Chương 1958

Diệp Giai Nhi không còn hứng thú tiếp tục ở lại đây nữa, khoanh tay trước ngực, dùng ngón tay gõ vào tờ giấy thỏa thuận ly hôn trên bàn: “Mau ký đi, ký xong tôi sẽ rời đi.”

Quý Hướng Không thuận theo ánh mắt của cô nhìn qua, không nhịn được, tim lại bắt đầu từ từ đập loạn.

Anh mấp máy đôi môi mỏng, định chuẩn bị mở miệng thì một hồi tiếng bước chân truyền đến.

Ba người không hẹn mà đồng thời nhìn qua, người xuất hiện trước mặt chính là Thẩm Hoài Dương.

Diệp Giai Nhi nhíu mày: “Sao anh lại đến đây?”

“Muộn như vậy rồi mà em vẫn chưa về nhà, sao anh có thể yên tâm được…”

Chiếc quần dài màu xám khói thẳng tắp đung đưa lay động, Thẩm Hoài Dương nói với giọng ấm áp.

Vừa nhìn thấy Thẩm Hoài Dương, Giang Uyển Đình trở nên phấn chấn, mang theo thái độ của một bề trên nói hết ra những chuyện mà Diệp Giai Nhi đã làm vừa nãy, bao gồm cả việc cô đã xúc phạm một bề trên như bà ta như thế nào, còn có việc đã tát Hướng Không như thế nào.

“Sao lại ngang bướng như vậy?”

Vùng giữa trán của Thẩm Hoài Dương có chút nghiêm khắc, nhưng lại càng mang theo vẻ dịu dàng và chìm đắm hơn.

“Bác gái, bây giờ không phải là nói giải phóng bản tính sao, bản tính cô ấy vốn như vậy, cháu cũng bất lực với cô ấy, có điều cô ấy luôn chỉ đối xử như vậy với những người có hành vi thiếu sót, khiến bác chê cười rồi.”

Từng lời trong câu này đều là đang bênh vực Diệp Giai Nhi, đồng thời cũng cố ý chê bai và chỉ trích Quý Hướng Không và Giang Uyển Đình.



Giang Uyển Đình tất nhiên là nghe ra được, lửa giận trong lòng càng lúc càng rực cháy, nhưng không có kẽ hở để phát tiết.

Khóe miệng và đáy mắt Diệp Giai Nhi đều phơi phơi ý cười, mẹ Quý này kìm nén đủ khó chịu rồi.

Sớm biết Thẩm Hoài Dương nói lời ác độc như vậy, lúc nãy lẽ ra cô nên dẫn theo anh cùng qua đây, chắc hẳn loại cảnh tượng đó sẽ vô cùng xuất sắc.

Lại một âm thanh nhỏ truyền đến, sau đó là tiếng gọi nhỏ nhẹ yếu ớt của một người phụ nữ: “Chủ tịch Quý.”

Người đến chính là Mộ Dĩnh Nhi.

Cô đã hỏi thăm được phòng bệnh của lão phu nhân nên mang theo quà đến đây, cũng coi như là nghe ngóng tin tức, nhưng không ngờ trong phòng bệnh lại tập trung nhiều người như vậy.

Lông mày của Quý Hướng Không nhíu lại, tình cảnh rối rắm hiện tại khiến giữa vùng trán của anh lờ mờ nảy sinh chút bực bội: “Sao em lại đến đây?”

Mộ Dĩnh Nhi rất mẫn cảm, lập tức nắm bắt được cảm xúc của anh.

Cô ta mím mím môi, thận trọng trả lời: “Có mấy văn kiện khẩn cấp cần anh phê duyệt.”

Cô ta không dám nói chuyện riêng tư nên chỉ có thể lấy cớ về chuyện công việc, đưa giỏ trái cây cầm trên tay cho Giang Uyển Đình: “Chúc phu nhân sớm bình phục, cháu là thư ký trợ lý của chủ tịch Quý.”

“Cảm ơn.”Giang Uyển Đình nhận lấy.

Diệp Giai Nhi không thể nhìn nổi nữa, sự việc đều đã phát trển đến bước này rồi, còn giả bộ cái gì nữa chứ?

Thư ký trợ lý của chủ tịch Quý, haha, cô ta là đang lừa ai vậy?

“Thật sự là thư ký trợ lý, khẳng định không phải là tiểu tam nhân cơ hội để lên chức?” Cô không chút nể nang mà châm chọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play