Chương 1763

Ánh mắt Quý Hướng Không dừng lại trên mặt cô, khẽ cong môi: “Hôm nay khẩu vị em tốt lắm hả?”

“Đói bụng.”

Trần Diễm An nhướng đôi mày thanh tú, phun ra hai chữ.

Hôm nay cô hoạt động thể lực rất nhiều, không đói mới lạ ấy.

“Hôm nay Diễm An biểu hiện không tồi, ít nhất đã kiên trì đến cùng, nhưng mà ngày mai đừng có ăn mặc như vậy nữa, cũng đừng mang giày cao gót.”

Giang Uyển Đình là điển hình cho kiểu người vừa đấm vừa xoa.

Nghe được câu trước, vẻ mặt Trần Diễm An còn tốt, thậm chí còn nhếch miệng cười.

Nhưng sau khi nghe xong mấy câu cuối, vẻ mặt có chút bất thường.



“Còn nữa, sau này đừng trốn về sớm như thế nữa, nhà hàng đóng cửa lúc mười giờ thì mười giờ rồi hẵng về.” Giang Uyển Đình nói tiếp.

Trần Diễm An không thể kìm chế được cảm xúc trong lòng nữa, cô đặt chiếc thìa trên tay xuống, nói: “Mẹ, con có thể đến giúp đỡ, nhưng con sẽ không ở đấy đến mười giờ tối đâu.”

Giang Uyển Đình nói tiếp.

“Đây là sản nghiệp của nhà họ Quý, nhà họ Quý chỉ có một đứa con trai duy nhất là Hướng Không, mẹ bán mạng làm việc là vì cái gì?”

“Những sản nghiệp này về sau sẽ thuộc về hai đứa, bây giờ con chịu khổ một chút cũng là vì tương lai của hai đứa thôi, không đúng sao?”

Cánh môi mấp máy, lúc Trần Diễm An định nói gì đó, Quý Hướng Không đã cướp lời trước: “Được rồi, ăn tối trước đã, được không? Con đói bụng lắm rồi.”

Dưới bàn, bàn tay rộng lớn ấm áp của anh ta đang nắm chặt bàn tay Trần Diễm An trong lòng bàn tay.

Câu nói này thu hút sự chú ý của Giang Uyển Đình: “Hôm nay con chưa ăn gì sao?”

“Vâng, hôm nay công ty có một hợp đồng rất quan trọng cần phải ký, nên hôm nay con chưa ăn gì cả.” Quý Hướng Không nói.

Nghe vậy, Giang Uyển Đình không nói nữa: “Vậy mau ăn chút gì đi, không thôi đồ ăn nguội bây giờ.”

Cơm nước xong xuôi, Trần Diễm An chẳng ừ chẳng hử đi thẳng lên lầu, Quý Hướng Không cũng đi theo.



Bước vào phòng, cô ngồi trước bàn trang điểm, tâm trạng rõ ràng rất tồi tệ.

Quý Hướng Không ngồi đối diện, véo mặt cô.

“Sao em lại cứng đầu thế hửm? Sao không nhường nhịn mẹ một xíu, lẽ nào em chưa nghe qua câu hứa trước đã rồi tính sau sao?”

“Em cứ đồng ý với mẹ trước đã, đến lúc đó kiếm cớ gì đó về sớm, không thì anh gọi cho em, chứ hà cớ gì phải đôi co với mẹ?”

“Đó không phải nói hứa, mà là lừa gạt! Em đến giúp đỡ đã là nhượng bộ rất lớn rồi, vậy mà mẹ lại bắt em ở lại đến mười giờ tối, thật sự khiến em phát điên mất!”

“Còn nữa, ngày mai em viện cớ, ngày mốt cũng viện cớ, thế ngày kia thì sao đây? Làm như vậy sẽ chỉ khiến bà ấy càng ghét em thêm thôi!”

Trần Diễm An rất nghiêm túc.

Trước đây Diệp Giai Nhi cũng có nói người có tính cách như Trần Diễm An sẽ gặp nhiều thua thiệt!

Tính tình cô quá ngay thẳng.

Thích là thích, không thích là không thích, làm được thì sẽ làm, không làm được thì sẽ không làm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play