“Đi thôi” Diệp Mậu khuôn mặt nghiêm túc, từ trên cầu thang đi xuống.
Miêu Lan Chi kéo tay Tô Lệ Trân, nhỏ giọng cười nói: “Xem đi, đàn ông họ Diệp đều như vậy cả.”
Tô Lệ Trân đáp lại bà bằng một biểu cảm ngầm hiểu. Hai người quan hệ hài hoà giống như đôi mẹ con.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
“Đi nhanh, cha đều đã thúc dục.” Miêu Lan Chi nói xong tiện tay tiếp điện thoại, nghe xong vài câu, mặt liền cứng lại.
“Làm sao vậy?” Diệp Mậu hai mắt sắc bén nhìn thấy sự khác thường của bà, đoạt lấy điện thoại, khẩn trương hỏi: “Ông cụ làm sao vậy?”
Âm thanh truyền đến từ điện thoại, Diệp Chấn Quốc ngồi ở một bên, nghe thấy được, nhếch miệng nở nụ cười: “Tôi không sao, là con trai của anh có việc.”
Kỳ thật ông không phải là không thích cười, ông chính là có thói quen làm dáng trước mặt con trai và con dâu.
Tiểu Vương mang tâm tình phức tạp nói ra: “Thủ trưởng, đồng chí Diệp Thâm viết thư nói, hắn đã kết hôn mấy tháng rồi, hiện tại con cũng đã có nên vội báo tin vui cho cả nhà.”
“Cái gì?” Diệp Mậu cũng hoài nghi chính mình nghe lầm: “ Cậu nói ai? Diệp An hay Diệp Đào kết hôn?”
Ông nói đến hai cháu trai con của em trai ông, hiện cũng chưa kết hôn.
Tiểu Vương hắng giọng một cái, lớn tiếng nói: “Không phải Diệp An, cũng không phải Diệp Đào, là con trai của ngài, đồng chí Diệp Thâm, hắn đã kết hôn! Có con rồi! Ngài sang năm cũng làm ông nội rồi!”
Diệp Mậu cũng sửng sốt, biểu cảm trên khuôn mặt, không biết là nên cười hay tức giận.
Điện thoại chất lượng quá không tốt rồi, Tô Lệ Trân cũng nghe thấy, cả người cô đều ngẩn ra.
Diệp Mậu nhìn thấy nét mặt của cô, lập tức đối với điện thoại mắng to: “Cái tên nhóc hồ đồ này! Chuyện lớn như vậy cũng không đề cập trước, cùng người trong nhà nói một tiếng! Hiện tại con cũng đã có….Vợ hắn đâu? Lúc nào mang người về?”
“Cái này cậu ấy chưa nói, ngài gọi điện thoại hỏi cậu ấy a.” Tiểu Vương nói: “Lão thủ trưởng nói ngài qua dùng cơm, tiện thể chúc mừng một chút.” Nói xong liền cúp điện thoại. Hắn cùng Diệp Thâm tuy quan hệ không tệ, nhưng cũng không muốn bị ăn mắng thay a.
Diệp Mậu cúp điện thoại, nhìn khuôn mặt đã cứng nhắc của Miêu Lan Chi cùng Tô Lệ Trân.
Ông đã nói việc nhận con dâu này thật không đúng, quá sốt ruột rồi, ông cũng không thấy con trai có chút nào yêu thích Tô Lệ Trân này.
Lần trước hỏi nó, nó cũng không lên tiếng, vậy chính là chấp nhận? Ông nhìn lại, căn bản là không muốn cùng cô gái bắt đầu a!
“Đi thôi?” Diệp Mậu nhìn Miêu Lan Chi hỏi, ánh mắt đảo qua Tô Lệ Trân.
Tô Lệ Trân liền đứng lên: “Chú dì, cháu đột nhiên nhớ tới còn chút việc, cháu đi trước ạ.” Cô lúc đầu còn chịu đựng, đi hai bước thật sự nhịn không được, khóc chạy ra ngoài.
“Nhìn xem bà đã làm chuyện gì rồi!” Mọi người ra ngoài hết, Diệp Mậu lập tức giáo huấn Miêu Lan Chi: “Về sau bớt làm mấy chuyện này đi!”
“Tôi làm sao? Tôi đã làm gì hả?” Miêu Lan Chi thoáng cái bùng nổ, đứng lên cùng ông lý luận: “Rõ ràng là con của ông làm chuyện thất đức! Ngược lại muốn tôi đi theo mất mặt!”
“Bà nói vậy mà được?” Diệp Mậu sắc mặt lập tức khó coi: “Con của tôi kết hôn sinh con, làm sao lại thất đức? Là chính bà mò mẫm tự thu xếp, xử lý chuyện sai không dám thừa nhận, còn đổ lên đầu người khác!”
“Vâng, tôi xử lý việc này là không đúng.” Miêu Lan Chi hào phóng thừa nhận: “Nhưng chuyện lớn như kết hôn, Diệp Thâm cũng không đề cập trước với tôi, nó đúng sao?”
Cái này xác thực cũng không đúng. Diệp Mậu không muốn cùng bà tranh luận: “Nó không đúng thì bà mắng nó đi.” Nói xong liền quay người đi ra ngoài.
Miêu Lan Chi hầm hừ cả buổi, cũng đuổi theo, bà phải đến nhà lão gia tử nhìn xem, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?.
Con dâu từ đâu xuất hiện? Nhanh như vậy đã có con rồi?.
……
Diệp Chấn Quốc đã tiêu hoá hết tin tức này, ngồi ở trên ghế xem lịch, nhìn xem khoảng cách từ ngày đứa bé sinh ra còn bao nhiêu ngày.
Sang năm, ông được ôm chắt trai rồi hả? Thật sự là kích động ah!
Diệp Mậu cùng Miêu Lan Chi rất nhanh đã đến, hai nhà cách nhau cũng không xa.
“Cha, đến cùng thì chuyện gì đã xảy ra?” Diệp Mậu hỏi. Ông cũng rất quan tâm đến hôn sự của con trai, cả cháu trai nữa.
“Chính mình xem.” Diệp Chấn Quốc đưa thư cho ông.
Hai vợ chồng cùng nhau xem.
Vài giây đồng hồ sau Miêu Lan Chi liền nổi giận: “Xuất thân nông thôn? Một thôn phụ?”
“Dân quê thì sao?” Diệp Chấn Quốc lập tức nói: “Lão tử cũng xuất thân nông thôn! Chồng của cô khi còn trẻ cũng lớn lên ở đó! Ba mẹ của cô cũng xuất thân nông thôn!”
Miêu Lan Chi lập tức rụt lại trên ghế. Ông cụ chính là như vậy, không hài lòng liền nổi giận, mỗi lần cùng người khác nói tính tình ông rất tốt, bà đều thẹn với lòng!.
“Hơn nữa, nhìn cho kỹ, con bé là cháu gái của Hoa Cường.” Diệp Chấn Quốc nói ra: “Năm đó Hoa Cường thân phận gì các ngươi không biết sao? Nếu ông ấy không trở về, kiên trì đến bây giờ, vị trí so với lão tử còn cao hơn!”
Miêu Lan Chi cúi đầu hé miệng, bây giờ nói cái này thì làm được gì, thực tế thì thời gian không thể quay trở lại, Hoa Cường hiện tại chỉ là một người nông dân.
Bất quá, Hoa Cường có một trai một gái, vị trí hiện tại cũng không tệ lắm, chỉ là gia đình họ Tề có chút bấp bênh, không biết bọn họ có thể qua được thời gian này hay không.
Miêu Lan Chi nhớ tới tình huống phức tạp của gia đình Hoa Cường, đột nhiên hỏi: “Cháu gái này của ông ấy, là còn trai vợ cả sinh hả?”
“Nói nhảm” Diệp Chấn Quốc nói. Nếu như không phải, vợ cả chính là Tề gia đấy, sao có thể đi theo Hoa Cường ở lại nông thôn? Nhà họ Tề làm gì mà tốt như vậy.
“Con nghe nói, nhà họ gần đây vận dụng quan hệ, muốn khích lệ Hoa Cường trở về” Diệp Mậu đột nhiên nói ra.
“Hừ!” Diệp Chấn Quốc hừ lạnh một tiếng: “10 năm trước thì chẳng quan tâm, phủi sạch quan hệ, hiện tại nhớ tới, muốn gọi người trở về rồi? Trở về làm gì? Để che chắn cho bọn họ sao?”
Miêu Lan Chi lập tức lo lắng: “Cha, người có ý tứ gì? Nhà họ Tề thật sự xong rồi? Chúng ta đây càng không thể theo bọn họ kết thân nữa à!”
Diệp Chấn Quốc trừng mắt, thật sự là phục cô con dâu này: “Chúng ta lúc nào thì cùng nhà họ Tề kết thân rồi hả? Tề Hiếu Hiền cùng Hoa Cường đã sớm ly hôn rồi! Hai đứa con của bà ta đã cùng Hoa Cường đoạn tuyệt quan hệ, đổi họ rồi! Hoa Cường và con trai vợ cả, con gái của con trai vợ cả, cùng nhà họ Tề có quan hệ gì? “
“Ai nha!” Miêu Lan Chi lại rụt trở về, không liên luỵ đến nhà họ là tốt rồi.
Tiểu Vương cuối cùng cũng đem cơm đã làm tốt bày lên bàn.
Diệp Chấn Quốc không để ý can ngăn, mở một bình rượu: “Tôi đã có chắt trai a!”
Qua ba chén rượu, Diệp Chấn Quốc cũng có chút say: “Chậc chậc chậc, cũng không biết cô bé Hoa Chiêu kia xinh đẹp thế nào, để cho tiểu Thâm nhà ta vừa thấy đã yêu, trong một ngày đã kịp xử lý rồi.”
“Cha!” Diệp Mậu tranh thủ thời gian ngăn ông lại. May mà ở đây không có người ngoài. Về sau cũng không thể lại để cho ông cụ tuỳ tiện uống rượu rồi.
Nhưng Diệp Chấn Quốc say, ai cũng ngăn không được: “Cái đồng chí Hoa Chiêu này cũng rất ưu tú nha! Một lần liền mang thai! Xem ra cơ thể cũng rất tốt, tương lai nhất định sinh cho nhà họ Diệp ta thật nhiều đứa trẻ! Ha ha ha!”
Một đôi trẻ tuổi vừa mới bước chân vào cửa liền dừng lại.
Văn Tịnh cảm giác chân mình nặng ngàn cân, làm sao cũng không nhấc lên nổi.
Cô là chị dâu cả của Diệp Thâm, là vợ của Diệp Danh, cô gả vào Diệp gia đã 10 năm nhưng vẫn không có con, bác sỹ kiểm tra rồi, chính là do cô bệnh, cô là tội nhân của Diệp gia.
Hiện tại thì tốt rồi, nhà họ Diệp cũng đã có đời sau. Nhưng mà tại sao cô lại không cảm thấy hạnh phúc như cô tưởng?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT