàng như tên nó, cực kỳ mẫn cảm đối với mùi máu tươi, có thể dùng mùi máu tươi dẫn chúng nó tới nơi đặc biệt tiêu diệt, mặt khác, chúng nó tương đối e ngại sóng âm công kích, ta biết được chỉ nhiều như vậy, môn phái tu tiên có lẽ có biện pháp đối phó Thị Huyết Hoàng.”

Vương Trường Nguyệt mỉm cười, tò mò hỏi: “Tẩu tử, việc này cũng trôi qua lâu như vậy rồi, tẩu sao nhớ rõ đối phó Thị Huyết Hoàng như thế nào?”

“Lúc nhỏ tuổi không quý trọng lương thực, lãng phí nghiêm trọng, cha ta phạt ta một ngày không được ăn cơm, còn kể câu chuyện này cho ta, cho nên ta nhớ đặc biệt rõ.”

Vương Minh Giang lắc lắc đầu, nói: “Thời gian không kịp nữa, từ Vương gia bảo đi Bách Linh môn, qua lại một lần cần hơn ba tháng, với lại, Quảng tiền bối chưa chắc đồng ý nói cho chúng ta biết biện pháp đối phó Thị Huyết Hoàng, dù sao Thị Huyết Hoàng còn chưa xâm nhập Ngụy quốc, chúng ta chỉ có thể sớm làm phòng bị, hy vọng Thị Huyết Hoàng sẽ không đi qua Ninh Châu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play