Chương 815
Cô ta không nhắc còn đỡ, nghe thấy cô ta nói vậy, vậy mà Tôn Chí Bình đã có mấy phần sát ý!
Bây giờ anh ta và Khương Bích Kiều còn chưa ly hôn, nói thế nào cũng là vợ chồng trên danh nghĩa, vậy mà bây giờ cô ta lại giúp người ngoài?
Tôn Chí Bình nổi giận đùng đùng, cứ như đỉnh đầu có một thảo nguyên xanh mơn mởn vậy, nắm đấm tăng thêm mấy phần hung ác.
Cũng không phải là can đảm giết chết, nhưng đánh gãy mấy chiếc xương sườn của đối phương, hoặc là đánh gãy một cánh tay của đối phương, anh ta lại thấy cực kỳ đơn giản.
Dù sao nơi này là bệnh viện, chỉ cần không làm chết người, phiền phức ngập trời anh ta cũng không sợ.
Tên ẻo lả họ Triệu này dan díu với bà xã của mình, anh ta ra tay là hợp tình hợp lý, nếu có phiền phức thì cùng lắm chỉ là bồi thường tiền.
Số tiền kia anh ta có thể thoải mái chi được, cũng không thấy oan uổng.
Triệu Nam Thiên vừa đánh vừa lui, cũng không phải sợ, chỉ là bây giờ không thích hợp.
Trong phòng bệnh còn có nhiều bệnh nhân như vậy, sao có thể đánh nhau ở đây được chứ?
Hơn nữa anh cũng đoán được từ bản lĩnh của Tôn Chí Bình, có chút cơ sở, ít nhất là phiền phức không thể giải quyết trong vòng ba phút được.
Vả lại cơ thể của Tôn Chí Bình cường tráng, năng lực đỡ đòn cũng vượt qua người thường, căn bản không thể ham chiến.
Dù đều là anh em nhà họ Tôn, Tôn Chí Bình so sánh với Tôn mập, đơn giản là một người trên trời một người dưới đất.
Hôm nay nếu là Tôn mập đến đây, anh sẽ có biện pháp làm cho đối phương kêu cha gọi mẹ trong vòng ba phút.
Về phần Tôn Chí Bình, anh không nắm chắc lắm.
Trước đó chỉ là nghe nói, hôm nay là lần đầu tiên đánh nhau, càng cảm giác được người này khó chơi.
Đang suy nghĩ làm sao để rút ra, bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân.
Có rất nhiều bóng người, là bảo vệ bệnh viện Đông Châu.
Triệu Nam Thiên để lộ một sơ hở, khiến Tôn Chí Bình đến gần.
Tôn Chí Bình am hiểu dùng chân, liền đạp tới một cú.
Triệu Nam Thiên trở tay đấm một cú vào chính giữa bụng đối phương!
Hai người đều dùng sức lui ra.
Triệu Nam Thiên vuốt vuốt bắp chân, há miệng hô: “Đồng chí bảo vệ, mấy người đến đúng lúc lắm, vừa rồi mấy người cũng nhìn thấy rồi đấy, anh ta ra tay đánh tôi, ảnh hưởng đến bệnh nhân nghỉ ngơi, mong mấy người hãy đưa anh ta ra ngoài!”
Tôn Chí Bình chịu thiệt thòi, vừa rồi anh ta cũng chịu một cú đấm, nhưng mà bởi vì góc độ, người ngoài căn bản không nhìn thấy.
Cảm giác máu nóng cuộn trào bên trong bụng dưới cũng không tốt đẹp gì.
Bây giờ nhìn thấy Triệu Nam Thiên, hốc mắt anh ta xanh lét, “Mẹ nhà cậu, tên nhóc cậu giở trò với tôi!”
Khương Bích Kiều ở một bên bổ sung, “Không sai, chính là anh ta ra tay trước, tôi có thể chứng minh!”
Tôn Chí Bình tức đến mức gần như hộc máu, mặc dù những năm này cũng có mâu thuẫn với Khương Bích Kiều, nhưng mà ở nội bộ công ty, cô ta vẫn luôn giúp đỡ mình.
Nếu không, những lợi nhuận vận chuyển không thể để cho ai biết kia, cũng sẽ không thuận lợi như thế.
Kết quả không nghĩ rằng, còn không chưa có cách nào cười, thế mà đồ đê tiện này lại nói chuyện giúp họ Triệu hai lần!