CHƯƠNG 1226

Siết chặt điện thoại trong tay, cô ta đứng đờ ra đó, Trần Vu Nhất đi vào mà Lâm Nam Kiều vẫn còn giữ nguyên tư thế ấy.

Trần Vu Nhất không thích điện thoại của mình bị ai động vào, thậm chí còn cảm thấy có chút ác cảm, anh ta trầm giọng hỏi: “Em đang làm gì vậy?”

“Còn anh đang làm gì? Gọi điện cho Thân Nhã sao?” Lâm Nam Kiều ôm ngực, thở dốc từng hơi một.

“Anh không hề thích ai động vào quyền riêng tư của mình.” Giọng Trần Vu Nhất lại càng trầm thấp hơn.

Cuối cùng không thể chịu được nữa, Lâm Nam Kiều ném thẳng điện thoại xuống đất trước mặt anh ta, dù chất lượng điện thoại có tốt cũng không sánh nổi với đá cẩm thạch cứng rắn, chiếc điện thoại bị ném nát tan.

Lâm Nam Kiều giơ tay lên: “Vậy em bị thương thì sao?”

Vốn cô ta còn muốn săn sóc khơi gợi sự áy náy của anh ta, cô ta nhịn một cái tát kia, nói ra những lời như vậy, nhưng vừa quay đi anh ta đã gọi điện cho Thân Nhã, bảo cô ta phải nhịn thế nào đây?

“Lâm Nam Kiều!” Cuối cùng Trần Vu Nhất cũng nổi điên, cô ta lại dám tự ý ném vỡ điện thoại của anh.

Lâm Nam Kiều cầm túi đi ra khỏi phòng, lúc xuống lầu còn đâm sầm vào Cát Mỹ Ngọc, suýt nữa đã khiến bà ta ngã từ trên tầng xuống.

Cát Mỹ Ngọc cảm thấy đứa con dâu này ngày càng không biết phép tắc, nhưng lại không biết những chuyện xảy ra giữa Lâm Nam Kiều và Trần Vu Nhất.

Trần Vu Nhất cũng bước xuống, định đi mua điện thoại mới, mặt mũi không được vui vẻ cho lắm, nói đúng hơn là sắc mặt vô cùng u ám.

Không phải trước kia anh ta chưa từng cãi nhau với Thân Nhã, cũng nổi giận nhưng không xung đột mạnh tới vậy, mấy lần trước khi ly hôn kia đều là ngoại lệ.

Lúc Thân Nhã giận nhất cũng chỉ nói năng lạnh nhạt, châm chọc mỉa mai, chưa từng ném vỡ đồ, cũng không phát giận lung tung.



Nhưng Lâm Nam Kiều lại tức giận ném hỏng điện thoại của mình, anh ta không ngờ cô lại nóng tính như vậy!



Nước K là một nơi phồn hoa, nhưng Thân Nhã lại không thích sự hoa lệ này, cô vẫn thích thành phố S hơn.

Hoắc Đình Phong bước tới, vẻ mặt tràn đầy dịu dàng, anh nói: “Tặng quà cho em này.”

Thân Nhã vui mừng: “Ví tiền.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ví tiền màu da cam, đơn giản, thời thượng, phóng khoáng, thật đẹp.

Sau khi mở ví ra, có phát hiện bên trong có đầy tiền, cô ngạc nhiên nhướn mày nhìn anh.

Hoắc Đình Phong nhếch môi, cất giọng nói vô cùng tình cảm: “Tặng ví nhưng không thể tặng ví rỗng, em xem đi, còn có niềm vui bất ngờ đấy…”

Thân Nhã cười, có không ít tiền nha, đếm qua có tới mấy triệu, có ai tặng ví như anh không chứ?

Bên trong còn có điện thoại di động.

“Những thứ em thiếu anh đã nghĩ đến hết rồi, em còn làm được gì nữa?” Thân Nhã than khẽ.

“Hưởng thụ thôi, cứ ngồi đó hưởng thụ, hưởng thụ tình yêu của anh dành cho em, còn có tình cảm nữa, chỉ cần vậy thôi là anh đã thấy sung sướng cả thể xác lẫn tinh thần rồi…”

Thân Nhã híp mắt suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy được rồi, em sẽ thoải mái hưởng thụ! Cứ tiếp tục phát huy như vậy, ngài Hoắc đây sẽ trở thành bảo mẫu toàn năng của em, cái gì cũng làm giúp em được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play