Chương 964

“Coi như anh chưa đưa ra lời đề nghị đó…” Hoắc Đình Phong hơi khép mắt lại, hết thảy đều tôn trọng ý kiến của cô, ngón tay thon dài chỉ vào thực đơn: “Chọn những món này ưng ý chứ?”

Cô liếc qua, đều cay vừa, còn có vài món canh thanh đạm, cô rất thích.

Giờ ăn trưa chỉ có một tiếng đồng hồ. Ăn trưa xong, thời gian không còn nhiều. Thân Nhã định đi thì Hoắc Đình Phong ôm chặt lấy, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán cô.

“Tối qua có làm em thấy khó chịu không?” Anh nói.

Không hỏi còn đỡ, vừa hỏi xong, mặt Thân Nhã không kìm được mà đỏ ửng lên, cô im thin thít: “…”

Gò má cô kề sát lồng ngực anh. Hoắc Đình Phong nở nụ cười khe khẽ, lồng ngực rung rung: “Anh chỉ lo sẽ để lại cho em ấn tượng không tốt…”

“Anh có yêu cầu khắt khe quá hay không? Chuyện đó cũng để ý à?” Cô chau mày. Chắc anh không phải người thuộc chủ nghĩa hoàn hảo đấy chứ?

“Không phải anh để ý. Trước đây em từng có một mối tình rồi. Ban đầu em rất căng thẳng, lúc anh làm, cả người em đều cứng đờ ra. Anh biết em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng dể chấp nhận anh, vậy mà anh vẫn muốn ép buộc em. Anh sợ em sẽ bị ám ảnh với chuyện này…”

Thân Nhã lại một lần nữa im lặng, không trả lời câu hỏi của anh. Cô hoàn toàn không thể trả lời được.

Hoắc Đình Phong chăm chú nhìn sâu vào trong mắt cô, rất tập trung, lịch thiệp, giọng nói hiền hòa: “Tối qua có lẽ là do em quá cô đơn, quá lẻ loi, cũng có lẽ là do tình cảm của anh đến vừa đúng lúc, cho nên lúc anh muốn em, em đã không cự tuyệt. Nhưng em làm vậy không phải là vì đã yêu đến mức nồng cháy nên mới sinh ra khát cầu. Mà anh thì không muốn em như vậy…”

Do dự mãi, Thân Nhã hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông trước mặt với vẻ nghiêm túc: “Em không phủ nhận những lời anh nói là sự thật, nhưng chỉ đúng một nửa thôi. Nếu từ tận đáy lòng em không có ý định chấp nhận một người đàn ông thì em sẽ không cho phép anh ta đụng vào cơ thể em. Anh cảm thấy em giống kiểu phụ nữ như hổ đói muốn tìm kiếm niềm an ủi thôi sao?”

Những lời anh vừa nói đích thực chỉ đúng một nửa, cô của tối qua quá cô đơn, lẻ loi. Trong suốt bảy năm, cô chưa từng cô đơn như vậy.



Và tình cảm dịu dàng của anh cũng đến rất đúng lúc. Cô có một nửa nguyên nhân bắt nguồn từ những lí do này, một phần nguyên nhân còn lại là do rung động vì anh.

Cô nào phải người phụ nữ dễ dãi… Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh nhếch môi, tâm trạng dường như rất vui vẻ: “Đã bao giờ anh nói với em rằng, anh rất thích tính thật thà của em chưa?”

“Chưa nói bao giờ. Nhưng em biết mình luôn rất thật thà.” Thân Nhã ngẫm nghĩ, gật đầu: “Không phải anh đang lo lắng sau này em sẽ lạnh nhạt đấy chứ?”

Hoắc Đình Phong nhướng mày, mặc áo vest màu đen lên, thân hình đĩnh đạc, nhìn đồng hồ rồi nhắc nhở cô: “Hai giờ vào làm. Em còn mười phút…”

Nghe vậy, Thân Nhã lập tức với chiếc túi xách đi ra ngoài, hớt ha hớt hải, giữa chừng còn cách một đoạn, mười phút thì hơi vội.

Cô nghĩ, anh quả là một người đàn ông quá nhạy cảm nhưng lại sắc bén, chỉ một thoáng đã cảm nhận được nội tâm của cô.

Trung tâm thương mại.

Trần Vu Nhất, Lâm Nam Kiều và cả bạn học của cô ta là Hàn Thu Trúc.

Thời gian này thiếu đồ để mặc nên tới để mua quần áo. Nhìn thấy bộ đồ nào ưng ý là Lâm Nam Kiều sẽ bắt Trần Vu Nhất đi thử.

Nhân lúc Trần Vu Nhất ở trong phòng thử đồ, Hàn Thu Trúc ghé lại gần Lâm Nam Kiều: “Cậu giỏi thật đấy. Cuối cùng cũng đã giành được Trần Vu Nhất.”

Khóe môi Lâm Nam Kiều cong lên, chẳng nói chẳng rằng nhưng nét mặt lại rất thỏa mãn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play