Chương 936

“Tiếp theo hai người còn có việc gì nữa không?” Hoắc Đình Phong vươn tay, tùy ý khoác áo nâu lên vai, bình thản hỏi hai người.

Không đợi Trần Diễm An nói gì, Thân Nhã đã giành nói trước: “Không có gì.”

“Vậy tôi đưa hai em về…”

Thân Nhã vội vàng lên tiếng: “Không cần phiền…”

Nhưng Trần Diễm An lại cắt lời cô: “Vậy làm phiền anh Hoắc nhé, lúc chúng tôi ra ngoài cũng không lái xe.”

Hoắc Đình Phong khẽ cong môi: “Không phiền…”

Thân Nhã: “…”

Hôm nay Tiểu Trương không tới nên Hoắc Đình Phong tự lái xe. Anh ngồi trên ghế lái, nói chuyện với đối phương qua tai nghe bluetooth, trông có vẻ rất bận.

Trần Diễm An và Thân Nhã ngồi ở đằng sau. Trần Diễm An vô cùng có hứng thú với nam thần ngồi phía trước, ánh mắt luôn tập trung vào bóng lưng thon dài kia. Mỗi một động tác của anh đều khiến cô ấy cảm thấy rất thành thục có sức hút, chính mình bị đắm chìm trong đó.

Cô ấy phản ứng như vậy khiến đuôi mắt Thân Nhã thỉnh thoảng nhăn tít lại.

Dọc đường đi, anh liên tục nghe điện thoại, ba người không hề tán gẫu với nhau.

Khi đến trước khu chung cư của Trần Diễm An, cô ấy xuống xe. Thân Nhã nhân cơ hội kéo ống tay áo của cô ấy lại, cũng đi xuống theo.

“Không về à?” Giọng nói của Hoắc Đình Phong vừa quyến rũ lại trầm lắng.



“Tôi định vào ngồi một lúc đã, đã lâu rồi tụi tôi không gặp nhau.” Thân Nhã trả lời.

Hàng lông mày dường như hơi nhíu lại, đôi con ngươi đen nhánh và sâu thẳm của Hoắc Đình Phong nhìn chằm chằm Thân Nhã. Cô cảm giác đôi mắt trông dịu dàng bình thản kia có mấy phần sắc bén, bèn nghiêng đầu né tránh ánh mắt của anh.

Trần Diễm An không nhận ra sự khác thường giữa hai người, nhiệt tình nói: “Anh Hoắc, có muốn vào uống ly trà không?”

“Cảm ơn cô, tôi còn có chút chuyện, không rảnh…” Hoắc Cảnh Thừa hơi đắc dĩ chỉ vào tai nghe bluetooth trên tai, bàn tay khớp xương rõ ràng vẫn đang cầm điện thoại, cất giọng nhẹ nhàng chậm rãi.

“Lần sau nhất định sẽ mời anh Hoắc ăn cơm.” Trần Diễm An không miễn cưỡng nữa.

“Nhất định rồi…” Anh khẽ cong môi, không hời hợt cũng không thân cận, ánh mắt lướt qua hai người rồi hơi gật đầu. Chào xong, anh lái xe rời đi.

Quý Hướng Không không có ở nhà, Trần Diễm An kéo Thân Nhã lại trò chuyện cùng mình. Lần ở lại này mãi đến chín giờ tối.

Trần Diễm An bảo Quý Hướng Không lái xe đưa cô về nhà, Thân Nhã khéo léo từ chối, tự bắt một chiếc taxi về.

Lúc về đến nhà đã gần mười giờ, đi dạo một ngày, cả người cảm thấy hơi mệt mỏi. Cô nằm xuống giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Thân Nhã mơ màng tỉnh giấc, vô thức vươn tay với điện thoại, đôi mắt còn mơ ngủ nhìn thấy một cuộc gọi nhỡ.

Là Hoắc Đình Phong gọi…

Ngón tay cầm điện thoại bất giác run rẩy, nhịp tim tăng tốc. Cô tỉnh cả ngủ, giả bộ như không nhìn thấy thông báo cuộc gọi nhỡ này.



Hôm sau, Thân Nhã nhận được thông báo nói rằng công ty sẽ tham gia đấu thầu dự án lần này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play