CHƯƠNG 584

“Mấy cậu đừng lo, quãng thời gian này anh ấy đang bận rộn chuẩn bị kí kết hợp đồng ở công ty, nghe nói gấp lắm, tối nào anh ấy cũng ngủ lại công ty nên chỉ có một mình tớ ở nhà, cho nên về nhà cũng cô đơn, tớ ở cùng các cậu sẽ vui hơn.”

Một mình đối diện với căn phòng lớn, tất cả những gì cô ấy nghe thấy cũng chỉ có tiếng vang của mình, thêm vào đó là sự cô đơn.

Mười giờ rưỡi, Diệp Giai Nhi và Thân Nhã kéo Trần Diễm An lại: “Đủ rồi, cậu nhảy cũng lâu rồi đấy!”

Sau khi phát tiết xong, quả thật cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Rời khỏi vũ trường, cả ba người chia tay nhau.

Mấy hôm nay Huyên Huyên cứ ầm ĩ đòi ăn bánh trứng nên Diệp Giai Nhi định mua một ít bánh trứng rồi về nhà thì vừa lúc thấy bên cạnh có một cửa hàng bán bánh trứng.

Cô mua một ít bánh trứng và một ít bánh mì yêu thích của Huyên Huyên rồi đi về phía trước, lúc đi qua ngã tư, cô tình cờ nhìn thấy Thẩm Thiên Canh và Tô Tình.

Hình như hai người vừa mới trở về từ thành phố B, Thẩm Thiên Canh kéo hai chiếc vali, chiếc Bentley màu đen dừng lại, Tô Tình lên xe.

Thẩm Thiên Canh không lên xe mà nhỏ giọng nói gì đó với Tô Tình, sau đó chiếc Bentley màu đen rời đi.

Ngay sau đó, một bóng người nhỏ nhắn đi về phía Thẩm Thiên Canh, nhìn bóng lưng thì hình như là phụ nữ.

Người phụ nữ dáng người mảnh mai, duyên dáng, thướt tha yểu điệu, trước cong sau vểnh, nhưng bà ta đội mũ và đeo khẩu trang nên hoàn toàn không nhìn thấy mặt.

Hành động của hai người cũng lịch sự, duy trì một khoảng cách thích hợp, khoảng cách quá xa nên cô không thể nghe được hai người đang nói gì.

Cúi đầu nhìn đồng hồ, đã gần mười một giờ, Diệp Giai Nhi thu hồi ánh mắt, bắt taxi rồi rời đi không suy nghĩ nữa.

“Mấy giờ bay?” Thẩm Thiên Canh nhìn người phụ nữ trước mặt.



“Mười hai giờ, không còn lâu nữa.” Người phụ nữ nhấc tay lên xem đồng hồ.

Thẩm Thiên Canh nhíu mày nói: “Có cần đổi chuyến bay không, bay buổi tối không an toàn lắm, đổi sang buổi sáng đi.”

“Vé đã đặt xong rồi, cứ bay buổi tối cũng được, em ngại phiền phức.” Giọng nói của người phụ nữ rất lười biếng, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt phượng hẹp dài vô cùng quyến rũ.

“Vậy thì để anh đổi cho.” Thẩm Thiên Canh vẫn không yên tâm.

“Được rồi, đừng vẽ vời thêm chuyện nữa, đã muộn rồi, anh về nghỉ ngơi đi.”

Thẩm Thiên Canh hết cách, ông ta đi vào con hẻm tối bên cạnh, người phụ nữ đi theo sau.

Con hẻm rất dài và tối, vừa bước vào con hẻm, Thẩm Thiên Canh đã ép người phụ nữ vào tường rồi điên cuồng hôn.

Rất lâu sau, người phụ nữ nhẹ nhàng đẩy Thẩm Thiên Canh ra, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, cười khẽ: “Đi đi.”

Thẩm Thiên Canh vẫn có chút luyến tiếc.

……

Về đến nhà thì mọi người cũng đã ngủ, Diệp Giai Nhi bước từng bước nhẹ nhàng vào phòng, nhưng chuông điện thoại đột ngột vang lên dọa tim cô đập loạn xạ.

Cô nhanh chóng nghe máy, hạ thấp giọng nói: “Alo?”

“Ngủ chưa?” Giọng nói trầm ấm và từ tính của người đàn ông vang lên.

“Chưa, em vừa về đến nhà, còn anh thì sao?” Cô mang dép lê, Huyên Huyên không có ở trong phòng, chắc đang ngủ với Quách Mỹ Ngọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play