“Đi đường cẩn thận, chú ý an toàn.” Cô dặn dò.

Sau khi thấy bóng dáng của anh biến mất khỏi tầm mắt, Diệp Giai Nhi mới nhấc chân đi thẳng ra phía trước.

Người mở cửa là Hứa Mẫn Nhu, lúc này, cô liền thay đổi sắc mặt: “Sao chị lại ở đây?”

“Đây chính là nhà tôi, không ở đây thì ở đâu?” Hứa Mẫn Nhu vừa mới sơn móng tay, một mùi gay mũi khó chịu.

Đi lướt qua cô ta, Diệp Giai Nhi trực tiếp bước vào trong phòng của Diệp Đức Huy, cô hỏi: “Ba, tại sao chị ta lại đến đây, lúc đó ba với mẹ đã đồng ý với con như thế nào?”

Diệp Đức Huy đang uống trà, nghe vậy thì hít một tiếng: “Nó nói nó không có chỗ ở, còn đảm bảo sau này sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa, nói cho cùng thì cũng là người một nhà, ba với mẹ của con cũng không thể đuổi nó ra ngoài được.”

“Ba mẹ tin lời nói của chị ta hả? Chẳng lẽ trước đó bị dạy dỗ còn ít?” Vừa mới nhắc tới Hứa Mẫn Nhu, trong lòng của cô liền nổi giận: “Là do ba mẹ quá mềm lòng, chị ta lập tức có thể đâm trúng vào chỗ yếu của hai người.”

“Già rồi cho nên nói chuyện tình cảm, chờ đến lúc con đến độ tuổi của ba mẹ, con sẽ hiểu thôi.” Diệp Đức Huy đấm chân, đẩy cái kính mắt ở trên sống mũi.

Diệp Giai Nhi hít sâu một hơi: “Bây giờ con chỉ biết là Hứa Mẫn Nhu giống như là một cục kẹo dính có làm như thế nào cũng không vung ra được.”

Một mình Diệp Giai Nhi nhẫn tâm thì có làm được cái gì, có bọn họ dung túng cho Hứa Mẫn Nhu như thế này, cho dù cô ném đồ của Hứa Mẫn Nhu ra bên ngoài, chắc chắn là sau đó bọn họ lại tìm trở về.

Tranh chấp với Hứa Mẫn Nhu lâu như thế nhưng mà lại trở về chỗ cũ, cô chỉ cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi.

Diệp Đức Huy không tiếp tục đề tài này nữa, ông hỏi: “Chuyện của con như thế nào?”



“Giải quyết rồi.” Cô hời hợt, tránh nặng tìm nhẹ, từ nay về sau không muốn phải nhắc tới đề tài này nữa.

“Vậy là tốt rồi, con gái ba đừng có giận nữa mà, hôm nay có cuộc thi đấu bóng rổ, xem với ba đi.”

Nhẹ nhàng vỗ vai cô, Diệp Đức Huy nở nụ cười, kéo cô vẫn còn giận dỗi đi đến phòng khách rồi ngồi xuống.

Mới mở tivi, vậy mà Thẩm Hoài Dương lại xuất hiện trên màn ảnh, ngồi trên chiếc ghế sofa màu hồng đậm, trông anh càng tuấn mỹ và quyến rũ hơn nữa.

Anh đang nhận phỏng vấn của phóng viên, Diệp Giai Nhi đưa tay ra giữ lấy cái điều khiển trong tay của Diệp Đức Huy, cô mở lớn âm lượng.

“Chúng tôi đều rất tò mò Thẩm tổng kết hôn từ lúc nào, sao lại không nghe thấy thông tin gì hết?” MC khẽ cười hỏi.

Hơi dựa người vào ghế sofa, đôi chân ưu nhã bắt chéo với nhau, ngũ quan tuấn tú, cảm xúc trông có vẻ không dao động, khóe miệng chậm rãi cong lên, giọng nói trầm thấp.

“Không ngờ là mọi người lại chú ý đến hôn sự của tôi như thế, trước đó tôi đã từng nói là sẽ có một buổi họp báo về hôn lễ, chọn ngày không bằng gặp ngày, tối ngày mai ở khách sạn Bách Duyệt, tôi và vợ của tôi sẽ tiếp đón mọi người, hy vọng là mọi người vui vẻ…”

“Đúng là chuyện này rất đáng chờ mong, sau khi kết hôn, đây là lần đầu tiên mà Thẩm tổng cùng với mợ Thẩm có mặt cùng nhau, tôi rất cảm ơn Thẩm tổng đã có thể đồng ý nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi. Bên cạnh đó, xin chúc phúc Thẩm tổng và mợ Thẩm tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”

Anh hơi nhếch môi, khóe miệng nở nụ cười: “Cảm ơn.”

Cuộc phỏng vấn đến đây là kết thúc, Diệp Giai Nhi lấy lại tinh thần, cô ném điều khiển qua một bên, đi đến ban công bấm điện thoại.

Một lát sau, ở bên kia đã kết nối, tiếng bước chân truyền tới, dường như là vừa mới bước ra khỏi phòng thu, còn có thể nghe thấy những người xung quanh đang chào hỏi anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play