CHƯƠNG 1480

Đường Tiểu Nhiên không hiểu.

Thiên Nhã lắc đầu: “Không có gì.”

Cô đứng ở đó, vẫy tay, dặn lái xe cẩn thận.

Mãi tới khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt thì cô mới xoay người đi lên tầng.

Trong xe, Thiên Nhã đang cảm thán: “Vợ của Tô Chính Kiêu khá tốt, đơn thuần, trong sáng, là một người phụ nữ biết chăm sóc gia đình, em cảm thấy đây là phúc của Tô Chính Kiêu.”

“Từ khi nào trở thành chuyên gia tình cảm rồi?” Hoắc Đình Phong hơi trêu đùa.

“Tự dưng tới thôi, em buồn ngủ rồi, ngủ một lúc trước, đợi khi đến nhà anh gọi em dậy.” Thiên Nhã ngáp một cái rồi nằm xuống.

Dịu dàng đáp lại, anh bảo Tiểu Trương chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên một chút, để mặc cô gối trên đùi của anh

Cậu bé quả thật quậy phá, ê ê a a, đưa bàn tay nhỏ túm tóc của mẹ mình, đưa vào trong miệng.

Tách bàn tay nhỏ ra, anh ôm cậu bé gây sự ra xa hơn…



Cậu bé ở trong chỗ khuỷu tay của anh, ngược lại ngoan ngoãn nghe lời.

Không quậy nữa, một nhà bà người, vô cùng vui vẻ.

Khách sạn.

Người phụ nữ gây sự là con gái của chủ tịch thuộc trong top 5 doanh nghiệp lớn nhất nước K.

Mọi người không đắc tội nổi, cũng không nói gì cả.

Nhân viên phục vụ quét dọn sạch sẽ hiện trường, sau đó tiếp tục ăn uống linh đình, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Một lát sau, Tô Chính Kiêu và Bạch Tình đi xuống.

Không ai nhắc đến chuyện vừa rồi, chỉ coi như là một tập phim ngắn mà thôi.

Ánh mắt của Tô Chính Kiêu nhìn sang góc.

Trống không, không có bóng người.

Lông mày của anh nhíu lại, rút điện thoại ra, trực tiếp gọi điện.

Âm thanh truyền tới lại luôn không có ai bắt máy, xin vui lòng gọi lại sau.



Anh lại nhìn khắp hội trường.

Có điều, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Đường Tiểu Nhiên.

Nghĩ tới khả năng là cô vào nhà vệ sinh, vì vậy bèn ngồi ở vị trí trong góc.

Kết quả, đợi khoảng 20 phút rồi, cô vẫn không xuất hiện!

Lông mày của Tô Chính Kiêu nhíu lại, cơn giận đã tỏa ra.

Anh tìm một nữ phục vụ, cho tiền tip, bảo cô ta vào nhà vệ sinh xem thử.

Nữ phục vụ rất nhanh đã quay trở lại: “Anh Tô, trong nhà vệ sinh không có ai cả.”

“Bụp—”

Một âm thanh rất nặng vang lên.

Tô Chính Kiêu ném ly rượu lên bàn: “Ừ, tôi biết rồi.”

Không cần nghĩ, cô chắc chắn là tự ý rời đi rồi!

Khi đến thì mặt mày không tình nguyện, cho nên qua loa đơn giản với anh xong thì rời đi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play