Edit: Rain

Beta: Vương


Buổi quay chụp kết thúc, Du Tranh đứng ở trước camera xem cảnh quay chụp vừa rồi, giương giọng nói: “Trạng thái của Tiểu Giai không tồi, thần thái ánh mắt đều thật sự chuẩn, cảm giác trên màn ảnh cũng tốt.”

Người của đoàn phim đã quen việc hắn thưởng thức Vu Giai rồi, kỹ thuật diễn của Vu Giai cũng ngăn chặn mọi tai tiếng ghen ghét.

Đoàn phim《 Vệ Tử Phu 》 không có minh tinh đỏ, nhiều nhất cũng chỉ là tiểu hồng lúc tiến vào đoàn phim giống Vu Giai thôi, quan hệ ở chung cũng hòa hợp. Vu Giai trước nay cũng không làm giá, cho dù sau khi《 Biên Thành》công chiếu, mức độ nổi tiếng của Vu Giai thẳng tắp bay lên nhưng cô cũng không kiêu ngạo không coi ai ra gì.

Nam diễn viên đóng vai Hán Vũ Đế trong phim là lóng lánh, nhỏ hơn Vu Giai hai tuổi, nghe thấy Du Tranh nói, cười ha hả nói: “Du đạo diễn lần nào cũng dốc hết sức khích lệ tiểu thư, tốt xấu cũng nên chiếu cố cả chúng tôi nữa chứ, không thì trong lòng chúng tôi không cân bằng, lát nữa quay thêm vài cảnh nữa, Du đạo diễn lại phải đau lòng cuộn phim đấy.”

Những người khác nghe vậy liên tục phụ họa theo “Đúng vậy đúng vậy, Du đạo diễn quá bất công, chúng tôi sẽ ghen tị.”

Mọi người cười hì hì nói, ai cũng không coi đó là lời thật lòng, bị Du Tranh cười mắng hai câu lại chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.

Cảnh tiếp theo, suất diễn của Vu Giai rất ít, không vội đi đổi trang phục diễn, ngồi ở ghế bên ngoài phim trường nghỉ chân, Hà Uyển Doanh bưng một chén nước cho cô, độ ấm vừa vặn.

Trong lòng Vu Giai ấm áp, cười duỗi tay nhéo chóp mũi cô ấy một chút, “Doanh Doanh càng ngày càng biết săn sóc người khác rồi.”

Hà Uyển Doanh được khích lệ, mặt mày vui sướng, cô kéo một cái ghế đẩu dựa gần bên cạnh Vu Giai, đôi mắt trong suốt nhìn Vu Giai, nếu có thể, phảng phất có thể nhìn đến phía sau cô lay động cái đuôi.

Giang Kiêm che mặt.

Vu Đông nhìn, suýt chút nữa không giữ được biểu tình, trong mắt lại không giấu được ý cười. Thanh danh của Giang Kiêm không nổi bật trong giới, không nghĩ tới lại nhận một cô gái đáng yêu như vậy làm học trò. Vu Giai có Giang Kiêm coi trọng chiếu ứng, hắn liền có thể yên tâm. Phùng Hạo cùng Cốc Trình Hàm bên kia cũng không cần hắn phải quá nhọc lòng, trong khoảng thời gian này hắn phải cho ba người xem nhân vật kế tiếp, nhân vật thà thiếu cũng không dễ tìm.

Hôm nay quay chụp kết thúc, Vu Đông cùng Vu Giai nói chuyện Giang Kiêm chuẩn bị làm trợ lý của cô, Vu Giai kinh ngạc mà ngốc nửa ngày, Giang Kiêm ở trong nhận thức của cô vẫn luôn là chuyên viên trang điểm, tuy kĩ năng hoá trang của hắn vô cùng hoàn mỹ nhưng còn làm trợ lý… 

“Năng lực của Giang Kiêm không phải đều là những cái cậu ta biểu hiện ra ngoài, em cứ việc giao mọi chuyện cho cậu ta, trong một số chuyện cậu ta còn hữu ích hơn anh nhiều.”

“Em đã biết, cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn anh, Giang Kiêm coi trọng em cũng là điều tốt.”

Điều tốt?

Nếu có thể được Vu Đông nói như vậy, Giang Kiêm hiển nhiên là người có bản lĩnh lớn. Những chuyện xảy ra sau khi cô trọng sinh giống như quân bài domino vậy, cô không vì người nhà Hạ Gia Du bị thương nên không tham gia họp thường niên của Cửu Ca, cho nên bắt được nhân vật《 Biên thành 》, vào đoàn phim《 Biên thành 》, mới nhận thức được sự có mặt của Giang Kiêm, mới có thể được Giang Kiêm coi trọng, hiện tại còn thành trợ lý của mình.

Vu Giai trở lại khách sạn, Vu Đoan đang chờ cô, anh đang chuẩn bị trở về chợ phía nam.

Đối với chuyện bắt cóc, về người phụ nữ kia, Vu Đoan nói cho cô không thẩm vấn ra được gì cả, Vu Giai cũng không tin tưởng, nhưng Vu Đoan không nói cho cô nên cô cũng không có cách nào. Nghe chuyện xưa của Vu Giai xong, Vu Đoan biểu hiện cũng quá bình tĩnh, làm Vu Giai hoài nghi anh hai rốt cuộc có tin lời cô nói là thật hay không.

“Em ở An Thành, xuất nhập cẩn thận, anh đã bảo Tú Điền trên đường đến đây, đêm nay là có thể đến.” Vu Đoan nói, hơi nhíu nhíu mày “Trong khoảng thời gian này em không cần tiếp xúc quá thân với A Đức.”

“Vì sao, anh cũng nhìn thấy A Đức?”

“Ừ, cậu ta cũng ở khách sạn này, nhưng mà hiện tại đã đi rồi.” Lúc Vu Đoan tới không mang hành lý nên lúc đi cũng vô cùng tiện, trừ chuyện thêm hai bộ quần áo để tắm rửa ở An Thành ra thì không có hành lý nào khác.

“Em đưa anh đến sân bay.”

“Không cần, tới sân bay lại trở về sẽ muộn, dù sao em cũng là con gái, anh không yên tâm, anh gọi xe là được.”

Vu Giai không kiên trì, sóng vai cùng Vu Đoan xuống lầu.

Trước khi đi, Vu Đoan lại dặn dò cô thêm lần nữa, Vu Giai liên tục gật đầu, tỏ vẻ mình đã ghi tạc trong lòng, trở lại phòng khách sạn, Giang Kiêm cùng Hà Uyển Doanh ngồi ở gian ngoài phòng khách, Giang Kiêm cầm một bộ bài poker, trên mặt Hà Uyển Doanh đã dán rất nhiều tờ giấy.

Vu Giai chửi thầm, Giang Kiêm xem Hà Uyển Doanh làm học trò là bởi vì Hà Uyển Doanh dễ bị bắt nạt đúng không, bị bắt nạt cũng không tức giận, ngốc nghếch.

“Tiểu Giai muốn đi chợ cùng không?”

Kế tiếp, ngày tháng Vu Giai ở An Thành thuận buồm xuôi gió, đoàn phim quay chụp cũng là một đường đèn xanh, thuận đến không thể tưởng tượng, ngày nào Du Tranh cũng là một bộ biểu cảm kinh ngạc “Đoàn phim chúng ta ăn thuốc tăng lực, trạng thái cả đoàn lại đều tốt như vậy.”

Khác An Thành bình tĩnh, chợ phía nam lại có vẻ có nhiều phong ba.

Mã Cửu nhìn người đàn ông ngồi ở đối diện, hắn có vẻ ngoài nổi tiếng bị người khác phái đồng tính ghen ghét. Ở trên người hắn, bề ngoài ngược lại không phải là điểm hấp dẫn nhất, hấp dẫn nhất hẳn là khí chất lạnh lẽo sạch sẽ của hắn, bình tĩnh thong dong, cho dù ở địa bàn của cô thì khí thế cũng không hề giảm.

So sánh với hắn, Lý Tu cặn bã cũng không phải.

Mã Cửu cảm khái ở trong lòng, vẫy vẫy tay, tiểu đệ đứng ở phía sau cô rút lui, thân mình cô nghiêng về phía trước, nửa người trên gần như đè ở trên mặt bàn, gương mặt cách mặt Vu Đoan chỉ có mười cm, môi tô son đỏ thắm như mỹ nữ “Không phải nói, nếu Mã Cửu tôi không đồng ý, anh sẽ tìm tác giả khác phù hợp.”

Biểu cảm của Vu Đoan không thay đổi chút nào, coi như không thấy khuôn mặt gần ngay trước mắt của Mã Cửu “Chợ phía nam cũng không phải chỉ có thế lực của Mã Cửu cô, không phải sao?”

“Anh nói như vậy cũng không sai.” Mã Cửu đứng thẳng người, cô ngồi ở trên ghế, kẹp một điếu thuốc giữa ngón tay “Nhưng mà tôi là thích hợp nhất, không thì Vu tổng cũng sẽ không tìm tôi đầu tiên.”

“Đúng vậy. Nhưng nếu chị Cửu cô đây không có ý hợp tác, tôi tìm người khác hợp tác cũng chỉ phiền toái một ít, thời gian chờ đợi lâu một ít thôi.”

Mã Cửu thong thả phun ra một vòng khói, mặt cô ta càng hiện ra diễm lệ vũ mị ở trong sương khói lượn lờ, loại vũ mị diễm sắc này khác Vương Tú Uyển, ở người cô ta như họa quốc yêu cơ độc ác. Hình thành một loại mị lực độc đáo.

Người phụ nữ Lý Tu nhìn trúng có chút đặc biệt.

“Điều kiện Vu tổng đưa ra rất thú vị.” Mã Cửu chậm rãi mở miệng nói. Không tính nhà quyền quý khác ở chợ phía nam, Vu Đoan ở trong hiểu biết của cô sạch sẽ mà tựa như giấy trắng vậy, ở trên người hắn không phát hiện bất kỳ ác tích gì cả. Tướng mạo tốt, năng lực cũng cường, cô không thể tưởng được có một ngày, vị quý công tử sinh ra từ hào môn này sẽ ngồi ở đối diện nói sinh ý với cô. Ở trong lòng Mã Cửu, hợp tác giữa bọn họ chính là sinh ý, theo như nhu cầu.

Vu Đoan mở miệng “Chị Cửu suy xét thật ra không cần dùng thời gian dài như vậy, tôi cùng Lý Tu hẳn là không cần đặt ở bàn cân xem bên nào nặng bên nào nhẹ, liếc mắt một cái thì biết.”

Mã Cửu cười “Nhưng có một thứ, Vu tổng không thể so với Lý Tu.”

Vu Đoan nhìn cô, thanh sắc chưa động.

“Lý Tu có thể ấm giường, Vu tổng lại không thể.” Lúc nói chuyện, Mã Cửu nhìn chằm chằm Vu Đoan, thất vọng vì không nhìn thấy biểu cảm mình muốn trên mặt Vu Đoan, thậm chí thần sắc của Vu Đoan còn không hề thay đổi.

“Nếu chị Cửu cảm thấy chúng ta hợp tác không được, trong vòng 3 ngày, tôi sẽ cho cô nhóm hàng hóa đầu tiên.” Vu Đoan đứng dậy.

“Không cần ký giấy hiệp ước sao?” Mã Cửu nói.

Vu Đoan rốt cuộc lộ ra biểu cảm thứ hai từ khi hắn nhìn thấy Mã Cửu, lại không phải là cái Mã Cửu muốn xem, loại châm chọc lại có chút cao cao tại thượng “Chị Cửu cho rằng trên giấy hiệp ước trừ chuyện nắm bắt nhược điểm ở ngoài thì còn hiệu lực gì nữa?”

Mã Cửu nhìn Vu Đoan đi ra khỏi từ quán bar, ném chén trà đặt lên bàn xuống mặt đất, chén trà mảnh nhỏ cùng nước trà bắn một lúc, cô bỗng nhiên cười rộ lên, cười đến mức vô cùng thoải mái.

Đối với việc cảm xúc cô hay thay đổi, thủ hạ đã sớm quen thuộc, cũng không có người đi lên khuyên cô.

Mã Cửu dùng khăn xoa xoa tay, ném ở trên bàn “Gọi người quét dọn nơi này.”

“Đúng vậy.” có người đi ra ngoài truyền lời.

“Lý Tu gần đây đang làm gì?” Mã Cửu hỏi.

“Hắn bận chuyện thành lập phòng làm việc.”

“Phòng làm việc?”

“Đúng vậy, chị Cửu. Thành tích phòng bán vé của bộ điện ảnh Lý Tu đầu tư rất tốt, nghe nói hắn kiếm lời không ít, em nghe nói hắn cố ý phát triển ở giới giải trí, đã chiêu mộ không ít người, nghe nói là đào được từ chỗ đạo diễn nổi danh Tạ Tam Sơn.”

“Ừ.” Mã Cửu lên tiếng, di chuyển chiếc nhẫn đang đeo ở ngón áp út, cái nhẫn màu đồng làm bằng thủ công này không tốt, khảm chỉ là đá quý giá rẻ nhân công hợp thành “Nhớ theo dõi anh ta chặt chút, tôi tùy thời muốn biết hắn đang làm cái gì?”

Một trong các điều kiện hợp tác với Vu Đoan, cô ta cần phải nắm bắt Lý Tu vào lòng bàn tay, tuy kỳ quái yêu cầu điều này, nhưng chuyện này với cô ta mà nói cũng không phải việc khó làm, Lý Tu có chút thông minh, lại xảo quyệt, vận khí cũng tốt, nhưng tác dụng của hắn so với đại thiếu gia nhà họ Vu ở chợ phía nam vẫn có chút không đủ ngang tầm, người thông minh đều muốn chọn bên kia.

Mã Cửu là một người phụ nữ có dã tâm, không chỉ giới hạn ở chợ phía nam, hiện tại có cơ hội như vậy, đương nhiên sẽ nắm chặt ở lòng bàn tay. Còn Lý Tu, tuy công phu của hắn tốt, nhưng cũng không phải nói cô ta không thể tìm thấy người thay thế.

Nghe xong lời Vu Giai, Vu Đoan cũng không phải thờ ơ, hắn chẳng qua là người thích mưu định rồi sau đó mới động, hắn chậm rãi liên kết mối quan hệ giữa những người Vu Giai từng nhắc tới. Ở trong đầu hình thành một cái mạng, phá giải như thế nào, phải làm sao mới là cách phá giải hữu hiệu, hắn cũng vô cùng tin tưởng lời Vu Giai, nhưng hắn tin tưởng em gái sẽ không nói dối hắn. Mặc dù chỉ là khả năng, hắn cũng muốn bóp chặt mọi khả năng trước khi nó nảy sinh.

Khác với Mã Cửu, Vu Đoan thật ra là một người rất không có dã tâm, hắn chỉ muốn bảo vệ Vu thị, an ổn phát triển xí nghiệp, cũng không cần làm quá lớn, chỉ cần ở chợ phía nam không ai có thể xem thường Vu thị, có thể che chở cha mẹ, em gái cùng vợ con là được.

Vu Đoan là người có năng lực, không làm cũng không thể nói hắn làm không được. Vu Giai đã nói Lý Tu cuối cùng thậm chí có thể khống chế một quốc gia, tuy chỉ là một đất nước nhỏ ở Châu Âu, từ những việc này có thể thấy được Lý Tu vận khí rất tốt. Lại bởi vì hắn biết tương lai ba mươi năm phát triển, có thể biết trước nên chui không ít chỗ trống, mới có những thành tựu đó.

Vu Đoan hiện tại ấn chết Lý Tu liền đơn giản muốn ấn chết một con kiến, hắn tin tưởng Mã Cửu ở ích lợi trước mặt sẽ lựa chọn ích lợi mà không phải Lý Tu. Nhưng có một số việc hắn còn cần chứng thực, dùng đủ loại thủ đoạn khiến Lý Tu phát triển ở trong một phạm vi hẹp hòi. Nói vậy dù sao Lý Tu cũng không biết hắn sẽ trở thành đại nhân vật.

Hiện tại hắn cần sầu lo là một chuyện khác, hắn nói với em gái là không lấy được tin tức từ trong miệng người phụ nữ bắt cóc kia là nói dối.

Hạ Tình.

Quan hệ giữa Vu Giai cùng Hạ Tình so với người xa lạ cũng không thân hơn bao nhiêu, động cơ Hạ Tình muốn đối phó em gái là cái gì. Vu Đoan suy nghĩ một đêm mới nghĩ đến một khả năng, tuy có chút không thể tưởng tượng nhưng sau khi loại bỏ những việc không có khả năng, cho dù đáp án lại không thể tưởng tượng cũng có thể là chân tướng mọi chuyện, hắn cùng A Đức nói chuyện một ngày.

Phỏng đoán của hắn là chính xác.

Nếu lùi thời gian lại ba tháng thì mọi chuyện đều sẽ trở nên đơn giản. Tuy A Đức ở trong mắt người ngoài một kẻ ăn chơi trác táng nhưng hắn và cha đều biết rõ con người A Đức, cho dù phía trước có Hạ Gia Du, bọn họ cũng nghĩ tới A Đức có thể làm con rể Vu gia. Dựa theo hắn cùng cha xem ra, đều cảm thấy A Đức ở cùng Tiểu Giai là thích hợp. Bọn họ nhìn A Đức lớn lên, nền tảng phẩm hạnh đều rõ ràng, tuy Triệu gia có chút phức tạp, nhưng thân phận Vu Giai quyết định cô sẽ không chịu ủy khuất lớn gì, nếu không thì cần người anh trai là hắn làm cái gì.

Nhưng hiện tại,…

Trực giác phụ nữ cực kỳ nhạy bén, tâm tư của A Đức bọn họ đều không phát hiện, nhưng dù sao Hạ Tình cũng là vợ A Đức, là người thân thiết nhất của hắn, phát hiện manh mối cũng là có.

Tuy xem trọng A Đức nhưng trong lòng Vu Đoan thì em gái vẫn quan trọng hơn người ngoài. Trước khi A Đức rời đi, hắn nói sẽ giải quyết chuyện Hạ Tình, nhưng Vu Đoan cũng không tin. Hạ Tình cùng Lý Tu không giống nhau, hắn có thể ấn chết Lý Tu như ấn chết con kiến. Nhưng không thể dùng thủ đoạn như vậy đối phó Hạ Tình, đầu tiên thân phận Hạ Tình không giống Lý Tu, cô ta có thực lực, có hậu đài. Cho dù lộ ra chuyện Vu Giai bị bắt cóc, Hạ Tình nhiều nhất cũng chỉ chịu một ít trừng phạt râu ria thôi. Dù sao người phụ nữ kia cũng không phải làm chứng cứ phạm tội, ngược lại có khả năng bị lên án vu hãm, Vu Đoan cần phải suy xét hậu quả.

Hạ Tình cũng không có xuất hiện ở chỗ Vu Giai nói, bối cảnh của Hạ Tình, Vu Giai cũng không hiểu biết nhiều. Vu Đoan biết được nhiều một chút, nhưng cũng không thể nói là rất nhiều, hắn đã cho người đi điều tra Hạ Tình. Trong khoảng thời gian này có thể đem Vu thị làm lớn hơn một chút, cho dù tương lai muốn cùng thế lực sau lưng Hạ Tình cứng đối cứng, cũng muốn bảo đảm Vu gia sẽ không thua.

Vu Đoan trở lại Vu gia, mẹ anh cùng Diêm Tuấn Thanh đều ở trong phòng khách chất đầy các loại vải dệt, bà đang thảo luận vài chuyện với Diêm Tuấn Thanh. Anh và Diêm Tuấn Thanh hôn kỳ sắp tới, Diêm Tuấn Thanh bị cầu hôn khi có chút ngây ngốc, lại muốn anh phải nói thẳng thắn việc này với gia đình cô.

Diêm Tuấn Thanh không biết thân phận của cha ruột, mẹ chết sớm, lại có được một bà ngoại cực tốt, cùng ở với bà ngoại một nhà. Bà ngoại nuôi cô lớn đến mười sáu tuổi, Diêm Tuấn Thanh vừa làm vừa học xong cấp ba và đại học. Làm việc ở đó để dành được ít tiền, cô còn muốn mỗi tháng gửi tiền trở về, bên kia đến thu có tiền thì sẽ tới phá. Diêm Tuấn Thanh lại không thể làm gì hơn, cô luôn không ngừng đổi nhà lên thành thị, tưởng thoát khỏi bọn họ, thẳng đến đi vào chợ phía nam, cô vào làm ở Vu thị. Tuy rằng mấy năm nay những người đó không có tìm được cô, nhưng về sau, cô cũng không thể đoán trước.

Hôn kỳ sắp tới, mẹ Vu hứng thú bừng bừng mà lôi kéo Diêm Tuấn Thanh đi chọn váy cưới, cô cảm thấy không hài lòng. Thẳng đến lúc Diêm Tuấn Thanh nói váy cưới cô ấy có thể tự mình làm, mẹ Vu mới dừng lại, Nhưng rất nhanh hứng thú bừng bừng mà cùng Diêm Tuấn Thanh khơi mào chuyện kiểu dáng váy cưới, vải dệt.

May mắn Diêm Tuấn Thanh là người kiên nhẫn, mỗi ngày đều lễ phép vâng vâng dạ dạ, chưa bao giờ nổi nóng.

Có đôi khi Vu Đoan cảm thấy mẹ mình có phần hơi quá, Diêm Tuấn Thanh vất vả, đối với mẹ có nói qua vài câu, ngược lại bị Diêm Tuấn Thanh khuyên lại. Lúc sau, mẹ Vu cùng Diêm Tuấn Thanh cảm tình càng thêm tốt. Mẹ Vu lúc trước đối với Diêm Tuấn Thanh oán giận tất cả đều không thấy, mở miệng đều là Tuấn Thanh như thế nào, Tuấn Thanh ra làm sao.

Vu Đoan thật sự không rõ tâm tư của phụ nữ, nhưng thấy hai người cảm tình càng ngày càng tốt, cũng không hề muốn nhúng tay vào.

Mẹ Vu xem Diêm Tuấn Thanh làm váy cưới, gần đây đột nhiên nảy ý tưởng trang phục thiết kế mới. Diêm Tuấn Thanh nhàn rỗi thời gian nào là liền tìm bà hỏi ý, cô có tính kiên nhẫn cực cao, không chê phiền hà.

Mẹ Vu hiện tại đối với cô con dâu vừa lòng không tả xiết. Dáng vẻ, giao tiếp đều là có thể học, nhưng hiếu thảo với cha mẹ cùng với phẩm cách là học không tới.

Mẹ Vu ngẩng đầu nhìn đến Vu Đoan “Đoan về rồi à, mẹ và bé Thanh mới vừa làm đồ uống, đặt ở trong phòng bếp, mẹ đi lấy cho con.”

Diêm Tuấn Thanh giữ tay bà lại, cười đứng dậy “Để con đi lấy cho.”

Mẹ Vu cười xòa “Con với Đoan ngồi trò chuyện là được rồi.” Diêm Tuấn Thanh đỏ mặt lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play