CHƯƠNG 1170

“Cháu xin lỗi…” Ngón tay thon dài của Hoắc Đình Phong xoa xoa lông mi, biểu cảm trên mặt mang theo vẻ áy náy: “Cháu cũng không biết bọn họ đột nhiên lại chạy vào đây…”

Bọn họ ở đây đương nhiên là đang chỉ phóng viên.

Cùng lúc đó, phóng viên dẫn đầu cũng nói: “Thật sự xin lỗi, hình như là sự xuất hiện của chúng tôi không thích hợp, cũng tạo thành bối rối cho mọi người, chúng tôi xin biểu thị sự áy náy chân thành nhất với mọi người, thành thật xin lỗi, chúng tôi lập tức đi ngay.”

Tục ngữ có câu đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, phóng viên đã nói xin lỗi như thế, lại biết rõ lý lẽ, ba Trần cũng không thể nổi giận được nữa.

Với lại đây là hôn lễ, có rất nhiều người đến tham gia đều là những người có địa vị ở thành phố S, nếu như cục diện quá mức khó coi, người bị mất mặt vẫn là gia đình mình.

Ba Trần gật đầu rồi không nói thêm gì nữa, nhưng mà sắc mặt không tốt cho lắm, cho dù là hôn lễ của ai mà bị quấy rầy như thế thì tâm trạng cũng sẽ không tốt.

Đôi môi hơi cong lên, Hoắc Đình Phong đưa tay ôm lấy eo Thân Nhã dẫn cô đi ra ngoài.

Đám phóng viên vẫn chen chúc nhào lên như ong vỡ tổ, camera không ngừng chớp nháy phát ra ánh sáng trắng chói mắt.

“Anh Hoắc, xin hỏi anh ở lại thành phố S lâu như thế là muốn phát triển ở thành phố S sao?”

“…”

“Anh Hoắc rất thích trẻ con à?”

Hoắc Đình Phong bật cười, đôi mắt đen nhánh sáng rực: “Rất thích…”



“Anh Hoắc…”

Mặc dù một nhóm người đã đi ra ngoài, nhưng mà câu hỏi vẫn chưa từng dừng lại, bước đi trên thảm đỏ một câu lại một câu nối tiếp nhau.

Sau một lúc lâu, rốt cuộc trong lễ đường mới yên tĩnh trở lại, những tiếng nói chuyện đã hoàn toàn biến mất.

Nhưng mà bị gián đoạn lâu như thế khiến bầu không khí vui vẻ của buổi hôn lễ đã bị đánh gãy, trở nên yên tĩnh hơn, không hề có chút rung động nào, không có cảm giác gì.

Không có ai biết được lửa giận trong lòng Lâm Nam Kiều, tay của cô ta nắm chặt lấy vạt áo trên người, trong lòng vô cùng bất mãn khó chịu.

Tại sao Thân Nhã lại có thể sống tốt hơn cô ta?

Đúng là bây giờ cô ta và Trần Vu Nhất đã ở bên nhau, cũng đã hoàn thành ước nguyện ngồi vào vị trí bà Trần.

Nhưng còn cô không chỉ mang thai mà còn gặp được người đàn ông xuất sắc như thế, vậy thì cũng thôi đi, kết quả Hoắc Đình Phong còn là tổng giám đốc của công ty CH, tất cả các việc tốt trên đời này đều tìm Thân Nhã.

Những người bạn học vẫn còn chưa đi, có điều bọn họ cũng không dự đoán được lại thấy cảnh tượng như vậy.

Quá trình tiếp theo diễn ra rất bình thản, không có gì kích thích, cả hai tuyên thệ với nhau, sau đó trao nhẫn cho nhau.

Lúc hôn lễ sắp kết thúc, Thẩm Hoài Dương có đến đây, anh mặc trên người bộ đồ vest thẳng thớm, đôi giày da bóng loáng như phát ra ánh sáng, Diệp Giai Nhi không đến tham gia, anh dẫn theo Huyên Huyên đi cùng.

Trần Diễm An đưa tay ôm lấy Huyên Huyên nhưng Huyên Huyên lại không cho, bàn tay trắng nõn ôm chặt lấy cổ Thẩm Hoài Dương, cô bé bị sốt cho nên có hơi quấn người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play