CHƯƠNG 1286

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, sau đó ánh mắt u tối liếc nhìn nhà thiết kế người da đen, ở trong ánh mắt sợ hãi của nhà thiết kế người da đen, anh nắm tay của hai đứa trẻ rời đi.

Tống Vy nhìn sang Trần Châu Ánh: “Chúng ta cũng về vị trí thôi.”

“Được.” Trần Châu Ánh gật đầu, sau đó trừng mắt với nhà thiết kế người da đen: “Đừng tưởng chuyện này sẽ kết thúc như vậy, đợi chúng tôi tra ra anh là cố ý, anh đợi sự nghiệp thiết kế của anh kết thúc đi, hừ!”

Nói xong, cô đi theo Tống Vy.

Nhà thiết kế người da đen ngồi xuống với ánh mắt hoảng loạn, tay cầm chiếc bút chì đang hơi run rẩy.

Anh ta nghĩ tới câu kết thúc sự nghiệp thiết kế vừa rồi của Trần Châu Ánh, trong lòng vô cùng sợ.

Anh ta bây giờ đã có chút hối hận khi sử dụng động tác nhỏ với Tống Vy.

Có điều may camera không quay tới chân, anh ta nghĩ, bọn họ chắc chắn cũng không tra ra là anh ta cố ý.

Nghĩ như vậy, nhà thiết kế người da đen hít sâu một hơi, bình tĩnh lại.

Cuộc thi chính thức bắt đầu, người chủ trì lên sân khấu tuyên bố chủ đề thi đấu lần này, bầu trời sao.

Do trang phục và trang sức hợp tác, vậy thì trang phục thiết kế sau đây sẽ đều là lễ phục, như vậy mới có thể phối hợp hoàn hảo với trang sức thiết kế.

Vậy nên cái mà Tống Vy muốn thiết kế chính là lễ phục mang chủ đề bầu trời sao, mà Trần Châu Ánh, cũng phải thiết kế ra bộ trang sức phù hợp với bầu trời sao để chế tác.

Do kiểu dáng mẫu mã mà mỗi một nhà thiết kế trang sức thiết kế là khác nhau, vậy thì đá quý sử dụng cũng khác nhau, cho nên phía ban tổ chức không quy định nhà thiết kế trang sức buộc phải dùng loại đá quý nào để thiết kế trang sức, mà do nhà thiết kế trang sức đưa ra đá quý mình cần, xin ban tổ chức tài trợ kinh phí để mua.



Nhưng đợi đến sau khi làm ra, tham gia xong cuộc thi, trang sức thuộc sở hữu của ban tổ chức, nhà thiết kế chỉ có quyền đặt tên.

Điều này đối với các nhà thiết kế mà nói, cũng là chuyện tốt, dù sao không cần tự mình bỏ tiền.

Ở chỗ ngồi, Tống Vy mở máy tính ra, bắt đầu tìm kiếm hình ảnh có liên quan tới bầu trời sao.

Những hình ảnh đó vô cùng đẹp, cũng rất thần bí, nghĩ cũng biết thiết kế thành lễ phục sẽ đẹp cỡ nào.

Khi Tống Vy đang lật xem từng tấm ảnh về bầu trời sao, khi đang coi nghiêm túc, bỗng nhiên nghe thấy bên tai truyền tới một tiếng thở dài.

“Làm sao vậy?” Tống Vy dừng động tác lăn chuột, quay đầu nhìn.

Trần Châu Ánh mặt mày mệt mỏi nằm bò trên bàn: “Tôi cảm thấy, chủ đề của cuộc thi lần này chính là làm khó nhà thiết kế trang sức chúng tôi.”

“Sao lại nói vậy?” Tống Vy nhướn mày.

Trần Châu Ánh ngẩng đầu lên, dùng tay chống má đáp: “Cô nghĩ đi, đá quý thô trên trái đất không có một loại nào phù hợp với những ngôi sao trên bầu trời, có loại thì có tì vết, có người giàu nào sẽ mua loại có tì vết chứ?”

“Cô nói cũng đúng.” Tống Vy gật đầu.

Đây thật sự là một vấn đề.

Đá thô chủ yếu làm trang sức hiện nay, bình thường đều là ngọc thạch, kim cương, thủy tinh, mã não.

Đá thô cơ bản là màu xanh lá, đương nhiên cũng có ngọc trắng đá tím… mà kim cương bình thường đều là kim cương trắng, cũng có kim cương màu khác, tuy thủy tinh khá nhiều màu sắc, nhưng thủy tinh bình thường đều khá thuần túy, cũng không thích hợp, mà mã não.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play