*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hà Thi Di không để ý, kéo lại váy, vô cùng thản nhiên nhìn tôi.
Chờ mẹ mình rời đi rồi liền trừng mắt với tôi nói: "Em là tự nguyện sinh con cho Đại Bạch, chị không cần nghe lời mẹ em nói mà phá nó đâu. Tại sao con người và hồ ly không thể yêu nhau chứ? Chị không thấy Liêu Trai hay tiểu thuyết, manga và anime hiện tại vẫn có chuyện tình người cùng hồ ly đấy thôi, vả lại Đại Bạch đối với em rất tốt, em cam tâm tình nguyện sinh con vì anh ấy."
Đại khái thì tôi cũng đoán được nó sẽ nói như thế này mà, tôi thắp hương lên, cắm vào cốc gạo, rồi ngồi lên trên đệm hương bồ đoàn, hướng sang cô bé nói: "Vậy sau khi em sinh hồ ly con này ra thì tính sao?"
Tôi vốn tưởng cô bé sẽ sững sờ, lại không ngờ cô bé còn vui vẻ hơn mà nói: "Em cùng Đại Bạch sẽ nuôi dưỡng bọn nó lớn lên, thời tiết tốt thì mang bọn nó đi rừng rậm chơi. Chị nghĩ thử xem có một đàn hồ ly trắng xinh đẹp, dễ thương, mê người, ai mà lại không thích? Có lẽ em sẽ đăng ảnh bọn nó lên internet khiến chúng nó nổi tiếng rồi dựa vào đó có thể nuôi sống chúng em rồi."
Nghe thế này chẳng khác nào nghe sấm rền, chẳng lẽ thế hệ 95 như tôi bị thế hệ 00 đánh bại hoàn toàn?
Đây là loại logic quỷ quái gì thế?
Cô bé thấy tôi lắng nghe cho nên càng nói càng hăng hái trút hết ra, phỏng chừng ngày thường mẹ cô bé không nghe nó nói mấy thứ này, người ngoài càng không dám nghe, lại gặp một người chịu lắng nghe như tôi nên nó biến thành cái máy hát, hát mãi không dừng được: "Hơn nữa Đại Bạch có tu hành, chẳng bao lâu sau sẽ biến thành người. Hồ ly tinh biến thành người đều rất tuấn tú, nói không chừng đến lúc đó anh ấy sẽ vào giới giải trí nữa nhé, với cái ngoại hình đó, khẳng định sẽ rất hot. Đến lúc đó em sẽ làm quản lý cho anh ấy, vừa nuôi dưỡng một ổ hồ ly, bọn nó đều tu tiên, thế là em có thể sống cực kì lâu rồi."
"Một nhà Hồ Tiên chúng em có việc gì khó khăn thì Đại Bạch sẽ dùng pháp thuật giải quyết, chúng em sẽ không gặp phải bất kì vấn đề gì. Thế có gì là không tốt chứ!" Trong mắt Hà Thi Di toàn là ngôi sao lấp lánh.
Cô bé chắc nghĩ mình sẽ có một anh chồng hồ ly đẹp trai còn giàu xụ cùng đàn hồ ly nhãi con xinh xắn và dễ thương đang vây xung quanh, quả là một cuộc sống tươi đẹp và vô lo vô nghĩ.
Tôi nghe xong cứng họng luôn chứ đừng nói chi là phản bác lại.
Cảm thấy tiểu thuyết truyện tranh quá hại người rồi, trước kia tôi còn nghe nói có người nuôi hồ ly vì nghĩ chúng sẽ thành tinh rồi quay lại báo ân với mình, não người đó cũng suy nghĩ sâu xa gớm nhưng cuối cùng vì mùi hồ ly quá hôi nên từ bỏ.
Sự lặng im của tôi khiến Hà Thi Di có thêm dũng khí, cô bé cư nhiên lôi kéo tôi nói: "Chị gái ơi... Lát nữa mẹ em có hỏi chị nhớ nói đã phá rồi, nha chị?"
Nhưng khi cô bé chạm vào tôi thì bụng nó lập tức đau, có lẽ hồ ly nhãi con sợ thai quỷ trong bụng tôi cho nên không thể tiếp cận quá gần, như vậy cũng có thể thấy hồ ly kia đạo hạnh không sâu.
Nhãi con = chết bầm.
"Em gặp qua Đại Bạch chưa?" Quả nhiên vẫn có sự khác nhau, một người 23 tuổi như tôi sẽ không đứng trên một tuyến đường cùng một cô bé mới mười sáu tuổi.
Có thể nghe từ trong lời nói của mẹ Hà, vào thời điểm đó Hà Thi Di đều là nửa mê nửa tỉnh, càng không rõ Đại Bạch làm chuyện kia với nó, rồi cái kế hoạch nuôi đám hồ ly này là con bé tự nghĩ ra luôn à?
"Em chưa." Hà Thi Di được một điểm là rất thành thật, tuy vậy trong mắt vẫn còn đầy ánh sao, "Nhưng em biết Đại Bạch nhất định là một con bạch hồ anh tuấn, chị xem trong sách đi, người yêu đều là bạch hồ, nói không chừng còn là cửu vĩ bạch hồ. Có điều, nếu không phải cửu vĩ cũng không có sao..."
Bạch hồ: hồ ly lông trắng.
Cửu vĩ bạch hồ: hồ ly chín đuôi lông trắng.
Tình yêu quả nhiên làm con người ta mù quáng, tôi có chút muốn khóc không ra nước mắt, đột nhiên hiểu rõ vì sao mẹ Hà thích chọc vào đầu cô gái nhỏ này rồi, tôi cũng muốn chọc nha.
Suy nghĩ một hồi, tôi mới nhìn nó: "Em có muốn gặp Đại Bạch không? Kế hoạch nuôi bọn trẻ cũng phải bàn qua với nó chứ? Hay là chị để em gặp Đại Bạch, giáp mặt nói với nó một chút nhé?"
"Thật sao ạ?" Mắt Hà Thi Di sáng lên.
Tôi thấy việc này cũng đã thành một nửa, vội gật gật đầu.
Có nhiều điều đưa ra ánh sáng mới bật ngửa mà chết, giống như khi người ta nghe tới chồng quỷ thì sẽ tưởng là một con quỷ đẹp trai phóng khoáng, kết quả lúc tôi gặp Mặc Dật, y đeo một cái mặt nạ quỷ có răng nanh dữ tợn, đúng là hù chết tôi đó, hiện tại bỏ ra thì nhìn mặt này đúng là không tồi thật nhưng không có nghĩa tất cả quỷ đều đẹp trai, ví như Lục Tư Tề làm quỷ rất doạ người, ít nhất là tôi sợ gã.
Thần giữ cửa là mẹ Hà vẫn luôn ở bên ngoài nghe nói tôi muốn đi tới nhà bà "bắt yêu" thì lập tức phấn khích, liên tục nắm tay tôi gọi tiên cô.
Tôi thu dọn ít đồ vật, lúc chuẩn bị ra cửa liền nhìn thoáng qua cái tên vẫn nằm trên ghế kia, Mặc Dật đại lão lấy sách che trên mặt xuống, ung dung tiêu sái đứng dậy, duỗi tay cầm lấy ba lô của tôi hất đặt lên vai mình, trông vô cùng đẹp trai làm cho người nhìn phải đỏ cả mặt.
Đại lão = ông lớn.
"Chồng chị à?" Hà Thi Di dùng đôi mắt đầy ánh sao nhìn chằm chằm y, quay sang tôi khẽ thở dài: "Đại Bạch nhà em chắc chắn so với anh ta càng đẹp trai hơn, chỉ là anh ấy sẽ mặc trường bào, là loại hán phục ấy, mới có tiên khí."
Tôi nghe chỉ cảm thấy nhức đầu thêm, Mặc Dật ở một bên lạnh lùng liếc cô bé một cái, cong cong khoé miệng lên để lộ ra nụ cười cổ quái.
Mẹ Hà là ngồi xe tới đây cho nên chúng tôi cũng chỉ có thể ngồi xe lên trấn trên, sau đó mới đổi xe.
Có điều không ngờ tới là trưởng thôn lại đang đợi bên ngoài, nghe chúng tôi muốn đi tới nhà Hà Thi Di nên ông ấy liền nhiệt tình đưa chúng tôi đi.
Sự nhiệt tình của ông ấy làm tôi cảm thấy có việc gì đó, nhưng ông ấy lại không nói, với lại đang có người ngoài ở đây cho nên tôi cũng không tiện hỏi, dù gì trong thôn đã xảy ra việc bi thảm như thế, ông ấy cũng khó xử lắm.
Nhìn qua Mặc Dật ngồi bên cạnh tôi đang nhíu mày nhìn ra bên ngoài xe hình như y không vui.
Nhà của Hà Thi Di ở trong khu chung cư cũ nằm ở trong khu vực thành thị, có chút lâu năm rồi, gia đình ở đây đã qua mấy đợt tu sửa đường sắt.
Vừa vào tới cửa nhà đã ngửi thấy một mùi khai của hồ ly bay ra, tôi quan sát một chút bố cục trong phòng, đem bàn thờ bày biện ở mặt sau ban công, cuối cùng đốt hương lên cắm ở đầu giường của Hà Thi Di.
Rồi bảo Hà Thi Di nằm lên trên giường, tôi đốt giấy lạy trời đất, đem gạo rải lên.
Chẳng mất bao lâu bên ngoài cửa sổ liền truyền tới tiếng sột soạt, theo đó một con hồ ly hoa từ bên ngoài cửa sổ đang cố gắng hết sức bò vào.
Nhìn thấy có người ngoài ở đây, con hồ ly hoa đó liền muốn chạy trốn, Mặc Dật duỗi tay ra, một cổ sức lực vô hình liền bắt lấy nó kéo vào trong.
Hà Thi Di nhìn thấy con hồ ly hoa liền hét toáng lên với vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Ảnh minh hoạ trang phục trường bào đã cách tân.
Editor: Alissa