Chương 801
Nhưng mẹ lại kiên quyết không đồng ý, ai khuyên đều vô dụng.
Dựa theo cách nói của mẹ, nói là nhà họ Triệu có một người lính là đủ rồi, cũng coi như xứng đáng với quốc gia, không cần thiết đưa cả mình đi.
Mặc dù Hiểu Mân còn nhỏ tuổi, hiểu chuyện không ít, cậu bé đã nghe mẹ nói qua mấy lần.
Không để cho mình đi, không ngoài hai lý do.
Một là không muốn cho mình đi chịu khổ, hai là cảm thấy tham gia quân ngũ không có tương lai.
Nhưng cậu bé không cho rằng như vậy, ai nấy cũng đều có trách nhiệm bảo vệ quốc gia, nhất là nhìn chú nhỏ mặc quân trang, đơn giản là đẹp trai hơn mấy hot boy trên mạng gấp trăm lần.
Cậu bé không thích theo đuổi thần tượng, từ nhỏ đến lớn, sùng bái duy nhất chính là quân nhân.
Nhưng có hy vọng xa vời cũng vô dụng, mẹ không đồng ý, cha không quyết định được.
Bà nội có lòng giúp đỡ, lại không chịu nổi sự kiên trì của mẹ.
Cuối cùng chỉ có thể coi như thôi.
Mặt tàng nhang cũng hỏi theo, “Đúng rồi, cô nhỏ của cậu làm gì, chiếc Audi kia vừa rồi là của cô ấy sao?”
“Hình như là làm quản lý trong công ty.”
Ngải Hoa mỉm cười, “Hiểu Mân, mấy ngày nữa là sinh nhật của tớ, tớ tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, đến lúc đó cậu cũng đến đi.”
“Hả? Tớ?”
Hiểu Mân sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới, vậy mà Ngải Hoa lại mời mình đi tham gia tiệc sinh nhật của cô bé.
Mặt tàng nhang há mồm hỏi, “Ngây ra đấy làm gì? Cậu không muốn đến à!”
Hiểu Mân bởi vì khẩn trương, nói chuyện cũng không lưu loát, “Không có, không có! Tớ đồng ý, tớ đồng ý!”
Cô bé nâng kính nói: “Sao lại không được, còn có mấy ngày nữa, tranh thủ thời gian ngẫm lại, đến lúc đó chuẩn bị đưa quà sinh nhật gì cho Ngải Hoa đi!”
Ngải Hoa ngắt lời nói: “Cậu đừng nghe cậu ta nói bậy, đến lúc đó cậu tới là được rồi, không cần chuẩn bị quà.”
Ba người đi đến cửa trường học, sau đó tách ra.
Hiểu Mân ngơ ngác nhìn phương hướng Ngải Hoa rời đi, mãi đến lúc bị người ta vỗ vai một cái, lúc này mới kịp phản ứng.
“Ngây ngốc ra làm gì thế? Còn đang nhìn nữ thần?”
“Hải Hùng, cậu đừng nói mò.”
Hiểu Mân đập cậu bé một cái, tên bên cạnh là bạn bè tốt của cậu bé, tên là Hồ Hải Hùng.
Hai người thường xuyên trốn học với nhau, quan hệ tâm đầu ý hợp, hơn nữa bọn họ đều sùng bái quân nhân, rất nói chuyện rất là hợp ý.
“Vừa rồi tớ đi theo một đường, cậu quen biết Ngải Hoa như thế nào mà trước kia không phát hiện ra, rất biết giấu đấy!”
Trò chuyện một lúc, Hải Hùng bỗng nhiên nói: “Cậu nói cái gì, Ngải Hoa mời cậu tham gia tiệc sinh nhật của cậu ta? Tớ không nghe nhầm chứ?”