Bến đò Trường Ninh là Quan Độ, quyền khống chế thực tế nằm trong tay quan phủ Trường Ninh vệ, xúc tu của 3 thế gia ở Bình An trấn đưa vào nơi đây cũng im bặt mà dừng, thuộc đường ranh giới phân chia rõ ràng.
Một gia tướng của Vương thị đã sớm chờ đợi ở đây, vừa thấy được đoàn người Vương Thủ Triết liền tiến lên đón: “Vương Vũ tham kiến gia chủ.”
“Miễn lễ, Đại nương và Ngũ muội tới rồi à?” Lúc Vương Thủ Triết rời khỏi gia tộc trong đêm đã để lại thư cho Công Tôn Huệ, bảo nàng hành động căn cứ vào kế hoạch viết trong đó.
“Khởi bẩm gia chủ.” Vương Vũ cung kính nói: “Xe ngựa của Huệ Đại nương tử cùng Ngũ tiểu thư đã ở phía trước chờ.”
Dưới sự chỉ dẫn của Vương Vũ, Vương Thủ Triết rất nhanh đã tụ họp với đoàn người Công Tôn Huệ. Sau khi lên xe ngựa, Công Tôn Huệ trước tiên châm một ly trà cho Vương Thủ Triết, hai đầu lông mày mang chút thần sắc lo lắng: “Triết nhi, sự tình ngươi viết trong thư, có nghiêm trọng đến mức đấy hay không?”
“Chỉ e so với tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn.” Vương Thủ Triết nhấp một ngụm trà bình tâm, nhíu mày nói: “Sản nghiệp thương hội của Tiền thị trải rộng Lũng Tả, nhưng bọn họ lại không hay biết về điều này. Có thể thấy được ít nhất trong phạm vi quận Lũng Tả vẫn chưa có thế lực cỡ lớn nào phát ra cảnh báo về tai ương.”
“Sao lại như thế?” Công Tôn Huệ sắc mặt trắng bệch mà thất thanh nói: “Toàn bộ quận Lũng Tả đầy hào môn thế gia, nhưng lại không lấy một chút phát giác? Đã như vậy, chẳng lẽ không phải sẽ có rất nhiều bình dân gặp họa hay sao?”
“Đại nương lo lắng quá rồi, trời này có sụp xuống, thể nào cũng sẽ có cao nhân tới chống đỡ. Điều Vương thị nho nhỏ chúng ta có thể làm chính là để nước chảy bèo trôi, làm sao để sống sót đồng thời trở nên cường đại mới là mục tiêu chính.” Vương Thủ Triết lạnh nhạt nói: “Có điều Đại nương nói rất có đạo lý, quận Lũng Tả lớn như vậy, chúng ta không thể nào là bên đầu tiên phát giác ra trùng tai. Có thể đa phần mọi người sẽ sơ sẩy, nhưng chắc chắn sẽ có một vài gia tộc phát hiện ra sự kỳ quặc, đã âm thầm làm chuẩn bị. Hoặc là đã có người phát ra cảnh cáo, nhưng mà tin tức còn chưa truyền đến Trường Ninh chúng ta.”
Sau khi Vương Thủ Triết phát hiện chuyện này, hắn lập tức nghiêm ngặt giữ bí mật và chuẩn bị nhân cơ hội kiếm tiền, các gia tộc còn lại may mắn hoặc bằng bản lĩnh phát hiện ra chuyện này hơn phân nửa đều nghĩ như thế.
Huống chi lúc Vương Thủ Triết phát hiện chuyện này là đã rất muộn, chỉ có thể kịp thuận theo thế cục. Dù có đem chuyện này tuyên bố ra ngoài thì cũng chỉ khiến loạn cục bộc phát sớm hơn mà thôi, căn bản vô dụng thay đổi đại cục.
“Triết nhi ngươi nói đúng, tiểu môn tiểu hộ như chúng ta bây giờ có thể chú ý giữ mình cũng đã không tệ rồi.” Công Tôn Huệ cũng thoải mái nói: “Đại Càn quan phủ và Tử Phủ học cung, còn có những hào môn đại tộc kia, vào thời khắc mấu chốt chắc chắn sẽ ra tay cứu tai ương. Triết nhi, trước mắt ngươi có thể nghĩ đến việc cứu trợ Công Tôn gia, Đại nương trước tiên thay Sơn Dương Công Tôn thị cảm tạ ngươi.”
“Đại nương nói gì vậy, Công Tôn thị cùng Vương thị chúng ta đời đời thông hôn, huyết mạch đã sớm dung hòa, bảo vệ và giúp đỡ nhau mới phải.” Vương Thủ Triết cười nói: “Đúng lúc ta cũng đã lâu không đi bái phỏng ngoại tổ phụ, thỉnh an lão nhân gia.”
Theo như Vương Thủ Triết biết được, Công Tôn thị cùng Vương thị thông hôn thật đúng là rất sâu đậm. Cứ lấy tộc trưởng Công Tôn thị đương thời - Công Tôn Mặc đi, thân tổ mẫu của hắn chính là đích nữ đời thứ tư đến từ Vương thị - Vương Linh Điệp, đại nương Công Tôn Huệ còn phải gọi nàng một tiếng tổ mẫu.
Mà tại đích mạch của đời thứ tư Vương thị cũng có cưới đích nữ của Công Tôn thị, đó là tổ mẫu của Vương Thủ Triết.
Bởi vậy có thể thấy được quan hệ giữa Công Tôn thị và đích mạch của Vương thị gần đến mức nào.
Nói chuyện đến ba chữ ngoại tổ phụ, Công Tôn Huệ hơi sững sờ rồi lập tức có chút mừng rỡ, cảm khái nói: “Triết nhi ngươi đúng là đã lớn rồi, thật hiểu chuyện.”
Công Tôn Huệ mặc dù không phải mẹ đẻ Vương Thủ Triết, nhưng lại là mẹ cả của hắn, phụ thân của nàng Công Tôn Mặc dĩ nhiên chính là ngoại tổ phụ của Vương Thủ Triết. Chỉ có điều tiền thân của Vương Thủ Triết thì tương đối quái gở, từ nhỏ đến lớn mấy lần đi bái phỏng Công Tôn Mặc đều khá lạnh nhạt, đôi bên không quá thân cận.
Còn đối với Công Tôn Huệ, tái giá gả cho Vương Định Nhạc, sau chỉ sinh hạ một vị đích nữ, không sinh hạ con trai trưởng, bởi vậy tất cả tâm lẫn thần cũng đều đặt trên thân đích tử Vương Thủ Triết.
Luật pháp của Đại Càn quốc, cùng với quy tắc mà tất cả Huyền Vũ thế gia cùng tuân thủ chính là như vậy. Giữa mẹ cả và con trai trưởng không quan tâm có phải thân sinh hay không, đó đều sẽ là quan hệ mẫu tử nghiêm chỉnh.
Khi Công Tôn Huệ đang nói chuyện trời đất, Ngũ muội Vương Lạc Tĩnh vẫn luôn khéo léo ngồi một bên, dù nghe rất nhàm chán, nhưng cũng chỉ nháy mắt không dám nói nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT