Chương 69: Chạy Trốn

Hắn vừa chạy vừa suy nghĩ làm sao bỏ chốn khỏi lão yêu tăng, tu vi nội lực của lão yêu tăng quả thực quá trâu bò mà, một quyền va chạm hắn bị thương không nhẹ, lão yêu tăng nhìn có vẻ không hề hấn gì.

Nhưng hắn cũng cảm thấy may mắn về tốc độ của chính mình, nhanh hơn lão yêu tăng kia không ít, đây là do Mị Ảnh Khinh Thân thuật của hắn thuộc công pháp cao cấp, vì vậy tốc độ của hắn nhanh hơn lão yêu tăng kia một khoảng nhất định.

Nhưng cứ chạy như vậy không phải là cách, linh lực tiêu hao hết thì lúc đó hắn không bị lão yêu tăng thông chết mới là lạ.

Chạy không phải là cách, phải tìm cơ hội chơi chết lão yêu tăng hoặc cắt đuôi mới được. Mà lão yêu tăng này cũng thật là chỉ vì một mảnh xương làm gì mà lại hung hăng thế. Sát khí của lão bắn tứ tung khắp nơi, làm hắn cũng có chút lành lạnh.

Hắn vừa chạy vừa bấm bấm cái đồng hồ trên tay, rồi dí tay lên miệng nói.

“ Mau định vị chỗ của em, rồi tìm địa điểm cắt đuôi, em bị quái vật đuổi theo.”

Từ chiếc đồng hồ thông minh vang lên một nụ cười khanh khách của một cô gái, sau đó là một giọng nói êm tai.

“ Thiếu gia, cậu trâu bò như vậy lại bị người ta đuổi giết sao ???”

Hắn vừa quay đầu lại nhìn, thấy lão yêu tăng đuổi sắp đến đít liền nói vào đồng hồ với giọng gấp gáp.

“ Mau lên đi chị, em sắp bị người ta thông chết rồi.”

“ Ok chờ chị 2p”

Thời buổi công nghệ số phát triển vì vậy công ty nhà hắn cũng có một đội ngũ về mảng công nghệ thông tin.

“ Đi về hướng đông thêm 40km là một khu rừng rậm”

Nghe tiếng nói vang ra từ đồng hồ, hắn liền nhìn lên mặt trời xác định phương hướng, rồi hướng về bên đó thân thể lao vụt đi.

Lão hoà thượng ở phía sau vẻ mặt lúc này cực kì khó coi, chỉ là một tên nhóc con vậy mà chạy nhanh hơn thỏ, khiến lão đuổi theo khá tốn sức, nhưng vì miếng xương kia theo những gì ghi chép còn sót lại rất có khả năng trên mảnh xương ghi lại một môn công pháp bá đạo của vị tôn giả từng tu luyện ở đền Angkor. Lão hoà thượng tìm kiếm mấy tháng trời không phát hiện ra manh mối, đến hôm nay mới cảm nhận được phật lực toả ra mà tìm đến.

Chạy thêm 30p hắn tiến vào một khu rừng rậm rạp, hắn cười phớ lớ trong lòng, xem lão yêu tăng kia còn đuổi được hắn không.

Tay kết ấn rồi vung ra, mấy đạo phong nhận bắn ra chém đứt mấy gốc cây lớn đổ ầm ầm ra sau cản trở lão yêu tăng, hắn cũng tặc lưỡi mấy năm nay không ngừng luyện tập pháp thuật cơ bản, Phong Nhận cũng được hắn luyện thành thạo, hazzz

Hắn cảm thán rồi tiếp tục chạy thỉnh thoảng tay kết ấn bắn ra vài đạo Phong Nhận chặt cây cối, thỉnh thoảng còn phi kim bắn về phía sau.

Lão yêu tăng chật vật né cây đổ vừa né vừa đuổi, trong lòng khiếp sợ không thôi, miệng lẩm bầm chửi.

“ Nội lực hoá khí, mẹ nó thằng ranh kia mới bao nhiêu tuổi, lại có tu vi Tiên Thiên, kẻ này không thể không giết.”

Nội lực hoá khí chém gãy cây bản thân lão cũng làm được, điều kiện kiên quyết nhất là phải đột phá tu vi Tiên Thiên, tuỳ theo độ tinh thuần của nội lực mà hoá khí có sát thương khác nhau.

Mà tên nhóc kia một lần bắn ra mấy đạo hoá khí chém đổ cây, ngay cả đến cả lão tu vi đột phá Tiên Thiên Trung Kỳ cũng khó mà làm được ( Tiên Thiên Võ Giả khác Tiên Thiên Trúc Cơ)

Mà theo lão quan sát thì tên nhóc kia tu vi chỉ khoảng thập đẳng, thập nhất đẳng chẳng lẽ là bí pháp, nghĩ tới đó lão mắt lại càng sáng rực, lực đạo dưới chân càng tăng lên, đoạt được bí pháp cùng mảnh xương từ thằng ranh kia, lúc đó thì còn ai là đối thủ của lão nữa.

Hắn quay lại nhìn thì giật mình hết hồn, lão yêu tăng tốc độ còn nhanh hơn khi nãy đã đuổi đến sát hắn, hắn thầm chửi trong lòng đúng là lão biến thái mà, để lão yêu tăng này bắt được thì lúc đó hắn làm gì còn giữ được sự trong trắng của mình chứ. Hắn lôi hết sức từ hồi bú mẹ ra, hai chân vận lực gia tăng tốc độ, thân thể bắn đi với tốc độ 400km/h trong khu rừng bụi mù bắn tung toé.

Lão yêu tăng hít đám bụi đất đằng sau mà hét lên.

“ Chạy giỏi.”

Rồi thân thể lão cũng loé lên đuổi theo sát, Trần Quốc Hưng trong lòng liền gào thét ,lần này thì xong rồi sao khí vận lại đen đủi như vậy gặp phải loại trâu bò như lão yêu tăng này, hắn nói vọng ra sau.

“ Lão yêu tăng chúng ta giao dịch một chút được không!! Ta đưa cho ngươi mảnh xương ngươi thả ta đi có được không!”

Lão yêu tăng cười lớn dùng giọng điệu âm trầm.



“ Muộn rồi, lát nữa bắt được ngươi ta sẽ lột da ngươi ra, để ngươi cảm nhận đau đớn cùng cực…hahah…”

Con mẹ nó, lão yêu tăng này biến thái mà, hắn đau khổ nghĩ cách, rồi quyết định đã không chạy được thì quay lại liều mạng với lão.

Đang tính dừng lại, chợt hắn cảm nhận được phía trước có khí tức cường đại, hắn nở một nụ cười vui vẻ thân thể loé lên về bên ấy.

Ở bên kia giữa khu rừng có 2 nhóm người khoảng hơn 20 người đang làm một vụ giao dịch gì đó, cả hai bên đều trang bị vũ khí hạng nặng, ak47 lăm lăm trong tay.

“ Đây là thứ các ngươi cần!”

Một người đàn ông trung niên tung tung một viên đá đỏ cỡ hai nắm đấm, nhìn về phía đối diện.

Bên kia một người đàn ông mặt mũi nghiêm nghị, dáng người vạm vỡ không nói không rằng lấy ra một lọ thuỷ tinh nhỏ, bên trong đựng một viên thuốc.

“ Long Nguyên Đan, thứ mày cần.”

Cả hai nhìn nhau không nói gì, một lúc thì cả hai tiến lên trong tay cầm đồ vật giao dịch, đám người cả hai bên lúc này đều dơ súng sắn sàng nổ súng khi đối phương có dị động.

“ Tiền trao cháo múc”

Cả hai cùng đồng thanh nói, rồi đưa đồ vật ra trước, cả hai cùng nắm lấy chưa buông tay, đúng lúc này một mảng lớn kim sắt bắn đến.

Hai người biến sắc nhưng tay vẫn không buông ra.

“ Cận thận có ám khí”

Cả hai cùng hét lớn về phía đội mình, tất cả đều nhanh chóng ẩn nấp sau những thân cây tránh né.

Còn hai người không có động tác gì chỉ thấy xung quanh người toả ra lột làn sóng không khí mờ ảo hất văng đám kim bay đến, lại một mảng lớn kim châm ập đến.

Đột nhiên cả hai người biến sắc một thủ ấn mang theo đất đá lá cây đánh ập tới, cả hai hét lên.

“ Buông tay ra.”

Cả hai đồng thời dùng lực tuy nhiên đối phương vẫn không thả tay, xem ra cả hai người không tin tưởng đối phương.

“ Ầm “ thủ ấn đánh xuống đất, bụi đất bắn lên tung toé, cả hai người bị hất văng ra xa vẻ mặt hiện lên khó coi.

Hắn sau một kích đắc thủ liền vội vàng dán ẩn thân phù lên người chạy đến chỗ vừa bị đánh tung toé mà nằm úp xuống đất, không quên dán thêm một lá lên balo cùng đánh ra một đạo phong ấn lên đó nhằm giấu đi khí tức của mảnh xương, hơi thở thu lại.

“ Là kẻ nào đánh lén, mau kút ra đây!”

Người đàn ông mặt nghiêm nghị lúc này tràn đầy tức giận, 30s sau lão yêu tăng xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc nhìn đám người.

Còn hai nhóm người nhìn thấy lão yêu tăng xuất hiện không nói một lời, tất cả họng súng đen nhòm nhòm hướng về lão yêu tăng thi nhau nhả đạn.

Lão yêu tăng há mồm tính nói gì nhưng bị bắn đến mức chật vật né tránh, hắn nằm ở dưới hố miệng nhếch nhếch thầm mắng.

“ Bắn chết lão yêu tăng khốn kiếp này cho ta…hahaa…lão khốn kiếp.”

Lão hoà thượng vừa tránh né vừa gào lên “ khốn kiếp “

Tuy nội công của lão cao cường nhưng trước mặt hơn 20 nòng súng nhả đạn liên tục, bản thân lão có chút không chịu nổi.

“ Hự” lão yêu tăng kêu lên, một vết máu từ bả vai trái của lão chảy ra, lão yêu tăng bị chúng đạn vào vai, lão nhìn vết máu đang loang lổ vẻ mặt hiện lên sát khí kinh thiên, miệng hét lên.

“ Mẹ kiếp, ta giết hết các ngươi.

Lão yêu tăng đánh ra từng thủ ấn bắn ra về phía đám người, có kẻ không phản ứng kịp bị đánh chúng liền phun máu bắn văng ra xa, ngã xuống chết tốt.

Người đàn ông vẻ mặt nghiêm nghị lúc này xoay người một vòng tay tụ lực miệng hét lớn đánh ra một chưởng.

“ Giáng Long.”

Một hình ảnh mơ hồ màu vàng nhạt không rõ hình dạng, lao thẳng đến thủ ấn lão yêu tăng đánh ra, phá huỷ thủ ấn rồi lao thẳng đến lão yêu tăng.

Lão yêu tăng vội vàng né tránh “ Ầm “ một tiếng cái cây bị chưởng lực đánh chúng nổ tan tành chia năm xẻ bảy.

Hắn ở dưới hố ẩn nấp cũng khiếp sợ, miệng lẩm bẩm.

“ Con mẹ nó là Giáng Long Thập Bát Chưởng, không lẽ truyện của Kim Dung là viết theo truyện có thật.”

Hắn trầm tư suy đoán, nếu là chuyện có thật vậy các nhân vật “ Đông Tà, Tây Độc, Bắc Cái, Nam Đế, Trung Thần Thông.” Là tồn tại trâu bò đến mức nào.

Hazz hắn thở dài, xem ra hắn vẫn là kẻ ếch ngồi đáy giếng.

“ Hậu nhân của Cái Bang ?”

Lão yêu tăng nhẹ nhàng đứng trên một cành cây chắp tay nhìn, ánh mắt tìm kiếm thằng ranh con, không biết đã trốn đâu nhưng lão chắc chắn là không thể chạy đi xa, chỉ chốn đâu đó quanh đây.

“ Xin hỏi tiền bối là ai ? Tại sao lại đánh lén chúng ta!”

Người mặt nghiêm nghị lúc này mang vẻ mặt khó coi nói.

Lão yêu tăng nhìn qua, miệng nhếch mép nói ra 4 chữ.

“ Tu La Yêu Tăng”

Vừa nghe thấy cái tên đó, vẻ mặt của người đàn ông vốn nghiêm nghị cũng tái đi.

Hắn ở bên kia thấy vậy cũng xoắn cả lại, không phải chứ vừa nghe đến cái tên đã sợ như vậy thì kế hoạch của hắn không phải là hỏng hết sao, nhưng hắn còn đang trầm ngâm thì một màn làm hắn khẽ thở phù diễn ra.

Kẻ cầm đầu bên kia vừa nghe thấy bốn chữ “ Tu La Yêu Tăng” thì như uống đupinh kích động giận dữ quát.

“ Lão yêu tăng chả mạng cho sư phụ ta”

Rồi tung một quyền phá không bắn đi, lão yêu tăng nhíu mày, một tay đưa lên chỉ một ngón tay, miệng nhếch lên nói.

“ Phá.”

Quyền ảnh lập tức bị phá nát, lão yêu tăng nhìn qua kẻ vừa tấn công vẻ mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

“ Đệ tử của Thiết Huyết Quyền Vương…haha…không ngờ tới…năm đó ta tàn sát cả nhà tên đó, vậy mà lại sót lại một tên đệ tử…hâhhha.”

Người đàn ông trung niên vẻ mặt lúc này đỏ ngầu, trong mắt tràn đầy tơ máu, miệng rít lên.

“ Hôm nay ta sẽ báo thù cho sư phụ… CHẾT…ĐI.”

Thân thể loé lên lao thẳng về chỗ lão yêu tăng, hai người quyền cước va chạm kịch liệt tuy nhiên người đàn ông trung niên rơi vào thế yếu, chẳng mấy chốc chịu trói.

Hắn bên này mắt đảo đảo, thân thể khẽ động, hiệu lực của Ẩn Thân Phù sắp hết, hắn cần phải bỏ chạy, lúc trước không dùng ẩn thân phù vì lão yêu tăng tu vi cao cường, chỉ cần có tiếng gió lão cũng phát hiện ra hắn, vì vậy không dùng còn đỡ tốn kém.

Nhưng bây giờ thì khác, Lão yêu tăng đang bị vây đánh, sẽ không chú ý hết được động tĩnh xung quanh, đây là cơ hội cho hắn bỏ chạy “ Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn” lần sau tu vi đột phá, hắn nhất định tìm chơi chết lão yêu tăng.

Thân thể vừa động chợt khựng lại, ngay cạnh chỗ hắn có hai món đồ vật, vừa nhìn hắn liền nhận ra là viên quặng sắt đỏ, mặc kệ tại sao nó lại ở đây hắn nhanh chóng cầm lấy hai món đồ đúc vào balo, thân thể khẽ động chạy về một hướng.

Chương 70: Ý Nghĩ Không Tốt

Chạy ra ngoài khoảng hơn 1km, không thấy động tĩnh gì hắn liền cong mông hai chân phát lực, thân thể bắn đi với vận tốc mấy trăm km/h.

Chạy thêm hơn 1 tiếng đồng hồ hắn mới dừng lại ở một đồng cỏ dại, miệng há hốc thở hồng hộc như chó mùa hè, thân thể đổ uỵch nằm xuống bãi cỏ, chổng đít lên lên trời.

Trong lòng không ngừng chửi mắng lão yêu tăng, quả thực là một lão quái vật, lần sau tu vi tăng tiến hắn nhất định phải tìm lão yêu tăng báo thù.

Nhưng khi nghĩ tới quặng sắt đỏ hắn lấy được, miệng lại cười phớ lớ không ngờ lại may mắn gặp được tên ăn chộm, mà tên đó hình như đang giao dịch đổi chác thứ gì đó với nhóm người trung quốc, cuối cùng hắn lại cuốm cả 2 món đồ, cộng cả thêm cắt đuôi được lão quái vật, xem như hai tên kia cũng có ích, nếu hai tên kia còn sống lần sau gặp được hắn mời bữa rượu sex xem như cảm ơn, nếu hai tên đó còn sống.

Gửi vị trí hiện tại cho chị Lan, trùm sò tổ công nghệ của công ty, rồi hắn ôm lấy balo đầu nghẹo qua một bên ngáy khò khò.

“ Tít tít tít”Tiếng đồng hồ vang lên làm hắn tỉnh giấc, nhìn lên trời đã tối đen như mực, không thấy cả 5 ngón tay, bấm nghe.

“ Thiếu gia cậu đang ở đâu ? Tôi đang ở đường xyz cách vị trí cậu gửi không xa.

”Tiếng anh Hùng vang lên, hắn liền bật vị trí tìm kiếm vị trí anh Hùng, một lúc mới nói.

“ Chờ em 5 phút.

”Rồi hắn nhảy vài cái thân thể lướt đi trên những ngọn cỏ dại cao ngang người.

Dừng lại ở một chiếc xe audi đỗ ở ven đường hắn gõ gõ 3 nhịp, cửu xe lập tức được mở ra, hắn liền trèo lên xe.

Anh Hùng lập tức khởi động xe đạp ga phóng đi.

“ Thiếu gia, cậu không sao chứ ?.

”Hắn nằm dài ra ghế miệng tu sạch trai nước vừa lấy được trên xe, rồi mới nói.

“ Lão hoà thượng đó là một tên quái vật chứ đâu phải người, tí nữa tôi bị lão chơi chết rồi, hazzz.

”Anh Hùng im lặng không nói gì nhưng trong lòng cũng đang thì thào “ cậu cũng là quái vật còn nói gì người ta.

”Xe chạy thêm một tiếng đồng hồ, rồi cả hai dừng lại ở một thị trấn, đi vào một quán ăn cả hai người gọi một bàn thức ăn lên, hắn không khách khí mà đút thức ăn vào mồm như một cái máy nghiền, chạy trốn cả nửa ngày thể lực của hắn gần như sắp cạn kiệt, hắn cần ăn thật no để bổ sung tinh lực cho cơ thể.

Mấy người có mặt trong quán ăn nhìn hai người bọn hắn như quái vật vậy, anh Hùng cũng chỉ cười ngượng ngùng cúi đầu ăn từ tốn.

Đánh chén xong xuôi hai người lại tiếp tục hướng về cửa khẩu Bavet phóng xe đi, tiếp tục ở lại đây biết đâu đen đủi lại gặp lão yêu tăng lúc đó có mà chạy lên trời.

Mất gần 3 tiếng đi lại cùng làm thủ tục đến nửa đêm, hai người cuối cùng cũng về đến Việt Nam, sau đó thuê khách sạn ở cửa khẩu Mộc Bài, ngủ một trận sau những ngày bôn ba sứ người.

Đến chiều tối hôm sau, hắn mới dụi dụi mắt làm rơi ra mấy cục cứt mắt, mà lồm cồm bò dậy.

Trước tiên xem xét lại viên quặng sắt đỏ, sau đó mới nhớ đến cái lọ thuỷ tinh, liền lấy ra xem.

Bên trong lọ thuỷ tinh là một viên đan dược màu trắng sữa toả ra mùi thơm nhàn nhạt.

Cạy cạy một ít bột phấn lên móng tay rồi đút vào mồm mút cái chụt, hắn trầm tư cảm nhận sau 1p đồng hồ hắn đưa tay xoa xoa cằm kết luận, hắn chả thử ra cái tác dụng mẹ gì của viên thuốc, nhưng chắc chắn một điều là nó không có độc.

Mà đã không có độc thì có thể ăn, tuy nhiên hắn biết thứ này sẽ không có tác dụng với mình, liền gọi anh Hùng đến ném cho viên thuốc nói.

“ Anh thử xem nó có tác dụng với anh không?”Anh Hùng không nói gì chỉ gật đầu mở lọ thuỷ tinh, ném viên thuốc vào miệng nuốt xuống không chút do dự.

Hắn thầm gật đầu, anh Hùng xem ra là một người đáng bồi dưỡng.

“ Có cảm giác gì không ?”Hắn hỏi, anh Hùng nhắm mắt cảm nhận, một lúc mới mở mắt ra nói.

“ Bụng rất nóng, có cảm giác như sắp có thứ gì đó bùng phát.

”“ Vậy anh vận công, hấp thu dược lực thử xem.

”Hắn liền nói, anh Hùng ngồi xuống trên sàn nhà, nhắm mắt vận Thái Dương Quyết tu luyện.

Trên chán anh Hùng mồ hôi đầm đìa, thân thể thỉnh thoảng khẽ rung lên, hắn thấy vậy liền đặt một tay lên đỉnh đầu anh Hùng nhắm mắt cảm nhận.

Trong cơ thể anh Hùng một luồng khí tức dũng mãnh đang tàn phá khắp kinh mạch bên trong cơ thể, hắn nhíu mày xem ra viên thuốc kia có dược lực khá tốt, nó có tác dụng phụ trợ tu luyện, nâng cao nội lực.

Tuy anh Hùng tu luyện Thái Dương Quyết, hấp thụ ánh mặt trời chuyển hoá thành Dương lực, nhưng trên cơ bản nó cũng giống với nội lực, là một dạng khí thể giống không khí, chỉ có điều là cao cấp hơn một bậc nhưng so với linh lực thì còn cách mấy con phố.

Hắn dùng một tia linh lực bao bọc lấy đoàn khí dũng mãnh của viên thuốc dẫn dắt nó du tẩu khắp kinh mạch của anh Hùng, kinh mạch cùng linh mạch là cốt lõi của người tu luyện, chỉ là người có linh căn mới tồn tại linh mạch, vì vậy công pháp hắn nghiên cứu ra là dựa vào kinh mạch tu luyện.

Người tu luyện nội công võ giả cũng chỉ có thể vận dụng nội lực di chuyển theo các đường kinh mạch.

Tuy nói là cùng hệ thống kinh mạch, tuy nhiên Dương lực chất lượng cao hơn nội lực, nó giống như một dòng điện được tạo ra từ đập thuỷ điện của một con sông lớn mạnh hơn điện tạo ra từ một con suối nhỏ.

Lý thuyết là như vậy nhưng thực lực chân chính lại dựa vào các kĩ năng khác, cùng kinh nghiệm chiến đấu, đấy là năng lượng tương tự nhau.

Còn khi một bên năng lượng mạnh mẽ hơn bên còn lại thì chẳng có cái mẹ gì để nói, chính là sự đè ép về năng lượng, bên yếu dù có các kĩ năng kĩ xảo chiến đấu đến đâu thì 90% là bị đè chết, 10% còn lại là biến số bất ngờ.

Tuy nhiên tu luyện võ giả cần có gân cốt phù hợp thì mới có thể tu luyện, còn Thái Dương Quyết thì đại đa số đàn ông đều có thể tu luyện, nhưng chỉ có một phần công pháp ở cảnh giới thấp được hắn hoàn thành, còn phần tu luyện cao phía sau, hắn vẫn chưa nghiên cứu ra hoàn thiện, vẫn là phải cần thời gian.

Dẫn dắt đoàn khí hung mãnh tiến thẳng về hướng kinh mạch bị tắc nghén ở phía hai chân của anh Hùng, ép đoàn khí thành hai mũi nhọn đâm thẳng.

Toàn thân anh Hùng rung lên, thân thể co giật liên hồi, hắn bỏ tay ra khỏi đỉnh đầu anh Hùng, mép giật giật, miệng lầm bầm “ Đột phá sao lại giống kiểu mấy thằng nghiện sốc thuốc vậy nhỉ !!! ây za vẫn là thiếu sót…”5p sau anh Hùng mới lồm cồm bò dậy, mắt toả sáng, kích động nhảy dựng lên, chân vung vung không biết nghĩ kiểu gì mà đá thẳng xuống chiếc giường bên cạnh.

“ ầm “ một tiếng cái giường không chịu được lực đạo từ chân anh Hùng mà gãy làm đôi, siêu vẹo đổ lệch qua một bên.

Hắn há mồm, kiểu này chết mẹ rồi tiền đâu mà đền cái giường cho người ta.

“ Thiếu Gia, Cảm ơn cậu, tôi đột phá rồi.

”Anh Hùng kích động cúi gập đầu xuống với hắn, hắn gật gật đầu nói.

“ Không có gì mà phải ơn huệ, chúng ta là người một nhà, anh mạnh hơn chúng ta thực lực cũng tăng lên, không sợ kẻ khác bắt nạn, đều là vì lợi ích chung.

”Anh Hùng “ vâng “ một tiếng, hắn lại xoa xoa cằm nhìn chiếc giường mà thở dài, xem ra…hazzz.

Khi trả phòng, nhân viên khách sạn kiểm kê đồ đạc, thấy chiếc giường bị gẫy liền bắt đền, tuy không đáng bao tiền nhưng ánh mắt của chị nhân viên khách sạn nhìn hắn cùng anh Hùng có chút ý vị “ hai người có cần phải mạnh mẽ như vậy không, đến cả cái giường cũng gẫy, thật là điên cuồng.

”Hắn cay cay trong lòng khi bị ánh mắt của chị nhân viên quét qua, thật sự là cục oan to đùng từ trên trời rơi xuống.

Hắn cùng anh Hùng ra khỏi khách sạn, đi đến bậc thang thân thể hắn lảo đảo sít ngã, tai hắn đặc biệt rất nhạy bén mấy lời của chị nhân viên kia nói với hai đồng nghiệp khác làm hắn sít nữa nội thương.

“ Này hai người không tin được đâu, hai khách ở phòng 402 kia mạnh mẽ đến mức làm gãy đôi cả cái giường.

”“ Cái gì ? Vậy chị đoán xem ai nằm trên ai nằm dưới.

”“ Thì cậu nhóc trẻ tuổi đẹp trai kia tất nhiên sẽ nằm dưới rồi, còn người đàn ông kia chắc chắn ở trên mà hung hăng chà đạp rồi.

”Hắn chửi ầm lên trong lòng, mấy bà cô này không lẽ xem phim trung quốc quá nhiều nên trong đầu toàn ý nghĩ xấu xa, chẳng lẽ hắn quay lại đem chị nhân viên vừa rồi hung hăng cho xem thằng đệ của hắn ra sao.

Hazzz… thở dài trong lòng, nỗi oan này có nhảy xuống sông Hồng cũng không rửa sạch nổi.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play