Chương 1839

Người phụ nữ trên giường đầu quấn một lớp băng gạc rất dày, cô ấy vẫn đang ngủ say, gương mặt thanh tú tái nhợt.

Tưởng Mộng Khiết yên lặng nhìn cô ấy, bàn tay buông thõng ở bên người hơi run rẩy.

“Tôi cũng không muốn như vậy, không muốn trở nên ác độc như vậy, không muốn ra tay giết cô nữa, nếu cứ phải trách thì chỉ có thể trách số của cô không tốt!”

Cô ta hạ giọng, lẩm bẩm bên tai của người phụ nữ: “Tôi đã nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, chịu đủ ấm ức, tuyệt đối không thể tiếp tục chịu ấm ức nữa, cô hiểu chứ?”

Người phụ nữ nằm trên giường đương nhiên không thể cho cô ta sự đáp trả gì cả, chỉ ngủ say và trầm mặc.

“Vậy nên nếu cô đã như vậy, không bằng chọn cách cho tôi toại nguyện, có phải không?”

“…”

Vẫn yên lặng không âm thanh, không có sự đáp trả.

Không tiếp tục nói nữa, Tưởng Mộng Khiết hít sâu một hơi, đưa bàn tay run rẩy đặt ở trên mặt nạ dưỡng khí ở khoang mũi của người phụ nữ.

Trong lòng cô ta rất rõ, nếu lấy mặt nạ dưỡng khí ra, vậy thì cô ấy chết chắc!

Tưởng Mộng Khiết cũng sợ hãi, cũng có băn khoăn và lưỡng lự.

Dù sao cô ta ra tay là một mạng người, mạng người sống sờ sờ, cứ như vậy bị cô ta giết chết, trong lòng tóm lại sẽ có cảm giác rùng mình.



Nhưng cô ta lại nghĩ, cô ấy đã bị thương nghiêm trọng như vậy, cuối cùng chết hay sống cũng không biết, cô ta còn cần kiêng kỵ cái gì nữa?

Thở ra, hít vào, rồi lại hít sâu, thở ra, Tưởng Mộng Khiết cuối cùng cũng hạ quyết tâm, nhẹ nhàng di chuyển mặt nạ dưỡng khí.

Mà vào lúc này, tay của người phụ nữ khẽ động, động tác rất nhỏ, nhưng Tưởng Mộng Khiết thật sự nhìn thấy rồi, trái tim ở lồng ngực của cô ta không khỏi nhảy lên.

Sau đó, ngón tay của người phụ nữ lại nhúc nhích…

Lỗ chân lông trên người đều mở ra, trong lòng Tưởng Mộng Khiết lại sinh ra sự sợ hãi khó nói thành lời.

Cô ta biết, cô ta tuyệt đối không thể do dự nữa, buộc phải tàn độc.

Tưởng Mộng Khiết nghiến chặt cắn môi, khiến cảm giác đau đớn trên môi truyền tới để hạ quyết tâm lần nữa.

Khi đang chuẩn bị lần nữa kéo mặt nạ dưỡng khí xuống, mấy tiếng bước chân bỗng truyền tới.

Trái tim giống như sắp nhảy ra khỏi ngực, lỗ chân lông trên người mở ra, cô ta vậy mà lo lắng tới mức toát một lớp mồ hôi trên trán, hô hấp dồn dập.

Mặt nạ dưỡng khí trên mặt người phụ nữ bị cô ta dịch ra…

Tưởng Mộng Khiết biết mình buộc phải nhanh chóng rời khỏi đây, cô ta hoảng hốt xoay người.

Do quá mức căng thẳng hoảng hốt, khi rời đi, chiếc chìa khóa trong túi váy lại rơi xuống đất.

Nhưng cô ta bị kinh sợ, đâu thể cảm nhận được?

Sau khi cô ta rời đi vài giây, Quý Hướng Không, Trần Diễm An, mẹ và bạn trai của bệnh nhân đi vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play