Sau khi suy nghĩ lại, mới nhớ ra, khi đó đến ủy ban nhân dân ly hôn, anh quên mang theo giấy đăng ký kết hôn, mà nhân viên lại có vẻ hơi sợ thân phận của anh, nên cũng không có yêu cầu gì thêm, lập tức nhanh chóng làm xong giấy ly hôn.

Vì vậy, giấy đăng ký kết hôn của cô đã bị gạch bỏ ở ủy ban nhân dân rồi, còn cái của anh, thì vẫn giữ trong tay!

Lấy điện thoại di động ra, cô mang theo ngọn lửa giận trong lòng mà ấn dãy số đó, gọi cho anh, nhưng âm báo truyền đến là đối phương đã tắt nguồn, xin hãy gọi lại sau.

Không một chút do dự, Diệp Giai Nhi nhanh chóng gọi lại cho Thẩm Trạch Hy.

Thẩm Trạch Hy đang tắm, dòng nước ấm chảy qua đầu anh ta, sau đó trượt lên bộ ngực màu đồng mịn màng và mạnh mẽ.

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động, anh ta duỗi cánh tay dài ra, ấn mở nút nghe, đặt lên bên tai: “Alo?”

“Trạch Hy, bây giờ cậu đang ở đâu?”

“Ở nhà họ Thẩm, có chuyện gì sao?” Anh ta tắt vòi hoa sen, sau đó vươn tay kéo lấy khăn tắm ở bên cạnh, quấn quanh eo.

Diệp Giai Nhi trực tiếp hỏi: “Anh ta hiện tại đang ở nhà họ Thẩm sao?”

Nghe vậy, lông mày của Thẩm Trạch Hy bất giác nhíu lại, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm hơn một chút: “Chị tìm anh cả có chuyện gì sao?”

“Anh ta đưa Huyên Huyên đi rồi, hiện tại tôi không tìm được Huyên Huyên, điện thoại của anh ta đã tắt nguồn, cậu giúp tôi xem anh ta có ở nhà họ Thẩm không, nếu không có, thì nhờ cậu đến căn hộ chung cư xem giúp với.”



Đôi mày đang cau lại lập tức buông lỏng, giọng nói trầm thấp của Thẩm Trạch Hy cất lên: “Anh cả đưa Huyên Huyên đi, lúc đưa Huyên Huyên đi anh ấy không gọi điện cho chị sao?”

Diệp Giai Nhi thản nhiên hỏi ngược lại: “Nếu anh ta có gọi điện, cậu nghĩ, tôi sẽ cho anh ta đưa Huyên Huyên đi sao?”

Đây là một câu hỏi không thể đơn giản hơn, trong lòng Thẩm Hoài Dương đương nhiên biết rõ, nếu như gọi điện, thì cô chắc chắn sẽ có phòng bị, nói không chừng, còn sẽ không cho anh gặp cả mặt Huyên Huyên nữa.

Vì vậy, anh sáng suốt lựa chọn không gọi điện mà trực tiếp đón Huyên Huyên đi.

“Được rồi, hiểu rồi, bây giờ đi xem giúp chị, chị đừng lo, đợi điện thoại của tôi.” Vừa dứt lời, Thẩm Trạch Hy cúp điện thoại, đi tới phòng của anh cả.

Diệp Giai Nhi cất điện thoại di động vào túi xách, đi đến siêu thị đối diện mua một chai nước khoáng, ngồi trên băng ghế, nhấp từng ngụm một, bình tĩnh chờ cuộc gọi của Thẩm Trạch Hy.

Lo lắng ư?

Không, cô không lo lắng, cũng không sốt sắng, nếu như anh đã nhận định mình chính là ba của Huyên Huyên, cho nên mới đưa Huyên Huyên đi.

Cho dù trong lòng có thể không thích Huyên Huyên, nhưng khi đối mặt với con gái ruột của chính mình, không lẽ anh cũng sẽ tàn nhẫn được ư? Câu trả lời tất nhiên là không thể!

Vì vậy, cô không cần phải lo lắng hay sốt vó, điều quan trọng nhất lúc này chính là, tuyệt đối không thể để anh tước đi quyền nuôi con!

Cô đã dự liệu được chuyện hôm nay từ lâu rồi, Thẩm Hoài Dương không phải người bình thường, mấy lời xạo sự kia của cô, làm sao có thể lừa được anh?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play