Chương 742
Tầm mắt của cô ta rơi vào Thư Vũ: “Thậm chí cậu còn nói đến một tỉ rưỡi? Xin lỗi, tôi không có, cậu có thể đến viện kiểm soát kiện là được.”
“Tôi nói cho cậu biết, dù có đến viện kiểm soát, tiền chắc chắn sẽ không có, tôi một đồng cũng không đưa ra, cho dù Mã Hùng Dũng bị phán mấy năm, anh ta cũng là tự làm tự chịu, đáng đời anh ta.”
Tương Hồng Thảo nói xong một tràng, từ đầu đến cuối đều không nhượng bộ chút nào.
Ngay cả bà Thư cũng kinh ngạc.
Bà ta từ khi nào đã nhìn qua sắc thái như này chứ? Đối phó với người bình thường hay làm càn khó chịu này, cô ta vốn dĩ không cần dùng đến.
Mặt mày Thư Vũ ủ rũ, đột nhiên không biết phải nói lại ra sao.
Thư Trúc không nói lời nào, bởi vì thái độ của người nhà họ Thư, cô ta bây giờ không còn mặt mũi nào mà đối diện với Triệu Nam Thiên nữa.
Bà Thư nhanh chóng khôi phục lại tinh thần: “Được rồi, cô và Nam Thiên là bạn bè, cũng không phải là không thương lượng được, thật ra những điều tôi vừa làm cũng không phải là vì tiền, chỉ là tôi xót cho con gái tôi thôi.
Vừa nói bà ta vừa chạm vào con trai mình.
Thư Vũ lập tức hiểu ý, mặc dù không phải một tỉ rưỡi, nhưng mà chín trăm triệu cũng không phải là con số nhỏ.
Cậu ta nhìn Triệu Nam Thiên, có chút khẩn trương chìa tay ra: “Được, đứng trên tư cách của chị tôi, tôi đồng ý giải hòa, đưa tôi chín trăm triệu, bản hòa giải chị tôi sẽ kí tên!”
Tương Hồng Thảo chìa tay ra phía trước, nhận lấy hai tấm thẻ từ Triệu Nam Thiên.
Nhà họ Thư cũng đã mất mặt, không dám nhìn Triệu Nam Thiên, vậy cô ta cũng không cần khách khí làm gì.
Cô ta xua tay nói: “Cậu Thư hiểu lầm rồi, từ đầu đến giờ tôi chưa có nói đến chín triệu.”
Thư Vũ nhíu mày: “Cô có ý gì? Chỉ đưa 600 triệu sao?”
Dù miệng nói không can tâm, nhưng trong lòng lại không cảm thấy sao cả.
Đầu tiền cú đồng ý 600 triệu tiền bồi thường, đợi qua một thời gian, để chị gái đi lấy ba trăm triệu từ chỗ Triệu Nam Thiên là được.
Cậu ta biết tính cách bạn trai trước của chị gái, đã nói là chín trăm triệu thì chắc chắn sẽ không nuốt lời.
Thư Vũ chìa tay ra nhận, không ngờ Tương Hồng Thảo lại không đưa ra.
“Xin lỗi, cũng không có sáu trăm triệu, tiền bồi thường tổng cộng là ba trăm triệu, các người thấy thế nào?”
Thư Vũ vội vàng đáp lại: “Mẹ nó, cô có ý gì, chỉ đưa ra ba trăm triệu mà cô đã muốn hòa giải?”
Cảm giác kia rất kì lạ, giống như số tiền vốn thuộc về cậu ta tự dưng lại bị cướp mất.
Tức giận, hối hận, tất cả các loại cảm xúc đan xen nhau, làm cậu ta như muốn bộc phát ngay lập tức.
“Ba trăm triệu không được, hôm nay nếu không đưa ra sáu trăm triệu, vậy cô đừng có mơ mà xong chuyện! Muốn làm khó nhà họ Thư chúng tôi đúng không?”
Vừa nói cậu ta vừa chỉ tay vào Tương Hồng Thảo.
Tương Hồng Thảo kinh sợ một chút, dường như không ngờ người nhà họ Thư lại càn quấy như vậy, cô ta thật muốn động tay mà.
Sau khi bị hoảng loạn, cô ta lùi lại ra phía sau, không ngờ đôi giày cao gót không đứng vững