CHƯƠNG 1071

Nhưng anh ta càng không thể chịu đựng được khi chứng kiến cô và người đàn ông khác thân mật, dán sát vào với nhau như thế. Anh ta không chịu nổi.

Không tiếp tục thảo luận về đề tài này nữa, Thân Nhã chỉ vào tài liệu, ý bảo bắt đầu bàn việc.

Lúc này, di động của Trần Vu Nhất chợt đổ chuông, là cuộc gọi tới từ trợ lý, nhắc anh ta rằng tổng giám đốc của WA nước M sẽ đến sân bay lúc mười một giờ và cần phải đến sân bay đón sớm.

Công ty Trần Thị hiện tại có quan hệ hợp tác với WA và đang ký một hợp đồng cực lớn.

Có câu “quan mới nhậm chức thích thể hiện”. Trần Vu Nhất vừa mới đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, muốn gây dựng uy danh thì đương nhiên phải có thành tựu.

Bản thiết kế của Trần Thi là mô hình công ty bách hoá, cơ sở giải trí và công trình kiến trúc. Để ngọn lửa mới nhậm chức này được bùng cháy mạnh mẽ hơn, Trần Vu Nhất đã định thiết kế một dự án trò chơi mới, lần hợp tác này với công ty WA chính là muốn thu mua bản quyền trò chơi của họ.

Vì vậy, Trần Vu Nhất không thể xem nhẹ việc đối đãi với tổng giám đốc WA. Anh ta lập tức đứng dậy, nói đôi câu với giám đốc rồi rời đi.

Thân Nhã nhẹ cả người, ôm tài liệu chậm rãi đi ra ngoài.

Cô và Hoắc Đình Phong đã hẹn với nhau tối nay sẽ lên thuyền đi câu, sau đó dùng cá mà mình câu được để nấu canh cá.



Áo khoác ngoài màu lam sẫm khiến thân hình Hoắc Đình Phong càng thêm cao lớn, quần âu đen thẳng tắp không nếp nhăn.



Đứng ở sân bay, anh chính là một biểu tượng của trưởng thành và sang trọng, ánh mắt mọi người lui tới đều sẽ đổ dồn vào anh.

Tiểu Trương đứng cạnh, nhìn những ánh mắt xung quanh rồi nói với anh: “Anh Hoắc, hay là anh cứ đến chờ ở phòng VIP đi, tôi chờ ở đây được rồi.”

Đôi mắt thâm sâu đó quét quanh một vòng, Hoắc Đình Phong khẽ gật đầu, giọng nói trầm thấp: “Chúng ta cùng đến phòng VIP.”

Ngồi trên sô pha da màu đỏ đắt tiền, đôi chân dài quyến rũ của anh bắt chéo vào nhau, thỉnh thoảng sẽ đưa tay lên xem đồng hồ.

Người phục vụ bưng cà phê đến, anh cầm cốc lên nhấp một ngụm, không ngon lắm nhưng cuối cùng vẫn uống hết.

Người khác đối xử tử tế với mình thì mình phải đáp lại sự tử tế ấy, đối với Hoắc Đình Phong đó là một phép lịch sự.

Máy bay đáp xuống thành phố S vào khoảng mười một giờ. Mười một giờ mười phút, trong phòng VIP có thêm một vị khách nữ.

Cô gái trông còn rất trẻ, mặc một chiếc váy dài màu đen, bên ngoài khoác áo lông đen. Dưới chân đi bốt đen dài đến đầu gối, là đôi cao gót với gót rất mảnh.

Tóc uốn thành lọn lớn và nhuộm màu nâu rất đẹp, cũng rất có khí chất, các đường nét trên khuôn mặt tinh xảo tựa như một búp bê barbie.

Thấy cô gái này, Hoắc Đình Phong để người phục vụ mang lên một cốc nước ấm, đôi chân dài sải bước sang đó và đưa cho cô: “Uống cho ấm người đi.”

“Ừm.” Cô ấy cười vui vẻ, uống cốc nước ấm xong, cả người lập tức được sưởi ấm lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play