Edit: Rain

Beta: Vương

Vu Giai nhận được tin Lý Tu đến phòng làm việc sau khi tỉnh lại, cô cười cũng không để ở trong lòng. Trái phải đã có Khang Dĩnh Phong nhìn, đối với người anh chọn, Vu Giai vô cùng tín nhiệm.

Cô nói đến công ty hỗ trợ, thật ra cũng không giúp được gì, cuộc họp báo sản phẩm mới do chuyên gia phụ trách, nhan viên công ty cũng nêu rõ những nét chính của vấn đề tồn tại. Vu Giai hoàn toàn là đi theo sau lấy kinh nghiệm, nhưng thật ra cũng học được không ít thứ. Trong khoảng thời gian này, phim thần tượng của Phùng Hạo đóng máy, Vu Đông đã trở lại hoạt động. Tuy Vu Đông hiện tại không phải người đại diện của Vu Giai nhưng liên hệ giữa hai người cũng không cắt đứt, Vu Giai kính trọng cách làm người của Vu Đông, Vu Đông cũng xem trọng khả năng phát triển ở giới giải trí của Vu Giai.

Cuộc họp báo sản phẩm mới ngày đó mời không ít người mẫu. Một quý sẽ tung ra thời trang mùa mới, tuy còn chưa tới mùa đông nhưng lúc này đẩy ra kiểu dáng. Vừa lúc Vu Giai mời khách ở trên đài.

Mời đến MC chuyên nghiệp giới thiệu trang phục triển lãm trên sân khấu, người mẫu giới thiệu theo, triển lãm trang phục trên người.

Người ngồi dưới sân khấu đương nhiên là các nhà tài trợ lớn Vu thị mời, còn có người uy có tín ở chợ phía nam. Hà Uyển Doanh cùng Hà phu nhân cũng ngồi ở phía dưới. 

Tuy thời trang của Vu thị không có tiếng vang lớn ở quốc tế nhưng về nước lại rất có danh tiếng. Cuộc họp báo mỗi quý đều sẽ có người chợ phía nam tham gia, đương nhiên các phu nhân tiểu thư đó cũng không ngồi cùng hợp tác mà là ngồi ở khu ghế khác và có mẹ Vu tiếp đón.

Hạ Tình thình lình ngồi ở đó.

Vu Giai lên sân khấu, cô mặc một bộ sườn xám hoa văn cổ điển, dùng chất liệu lông cừu, tơ lụa cùng ren nhờ cắt mà thành, thiết kế mặc lên người hiển lộ đường cong cơ thể hoàn mỹ của phụ nữ. Không thể nghi ngờ, càng quan trọng là trong hành động cũng không có cảm giác mập mạp do lông cừu như trước đây. 

Trong tay Vu Giai cầm một cây quạt, tóc dài ở sau buộc đơn giản thành búi tóc, gắn một cây trâm ngọc thạch, không dùng phấn son. Thanh nhã uyển chuyển giống như cô gái trong một bức hoạ cuộn tròn được thả xuống vậy. Đặc biệt lúc cô quay đầu mỉm cười, sóng mắt lượn lờ, ai trong thính phòng đều cảm thấy cô đang nhìn chính mình.

“Người mẫu này là con gái bà đúng không, Vu phu nhân?” Một vị phu nhân mở miệng.

“Đúng vậy.” Mẹ Vu mỉm cười, trong thần sắc che giấu không được kiêu ngạo tự hào “Đứa nhỏ này chính là thích làm loạn.”

Ở trong địa bàn của Vu gia, không ai sẽ nói chủ nhân không phải, đều cười khen ngợi mỹ mạo Vu Giai.

“Vu tiểu thư lớn lên xinh đẹp, tôi nghe nói Vu tiểu thư còn chưa kết hôn, do Vu tiên sinh cùng Vu phu nhân tầm mắt cao, phải chọn người tốt cho con gái sao?” Một vị phu nhân cười nói.

“Đúng vậy, Vu phu nhân có điều kiện gì, chúng ta những người này đều ở chỗ này, trong tay cũng có không ít thằng nhóc tốt, không biết có phải Vu phu nhân nhìn không thấy không? Nếu tôi có một đứa con gái xinh đẹp như vậy cũng sẽ chọn thật kỹ.”

“Tôi thấy đời này cô đừng nghĩ thế nữa, cô sinh năm đứa con trai, trời định là mẹ không có con gái rồi.”

……

Một đám phụ nữ cùng ngồi nói chuyện, không bàn về quần áo trang sức, thì cũng là nói chuyện con cái. Bọn họ ở tuổi này cũng đều có con cái trưởng thành cả rồi.

“Vu phu nhân mới vừa làm mẹ chồng, lúc này không khí vui mừng ở Vu gia còn chưa tan hết đâu. Tôi thấy chuyện con rể không thể nóng nảy. Vu tiểu thư xinh đẹp như vậy, chắc chắn không thiếu người theo đuổi.”

……

Ngồi ở giữa một đám phụ nữ, nghe nhiều lời khen về Vu Giai, Hạ Tình chỉ có thể nhịn một chút sự bất mãn vào lòng. Sự kiện lần trước, tuy Vu gia không làm gì cô ta nhưng cô ta vẫn bị người trong nhà cảnh cáo. Lần đó bởi vì Vu Giai bình yên vô sự, người trong nhà cũng chỉ nói nếu cô ta lại làm ra chuyện như vậy, Hạ gia sẽ khiến cho cô ta tự sinh tự diệt.

Đây là thái độ đối Vu gia, rốt cuộc Vu gia cũng không phải bình dân áo vải. Ở chợ phía nam rất có ảnh hưởng. Hạ gia nhà họ làm chính trị, vì thế rất xem trọng danh dự ở ngoài.

Hạ Tình cũng không phát hiện ra thay đổi gì trong thái độ của A Đức, đối với việc A Đức ở lại An Thành, muốn mở một phòng khám thì khịt mũi coi thường. Theo cô ta thấy thì việc  A Đức không đến xí nghiệp Triệu gia nhậm chức lại quanh quẩn trong một phòng khám nhỏ, hoàn toàn là bỏ gốc lấy ngọn. Nhưng cô ta không khuyên được A Đức nên đành phải một mình trở về chợ phía nam.

Triệu phu nhân đối xử không tồi với cô ta, đi đến nơi nào cũng đều dẫn theo cô ta. Dẫn đến nhận chức gặp nhà quyền quý ở chợ phía nam lại ngẫu nhiên nhắc mãi đến A Đức, cô ta làm vợ A Đức thì không nên để A Đức một mình ở An Thảnh rồi trở về chợ phía nam.

Đối với chuyện Triệu phu nhân cứ nhắc mãi như vậy, Hạ Tình cực kỳ không thích nghe. Trước khi kết hôn, đối với cuộc hôn nhân này, cô ta vô cùng vừa lòng, dù là địa vị ở chợ phía nam của Triệu gia hay là dung mạo tuấn mỹ của  A Đức. Tuy biết tính tình phong lưu trong lời đồn của A Đức, nhưng cô ta tin tưởng, cô ta có thể làm A Đức thay đổi vì cô ta.

Cứ tưởng là tốt đẹp, nhưng A Đức cũng không phải tượng mà để mặc cô ta xoa đầu. Bề ngoài nhìn như ôn hòa lại có tính tình kiên nghị, Hạ Tình cũng không phải người có kiên nhẫn, lúc cãi nhau lại dùng sai cách. Bọn họ đều nhìn nhau không vừa mắt, lúc Hạ Tình dùng thái độ bình thường để nói chuyện đều không có hiệu quả thì Hạ Tình liền nghe được tên Vu Giai từ trong miệng A Đức.

Hai người là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư tinh nghịch, trước khi kết hôn, Hạ Tình đã biết, vì thế còn chuyên môn đi thăm dò Vu Giai. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Vu Giai, Hạ Tình đã không thích cô. 

Bởi vì Vu Giai làm cô ta nhớ tới chị họ nhà cậu mình. Bắt đầu từ khi sinh ra, hai người đã bị đặt ra so sánh với nhau rồi. Chị họ vĩnh viễn là người ưu tú nhất được nhận tán dương. 

Mà cô ta mơ hồ chỉ là lá xanh làm nền cho đóa hoa là chị họ mà thôi. Địa vị của cậu trước sau cũng đều hơn cha cô ta, vậy nên trong lòng cô ta rất ghen ghét với nhà cậu. Nhưng loại cảm xúc này cũng không thể để biểu hiện ra ngoài. Bởi vì dù là ông bà hay là ba mẹ đều giáo dục cô ta noi theo chị họ, ca ngợi chị họ.

Cô ta muốn cách nhà chị họ xa một chút, không nghĩ tới ở chợ phía nam lại nhìn thấy một Vu Giai giống như chị họ. Mà Vu Giai còn là thanh mai trúc mã với chồng tương lai của cô ta. Từng có một khoảng thời gian trong lòng Hạ Tình đều là cảm xúc thích thú. Bởi vì người gả cho A Đức là cô ta mà không phải Vu Giai. Làm cô ta cảm giác cô ta đã thắng chị họ.

Lúc này nghe mấy người phụ nữ này tán dương Vu Giai làm cô ta lại nghĩ tới lúc trước, mọi người đều ca ngợi chị họ. Cô ta nhìn chằm chằm Vu Giai trên sân khấu, hận không thể nhìn ra một hành động sai ở trên người Vu Giai.

Trái ngược với tâm tình của Hạ Tình, Hà Uyển Doanh nghe những lời tán thưởng Vu Giai này lại có cảm giác vinh dự chung.

Hà Uyển Doanh cũng không thường xuyên xuất hiện trong giới thượng lưu quyền quý. Những người này cũng hoàn toàn không biết tính tình Hà Uyển Doanh, bởi vì bà Hà nuôi dưỡng kín đáo. Cho nên con cái trong nhà họ cũng không biết đến mà kết bạn với trẻ con Hà gia. Hiện giờ xem ra đứa nhỏ này đơn thuần ngoan ngoãn, tuy bị bà Hà nuôi dưỡng có chút yếu đuối nhưng là người tốt vô cùng.

Mấy ngày nay Hà Uyển Doanh đi theo Giang Kiêm, kiến thức có được cũng nhiều, tuổi tâm trí cũng nhanh chóng trưởng thành. Ít nhất hiện tại là đầu óc mười tám, mười chín tuổi. Vu Giai nói, con gái cần được nuông chiều, nhưng không thể giống cách nuông chiều của Hà Cẩm Giang và bà Hà được.

Vu Giai đi một lần trên sân khấu thì liền xuống dưới, vào khu ghế mẹ cô đang tiếp đón. Lời nói ngọt ngào mà gọi từng người, thái độ tự nhiên hào phóng. Có những người phụ nữ ở độ tuổi về già, nhất định luôn thích mấy cô gái ngoan ngoãn hào phóng, Vu Giai gãi đúng chỗ ngứa lập tức lấy được thiện cảm của các bà. 

Đối với các tiểu thư trẻ tuổi trong khu ghế, cũng không nịnh nọt, hoàn toàn không ngó lơ một ai. Cô cười giới thiệu trang phục triển lãm trên sân khấu, dùng ngôn ngữ không chuyên nghiệp như MC, nhưng lời bình từ góc độ phái nữ càng hợp tâm tư phái nữ.

“Tôi nghe nói trước kia Vu tiểu thư đã học thiết kế thời trang?”

Nghe vậy mẹ Vu thở dài “Cũng không phải, vốn nói học xong trở về thì sẽ làm ở công ty nhà mình. Làm một năm lại muốn chạy đi đóng phim, bướng bỉnh thật sự. Tôi cùng ba nó không có biện pháp nên đành phải cho nó đi.” Trong giọng nói rất là tiếc nuối.

Trong lòng Vu Giai không nhịn được mà dựng lên ngón cái với mẹ Vu, kỹ thuật diễn này chuẩn cmnr. Lúc trước, cô nói muốn đóng phim, người một nhà chỉ ngoài miệng nói hai câu. Sau đó mặc cho cô muốn làm gì thì làm, đâu có như lời mẹ Vu thề sống chết không từ đâu chứ.

Nhưng Vu Giai biết tại sao mẹ Vu nói như vậy. Tuy xã hội phát triển tiến bộ, địa vị xã hội của con hát đề cao, nhưng ở trong mắt một vài người thì tư tưởng con hát ti tiện đã ăn sâu bén rễ.

“Hiện tại ý tưởng mấy đứa nhỏ đều mới lạ thật sự, giống lão tam nhà tôi ấy, Không làm giáo viên cho tốt lại cố tình chạy tới muốn làm cái gì mà dàn nhạc, tôi với con trai nhà tôi cũng không khuyên được.” Rất nhanh đã có người “giải vây” cho mẹ Vu.

“Cũng không phải thế. Nhưng xuất thân gia đình chúng ta như vậy, hành sự vẫn sẽ khác những người trong giới đó. Vốn cũng không vì kiếm tiền mới vào cái giới này, coi như là chơi chơi thôi, tuổi lớn, đương nhiên cũng sẽ hiểu rõ khổ tâm của cha mẹ. Tôi nghe nói Vu tiểu thư có một phòng làm việc, làm nhà đầu tư, ngành giải trí lúc ấy vô cùng dễ kiếm tiền.”

Vu Giai cười cười, cũng không nói tiếp, dù sao những việc này mẹ Vu sẽ hoàn mỹ mà giải thích.

Cuộc họp báo sản phẩm mới của Vu thị kết thúc hoàn hảo. Hà Uyển Doanh đi theo bên cạnh Vu Giai có chút vui vẻ chưa hết, lúc rời đi còn lưu luyến không rời “Chị Tiểu Giai, mấy bộ quần áo khi nãy ấy, chị cần phải nhìn kỹ rồi làm nhanh một chút.”

Vu Giai cười “Đã biết, không thể thiếu em.”

Tiễn Hà Uyển Doanh xong, Vu Giai muốn đi về cùng mẹ. Bận cả ngày, cơ thể rất mệt. Xoay người, một người đứng ngay phía sau cô, dọa cô nhảy dựng, thấy rõ mới thở ra một hơi “Anh Lý còn chưa đi sao?”

Nếu là người bình thường thì có thể nghe ra ý đuổi khách trong những lời này của Vu Giai, nhưng Lý Tu hiển nhiên không phải người bình thường.

Lý Tu vươn tay ra, trên mặt mang theo tươi cười “Cuộc họp báo sản phẩm mới lần này của Vu thị vô cùng thành công, chúc mừng Vu tiểu thư.”

Vu Giai nhìn hắn vươn tay, nghĩ ngợi rồi bắt tay hắn một chút xong nhanh chóng rút lại “Anh Lý khách sáo rồi. Thời gian không còn sớm, không làm chậm trễ anh Lý, tôi cùng mẹ cũng phải trở về. Ngày khác gặp lại.” Vu Giai nói một hơi xong hết, khiến toàn bộ lời mời của Lý Tu đều nghẹn lại ở trong bụng.

Nhất chiêu này vô cùng hữu hiệu, Vu Giai nói như vậy, Lý Tu quả nhiên không nói gì nữa.

Vu Giai cười phất tay nói gặp lại sau với hắn, thướt tha mà đi về phía một vị phu nhân xinh đẹp đang đi ra từ bên trong. Lý Tu nhận ra người đó là mẹ Vu Giai, phu nhân của Vu gia. Hai người cũng không đi ngang qua người Lý Tu mà đi từ một cửa khác ở hội trường ra ngoài.

Chương sau

- -----oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play