Cũng may trước đó qua một đợt thu hoạch trong Cổ Chiến trường, cùng tiền đấu giá Huyết Linh Diệp và Uẩn Sát Tử Tứ giai, đối với giá tiền Một
nghìn vạn Hạ Phẩm Linh Thạch Tống Phong vẫn còn cảm thấy chấp nhận được.
Mà cho dù là không đủ, thì hắn vẫn không hề lo lắng. Bởi vì trong nhẫn trữ vật của Tống Phong, vẫn còn đó vài thứ đồ vật Tống Phong rất tự tin vào giá cả của nó, đặc biệt là một cái hộp được hắn cất kỹ.
Bên trong thình lình vẫn còn lại một hạt Uẩn Sát Tử!
Mà hạt Uẩn Sát Tử bị Tống Phong cẩn thận giữ lại này, khí tức cực kỳ âm
trầm nặng nề, khác xa so với hai hạt mà Tống Phong đã đưa cho Chung Hiểu Đồng và đem đi đấu giá.
Vốn dĩ Tống Phong định đem hạt này đồng
thời cùng với hạt Uẩn Sát Tử tứ giai bán cho Thông Thiên Thương Hội. Tuy nhiên, sau khi phát hiện Tô phu nhân cùng Chung Hiểu Đồng trưởng lão có giao tình, Tống Phong đã quyết định đem hạt Uẩn Sát Tử có phẩm giai cao nhất này giữ lại.
Một mặt, chính là vì một vật mà ngay cả Hóa
Đan Cảnh trưởng lão cũng đau đầu không tìm ra, thì Tống Phong cũng rất
tò mò nó có tác dụng thật sự là gì.
Mặt khác, nếu như Tống Phong
hắn đem thứ này đi bán. Trước không nói việc để lộ tài vật trên người
quá nhiều cũng là một sự liều lĩnh, mà việc Chung Hiểu Đồng sau đó biết
được Tống Phong còn một hạt Uẩn Sát Tử cao cấp hơn nhưng giữ lại, lại
đưa cho nàng hạt Uẩn Sát Tử có phẩm giai thấp hơn cũng dễ dàng khiến cho vị mỹ nữ trưởng lão này có ý nghĩ không tốt về hắn.
Tần Thu Dung rất nhanh đem Đan phương Viêm Linh Đan về cho Tống Phong. Ngoài ra còn
có số linh thạch đấu giá được từ Huyết Linh Diệp và Uẩn Sát Tử.
Cầm được Đan phương Viêm Linh Đan trong tay, Tống Phong cũng đối với Đấu
giá hội này mất đi hứng thú. Mặc dù phía sau còn mấy món đồ vật áp trục
tương đối không tệ, nhưng những thứ này hiện tại vẫn không quan trọng
bằng Viêm Linh Đan trước mắt.
Sau khi đưa cho Tần Thu Dung một ít linh thạch bồi dưỡng, Tống Phong liền ngay lập tức rời khỏi Thông Thiên Thương Hội. Mặc cho buổi đấu giá cũng còn đang diễn ra tới hồi gay cấn.
Tống Phong sau khi ra khỏi Huyền Hoa Cốc, lập tức hướng về phía Đạo Huyền Môn khởi thân bay đi.
— QUẢNG CÁO —
Về đến Đạo Huyền Môn, Tống Phong lập tức tiến vào tiểu viện của mình, đem
đan phương Viêm Linh Đan lấy ra bắt đầu xem xét cẩn thận.
Chỉ
thấy thần sắc Tống Phong hết sức chăm chú, tâm thần toàn tâm toàn ý chìm vào bên trong ngọc giản chứa đan phương Viêm Linh Đan.
Nửa ngày sau, Tống Phong mới phun ra một ngụm trọc khí, sắc mặt trầm ngâm vươn
tay vỗ túi trữ vật chứa tài liệu luyện đan cơ bản bắt đầu tìm tòi.
Cứ như vậy, Tống Phong liên tục một bên vừa xem đan phương Viêm Linh Đan,
một bên bắt đầu đem nội dung nhập môn Luyện đan cơ bản mua được ở Thông
Thiên Thương Hội đối chiếu nghiên cứu lẫn nhau liên tục.
Thời gian cứ như vậy chầm chậm trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Tống Phong lại rời khỏi tiểu viện
của mình, sau đó vội vàng đi tới Bảo khố của Đạo Huyền Môn dùng điểm sư
môn đổi lấy một đống lớn các loại tài liệu linh dược cấp thấp cùng với
một số đan lô trở về.
Mà trong khoảng thời gian này, một số
nhiệm vụ thu hoạch Linh củi cũng nhiều hơn. Những Linh củi này hầu hết
chỉ là loại một đến vài trăm năm tuổi, thường được nhà bếp của Tạp dịch
phong sử dụng để nấu nướng vì nhiệt độ rất cao.
Ban đầu các đệ
tử tạp dịch còn tưởng rằng các nhà bếp tăng cường thu mua dự trữ, nhưng
sau đó phát hiện, ngay cả Linh củi dự trữ của nhà bếp cũng bị mua đi mất thì mới phát hiện thì ra là có người bí ẩn đang lượng lớn thu mua Linh
củi.
Mà người bí ẩn này không ai khác chính là Tống Phong. Thay
vì dùng điểm sư môn thuê Địa hỏa mạch của tông môn để luyện tập chế đan, nhưng Tống Phong lại muốn dùng Linh củi thay thế.
Tuy rằng phẩm chất lửa sẽ giảm một chút, nhưng Tống Phong muốn dùng số lượng bù chất
lượng. Mục đích của hắn cũng không phải yêu cầu quá cao mà chỉ là muốn
vừa học vừa ‘hành’, luyện tập cho quen tay đối với các thủ pháp luyện
chế đan dược mà thôi.
Mà những đan dược Tống Phong dùng để chế
luyện đều là đan dược cực kỳ thấp kém, cho nên nếu như sử dụng Địa mạch
hỏa mạch của tông môn để luyện thì rất tốn kém. — QUẢNG CÁO —
Cũng trong khoảng thời gian này, thường thường có thể nhìn thấy từ bên trong tiểu viện của Tống Phong thỉnh thoảng sẽ có khói đen cùng âm thanh nổ
lốp bốp truyền ra.
Tống Phong trong khoảng thời gian này cũng như lâm vào một loại vong ngã, thần sắc có chút điên cuồng, ngoại trừ thời
gian ra ngoài lấy tài liệu cần thiết cho việc luyện đan thì đều đóng
chặt cửa không ra.
Điểm sư môn của hắn mặc dù nhiều nhưng theo
thời gian cũng đã bị móc sạch, thậm chí Tống Phong còn phải dùng linh
thạch của bản thân để bù vào.
Một ngày này, Tống Phong sắc mặt
hơi đen, tóc tai bù xù rối loạn nhìn một cái đan lô màu vàng óng đang
được một đám lửa xanh bên dưới nung bốc lên nhiệt khí ngùn ngụt.
Tống Phong ngồi xếp bằng, bàn tay trước sau dùng Khống vật thuật khiến cho
đan lô chậm rãi lơ lửng bên trên ngọn lửa, thần thức chăm chú cảm nhận
nhiệt độ bên trên đan lô.
Mỗi khi đan lô nhiệt độ có chút quá
cao, Tống Phong lại khống chế cho đan lô di chuyển ra một chút, cho đến
khi cảm thấy nhiệt độ nằm trong tầm kiểm soát thì mới hài lòng đưa về vị trí cũ.
Chờ cho đan lô ổn định, hắn mới cẩn thận mở nắp đan lô, tay kia cầm một bình ngọc đã có chứa sẵn một chất lỏng màu đỏ sệch,
điểm một chỉ.
Lập tức, từ trong bình ngọc, một giọt chất lỏng đỏ sệch nhanh chóng bay vào đan lô.
Tống Phong đem đan lô đóng lại, lại lần nữa tập trung điều khiển.
Cứ sau mỗi một đoạn thời gian, Tống Phong lại chính xác cho vào đan lô khi thì một chút ít bột, khi thì là một chút chất lỏng.
— QUẢNG CÁO —
Những thứ này đều đã được hắn dựa theo thủ pháp tinh chế linh dược mà chiết xuất từ trong linh dược đổi về.
Mắt thấy nhiệt độ ngọn lửa có phần hạ xuống, mà đan lô dường như cũng đã
đến thời khắc mấu chốt. Tống Phong cắn răng một cái, đột nhiên cách
không ném tới một khối gỗ dài chừng một gang tay, toàn thân đen bóng,
nếu nhìn kỹ sẽ thấy có những đường vân đỏ sẫm xen kẽ trong thớ gỗ.
Đây chính là Ba trăm năm Linh Quế Mộc. Khối gỗ này giá trị to lớn, chế tạo
một thanh pháp khí cấp thấp cũng dư xài. Thế nhưng Tống Phong cũng không chút do dự đem nó làm củi để luyện đan.
Bởi vì lô đan dược mà hắn đang luyện chính là Tụ Tinh Đan. Một loại đan dược rất cần thiết đối với tu sĩ Luyện Tinh Cảnh.
Chỉ thấy Linh Quế Mộc vừa được đốt lên, lập tức phát ra ngọn lửa màu xanh
lục, đồng thời toàn bộ gian phòng như có một mùi cay cay mũi thoang
thoảng lan ra.
Tống Phong biết, đây chính là đặc tính của Linh Quế Mộc khi đạt đến hai trăm năm tuổi trở lên khi đốt cháy sẽ tạo ra.
Thế nhưng, giờ phút này Tống Phong cũng không có tâm tình để ý đến mùi này, mà là toàn bộ tâm thần cẩn thận từng chút một thao túng đan lô.
Đan lô này lớn bằng bàn tay người lớn, toàn thân màu vàng óng, bên trên có
điêu khắc ba đám mây phân biệt theo ba góc khác nhau, tên là Tam Vân Kim Đỉnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT