Chương 1865

Sau khi làm xong những việc này, đã hơn một giờ đêm.

Trần Diễm An kiệt sức và rất mệt mỏi, thay vì lái xe, cô gọi một chiếc taxi.

Quay trở lại nhà hàng trước, bảo người quản lý gói một phần tất cả các món ăn đã được phục vụ hôm nay.

Sau đó cho kiểm tra những nhân viên có liên quan, rồi cô mới quay trở lại bệnh viện.

Quý Hướng Không vẫn đang ngủ, Trần Diễm An đã cởi giày cho anh, nhưng cô mệt đến nỗi quần áo trên người cũng không cởi ra, vì vậy cô nằm xuống luôn.

Sáng sớm.

Khi Quý Hướng Không tỉnh dậy, anh đi vào phòng tắm, rửa mặt, chải chuốt, sau khi đi ra, bắt gặp Trần Diễm An vẫn đang ngủ say, không phản ứng gì cả.

Anh đứng cách cô một khoảng cách, không đi tới. Khi nhìn thấy cô, anh sẽ luôn nghĩ đến những cuộc điện thoại mà Giang Uyển Đình đã gọi cho anh, cũng như những lời ngon ngọt, dỗ dành, năn nỉ mà anh thầm thì với cô, nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối.

Sau đó, lại nghĩ đến mẹ của mình, người đang nằm bên ngoài vẫn chưa tỉnh lại, anh cau mày, yết hầu lên xuống, bước ra khỏi phòng.

Mẹ anh đã nuôi nấng anh nên người, luôn dành cho anh những điều tốt nhất, nhưng anh không thể cho mẹ bất cứ thứ gì, dù có cho thì cũng chỉ là sự cô đơn.

Khi Trần Diễm An và bà ấy cãi nhau về vấn đề trở về nhà họ Quý hay về chung cư, anh đã ủng hộ Trần Diễm An.



Hơn nữa, bà ấy gọi tận mấy cuộc điện thoại, nói rằng bà ấy không được khỏe mà hai chân không thể cử động chân.

Trần Diễm An nói rằng bà chỉ diễn thôi, anh vẫn thiên vị, dung túng Trần Diễm An, không quan tâm bà ấy.

Nghĩ đến đây anh lại thấy bực bội, đè nén, bức bối không thở được, anh lại sang thăm mẹ, đến phòng làm việc của bác sĩ điều trị rồi mới đến công ty.

Bước đến sảnh công ty, lại thấy rất nhiều người đang xếp hàng, họ đều là những gương mặt mới.

Quý Hướng Không không quay lại nhìn, chỉ thản nhiên hỏi: “Tại sao lại có nhiều người như vậy?”

Nghe vậy, trợ lý nói: “Tổng giám đốc, hôm nay là ngày tuyển dụng. Đây là những sinh viên đã tốt nghiệp đến nộp hồ sơ.”

Quý Hướng Không mới nhớ ra, nhẹ nhàng ừ đáp lại, hỏi trợ lý thư ký: “Hôm nay có lịch trình gì không?”

Nhìn vào máy tính bảng, trợ lý đáp: “Không có, hôm nay không có lịch trình, tất cả đều vào ngày mai.”

Anh bắt đầu, cởi hai cúc trên bộ vest, để lộ ra chiếc áo sơ mi trắng, Quý Hướng Không bỏ lại một câu rồi đi đến phòng ứng tuyển.

Trợ lý biết rằng bởi vì không có lịch trình, chắc chắn tổng giám đốc sẽ tự mình đi phỏng vấn, mỗi năm tuyển dụng sẽ có không ít người lợi dụng quan hệ để vào, tổng giám đốc đã cố gắng hết sức để ngăn chặn việc này xảy ra.

Nhìn thấy nhóm người đi xa, Mộ Dĩnh Nhi chớp mắt, đột nhiên lại cảm thấy căng thẳng hơn.

Quý Hướng Không đang ngồi đó, quyền lãnh đạo hoàn toàn nằm trong tay anh, thói quen tuyển dụng của anh cũng khác với những người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play