Chủ quán thấy Vương Thủ Triết mặc lộng lẫy, sau lưng còn có hai tên gia tướng dũng mãnh được trang bị đầy đủ, rõ ràng không phải người bình thường.
Hắn lập tức nuốt giá cắt cổ vào, lộ ra nụ cười lấy lòng: "Vị thiếu gia này, đây là tổ Hổ Đầu Linh Phong, là ta ngẫu nhiên gặp ở trong núi liều mạng già này mới mang về được. Ngươi nhìn bên trong cái tổ ong này xem, còn không ít linh mật và kén ong, ta muốn đổi lấy hai viên «Tiểu Bồi Nguyên Đan»."
Nói đến Tiểu Bồi Nguyên Đan, yết hầu của hắn ta lộc cộc một chút.
"Ngươi đang ăn cướp sao?" Vẻ mặt Vương Dũng thay đổi, tay đè ở trên chuôi đao, khí thế hùng hổ: "Tổ ong này của ngươi chỉ lớn bằng cái đầu, có thể lọc được nhiều nhất 2 lượng linh mật, chỉ có một vài kén ong còn không đủ xào một mâm thức ăn, căng hết cỡ chỉ bán được mấy càn kim."
"Ôi, vị đại gia này đừng nổi giận." Sắc mặt chủ quán có chút e ngại nói: "Tổ ong này của ta mới hái, bên trong có rất nhiều kén ong còn sống, nếu gia tộc có Linh Trùng sư, nói không chừng có thể bồi dưỡng ra bầy Hổ Đầu Linh Phong đấy."
Rất nhiều Tán Tu chạy đông chạy tây, thực lực không ra sao nhưng kiến thức vẫn phải có.
"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, toàn bộ khu Trường Ninh vệ đều không nghe nói có nhà ai có Linh Trùng sư. Ngay cả khi gặp được vật hiếm có này, ta cũng có thể chiên ăn." Vương Thủ Triết lấy ra mười càn kim: "Đủ để ngươi mua một viên Tiểu Bồi Nguyên Đan, thích lấy thì lấy, nhiều hơn một tiền xu thì ta đi."
Sau khi chủ quán do dự một lúc lâu, cuối cùng bất đắc dĩ nhức nhối đồng ý: "Vị thiếu gia này, nếu ở châu quận thì thứ này thực sự đáng giá hai mươi càn kim, chỉ tiếc mang tới chân quận thì những kén ong này cũng chết hết."
Nếu không phải kén ong chỉ sống được mấy ngày, chủ quán thật sự nguyện ý chịu mệt mỏi chạy đến châu quận bán, dù sao cũng chênh lệch mười càn kim. Một khi kén ong chết bảy tám phần, giá trị của tổ Hổ Đầu Linh Phong này sẽ sụt giảm.
Sau khi thành giao, Vương Thủ Triết để Vương Dũng đóng gói mang đi, cũng lười dông dài với chủ quán kia.
Chưa nói tới vật này có chỗ tốt gì, nhưng cũng không thua thiệt. Nếu đưa cho Ngũ muội Vương Lạc Tĩnh chơi đùa, chưa biết chừng sẽ có kỳ tích xảy ra, nếu thật sự có thể nuôi thành Hổ Đầu Linh Phong thì sẽ tăng một phần sản nghiệp đặc thù cho gia tộc.
Ở dã ngoại, Hổ Đầu Linh Phong hầu như không thể nhìn thấy, chỉ có chỗ ít dấu chân người mới có thể ngẫu nhiên đụng phải, nếu thật sự phí sức nửa năm đi tìm thì cũng chưa chắc có thể gặp được.
Sau đó, dọc đường đi dạo quầy hàng của những Tán Tu kia, cuối cùng cũng không gặp được đồ vật cảm thấy có hứng thú. Đi tới đi lui, bất giác đi tới ở giữa chợ đông, nơi có một trong những sản nghiệp của gia tộc.
Bình An Vương Thị Ngư Đương. (ngư đương: sạp bán cá)
Sáu chữ to ngang qua ba gian cửa hàng, độ cao cấp và cảm giác sạch sẽ so với những quầy hàng lộn xộn kia thì rõ ràng hơn rất nhiều.
Nhìn sạp cá của Vương thị, ký ức của Vương Thủ Triết hiện lên, nội tâm cũng gợn sóng không thôi.
Ba gian hàng này cùng biệt viện phía sau cũng là một phần tư sản cuối cùng của Vương thị tại Trường Ninh vệ thành.
Sau hai trận đại chiến từ năm mươi năm trước, uy vọng của Bình An Vương thị rớt xuống ngàn trượng. Để mau chóng nâng đỡ ra cường giả Linh Đài cảnh mới để chèo chống gia tộc, Vương thị nhẫn tâm bán hết rất nhiều tài sản cố định ở Trường Ninh vệ thành.
Chỉ tiếc.
Nhị bá Vương Định Thiên được ký thác kỳ vọng đã chết trẻ khi mới hai mươi tuổi, ngay cả huyết mạch cũng không lưu lại.
Ngược lại lục gia gia Vương Tiêu Hàn lúc bốn mươi mấy tuổi đạt tới Luyện Khí cảnh tầng 9, cố gắng xung kích Linh Đài cảnh, kết quả là sau khi hao phí lượng lớn tài nguyên đã xung kích thất bại, bây giờ Vương Tiêu Hàn đã 65 tuổi nhưng vẫn chỉ dừng lại ở Luyện Khí cảnh tầng 9.
Mà phụ thân của Vương Thủ Triết là Vương Định Nhạc càng khổ cực, lúc tài nguyên không đủ để chèo chống xung kích Linh Đài cảnh, hắn đã mạo hiểm tiến vào ngoại vực tìm kiếm cơ duyên, kết quả để cả mạng ở đó.
Trên thực tế, nếu tiếp tục bán tài sản của gia tộc để lấy tiền, ví dụ như đem tam đại nông trang đều bán đi thì chắc chắn có thể vơ vét tài nguyên cho Vương Định Nhạc xung kích Linh Đài cảnh. Nhưng nếu như vậy, chính là không thành công thì sẽ thành nhân. Một khi thất bại, chỉ trong một đêm Bình An Vương thị sẽ nghèo rớt mùng tơi.
Vương Thủ Triết có cảm giác mờ mịt, nếu như chờ đến lúc hắn Luyện Khí cảnh tầng 9 đỉnh phong. Có lẽ toàn thể gia tộc sẽ bán tất cả tài sản, để cho hắn đặt cược một đợt cuối cùng.
Chỉ có điều, nếu thật sự phải đi đến bước đó thì cũng chỉ có thể chứng minh Vương Thủ Triết là người "xuyên việt" thất bại.
"Tứ đệ, sao ngươi lại tới đây?"
Ngay lúc nội tâm Vương Thủ Triết hơi xúc động, một giọng nói kinh hỉ truyền đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT