Chương 67: Du Lịch Campot

Nói với mẹ một tiếng là hắn đi du lịch một chuyến trước khi đi học, mẹ hắn mới gật gù cho đi.

Nhảy lên xe oto mà cậu Út cho người đến đón hắn thẳng tiến về Tây Ninh.

Công ty nhà hắn bây giớ sau đợt khủng hoảng kinh tế toàn cầu đã vươn mình trở thành một tập đoàn lớp trong nước, kinh doanh nhiều ngành nghề, bất động sản, du lịch, chứng khoán, nhà hàng, khách sạn... Vỗn hoá bây giờ đã đạt tới 20 tỉ usd ( đây là nói phét ).

Hắn thì chỉ việc rảnh rỗi chơi bời, vẫn có tiền tiêu thả ga, việc thì để cậu Út gánh tất.

Ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những hàng cây lao qua vùn vụt hắn mỉm cười, cuộc đời ngắn ngủi trăm năm, việc gì phải muộn phiền, lo lắng cứ sống hết mình.

“ Thiếu Gia, chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi một lát được không???”

Anh tài xế nhìn qua gương chiếu hậu hỏi hắn, hắn gật đầu.

Trong công ty ít người biết hắn, chỉ có một vài người thân tín của cậu Út mới biết hắn, người bên ngoài chỉ biết tập đoàn SENGRUP có một vị chủ tịch không bao giờ lộ mặt, tất cả mọi việc đều do tổng giám đốc điều hành.

Và anh lái xe là một người trong công ty, thuộc về đội bảo an, tuyệt đối trung thành với công ty, họ cũng được hắn cung cấp công pháp Thái Dương Quyết tu luyện, có người từng nói “ Phía sau những tài sản khối tài sản kếch xù đều là máu “ không phải là không có nguyên nhân.

“ Thương trường như chiến trường “ mà đã là chiến trường thì chắc chắc sẽ có máu, công ty nhà hắn không phải loại xấu xa làm những việc trái lương tâm, nhưng công ty khác thì chưa chắc vậy, là đối thủ cạnh tranh những thủ đoạn đâm sau lưng thường xuyên sảy ra, vì vậy cần có một đội bảo an âm thầm sử lý những việc trong bóng tối, vì thế tập đoàn SENGRUP có một đội bảo an.

Trong bóng tối những kẻ khác cũng tái mặt khi nghe đến 2 chữ “ SG “.

Dừng xe ở một quán ven đường, hai người đi xuống ăn qua bữa cơm, nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục lên đường.

Đến chiều tối thì đã có mặt tại cửa khẩu Mộc Bài, gửi xe rồi hai người tìm kiếm nhà nghỉ, đánh một giấc đến sáng hôm sau.

Sáng sớm hai người bọn hắn làm thủ tục đi du lịch campuchia, sau đó liền bắt xe đi thẳng.

Tới cửa khẩu Bavet, làm thủ tục nhập cảnh rồi lại bắt xe thẳng đến thủ đô Pnôm Pênh cách cửa khẩu 170km.

Ngồi trên xe 3 tiếng đồng hồ, hắn nhắm nhìn khung cảnh của nước bạn, mỗi một vùng đều có những bản sắc văn hoá riêng biệt, những ngôi chùa bức tượng rải rác khắp campuchia, do ảnh hưởng từ đạo phật Ấn Độ.

Vừa nghĩ tới đạo phật, hắn lại tò mò không biết tu sĩ phật giáo họ tu luyện loại lực lượng gì.

“ Phật lực ???” mà cái thứ gọi là phật lực vậy nó đến từ đâu, hắn xoa xoa cằm, qua mấy năm gần đây hắn nghiên cứu trong vũ trụ bao la này các loại năng lượng khác luôn luôn tồn tại, chỉ là sóng giao động của mỗi loại là khác nhau, con người tu luyện bắt mỗi loại sóng dao động đặc biệt mà hấp thu chuyển hoá thành lực lượng trong cơ thể.

Các loại năng lượng vũ trụ cũng được phân ra cao thấp nhiều loại, mà linh khí hắn tu luyện cũng là một loại năng lượng tuy nhiên nó cao cấp hơn những loại năng lượng khác.

Xe dừng lại ở thủ đô Pnôm Pênh, hắn cùng anh Hùng tìm nhà nghỉ, ăn uống rồi nghỉ ngơi, tối còn thăm đi thăm dò.

7H tối, hai người lượn lờ ngoài đường lớn, ăn vài thứ đặc sản rồi đi đến thăm quan một bảo tàng tư nhân.

Bên trong bày các hiện vật từ vật liệu đồng, gươm đao, súng ống, cối đá đều có đủ. Nhưng hắn để tâm nhất chính là một viên đá cỡ hai nắm đấm được trưng bày ở một góc của bảo tàng.

Bên ngoài ghi hoá thạch của một loài động vật, hắn bĩu môi hoá thạch cái rắm chó, là quặng sắt đỏ siêu hiếm trong lòng đất do núi lửa phun trào mới có ( nói phét nhé)

Tuy nhiên hắn lại xoa xoa cằm, thông tin hắn mua được tại sao có kẻ lại biết đến tên của quặng sắt đỏ, mà bán ra bên ngoài.

Không phải kẻ trong giới tu chân, tên vật liệu chắc chắc không thể gọi chính xác như vậy, không lẽ có âm mưu.



Hắn đảo đảo mắt thăm quan một hồi rồi ra hiệu anh Hùng ra về, hai người mua một ít đồ linh tinh rồi mới quay về nhà nghỉ.

“ Thiếu gia, lần này chúng ta cần thứ gì ?”

Hắn nheo mắt nhìn anh Hùng lạnh nhạt nói.

“ Một viên đá mà thôi.”

Anh Hùng thấy hắn nheo mắt nhìn tới thì lập tức run rẩy nói.

“ Thiếu Gia tôi đã lắm chuyện, xin Thiếu Gia tha tội.”

Hắn không nói gì chỉ nhìn chằm chằm, đội SG là tinh anh trong tập đoàn mà hắn chọn ra, những thành viên bên trong đều qua sàng lọc kĩ càng mà lựa chọn, họ cũng phát nguyện huyết thệ mãi mãi chung thành với SG, hắn cũng không bạc đãi những người đó, tuy nhiên hắn đôi khi hiền lành nhưng không phải ai cũng có thể tra hỏi hắn này nọ, hắn không thích điều đó.

“ Duy nhất lần này.”

Anh Hùng lập tức cúi đầu, hắn không nói gì thêm.

Nửa đêm hai thân ảnh, nhảy xuống đất từ ban công tầng 3 một cách nhẹ nhàng rồi biến mất trong màn đêm.

Đến bảo tàng, hắn cùng anh Hùng lẻn vào bên trong, tuy nhiên vừa vào bên trong hắn đã phát hiện có kẻ hớt tay trên, quặng đỏ đã biến mất bên trong chỉ trưng bày một viên đá giả mà thôi, hắn nghiến răng ken két, thằng chó nào hớt tay trên mất rồi.

Hắn ra hiệu rút lui, vừa đi được vài bước, đèn điện được bật lên sáng trưng, tiếng súng giảm thanh vang lên.

“ Bịch...bịch...bịch...”

Hắn lập tức tìm chỗ ẩn nấp tránh né đạn, tay bắn ra mấy cây kim phá hủy bóng đèn.

Anh Hùng cũng đã núp ở một góc, dao găm trong tay đã cắt cổ một tên đang cầm súng tiến vào.

Hắn tràn ra khí cảm, cảm nhận vị trí của những kẻ còn lại, kim trong tay phóng đi.

“ Uỵch...uỵch” Tiếng ngã xuống cùng tiếng súng, đồ đạc bị bắn vỡ khắp nơi trong bảo tàng trưng bày.

Hắn lúc này trong lòng còn đang không biết truyện gì đang sảy ra, chưa ăn chộm được đồ vật đã bị tập kích, mà những kẻ mới đến không rõ lai lịch.

Tuy nhiên bọn này cũng không dám manh động, chỉ dùng súng lục gắn giảm thanh, không dùng loại có uy lực lớn.

Nếu mà dùng loại uy lực lớn, hắn liền dơ cả hai tay lên like nhiệt tình, bọn kia còn e dè chính phủ campuchia, nếu ồn ào bị phát hiện đến lúc đó quân đội chính phủ bao vây, dù ngươi có là siêu nhân cũng phải nằm xuống ăn đạn.

Hắn yên tâm hơn một chút, hắn cũng e dè quân đội người ta mà điên lên bao vây tấn công thì hắn không chết cũng mất nửa cái mạng.

Thân thể loé lên, vòng ra sau một tên đang mò mẫn tìm kiếm, hắn bẻ gãy cổ đối phương. Một tay đặt tên đầu tên vừa chết tiến hành sưu hồn, người vừa chết linh hồn còn chưa tiêu tan kí ức vẫn còn, hắn lập tức cảm nhận.

Những hình ảnh, âm thanh hỗn loạn liên tục chuyền vào đầu hắn.

Buông tay ra, thân thể hắn loé lên đến chỗ anh Hùng ra dấu” Đi.”

Hắn đá bung một mảng tường, túm vai anh Hùng thân thể nhảy nhảy vài cái đến 20m biến mất vào bóng đêm, để lại đằng sau một loại tiếng chửi bậy bằng tiếng Trung.



Về đến khách sạn, vòng qua mấy chỗ có camera rồi cả hai mới trèo lên lan can tầng 3 về phòng.

Cả hai thay đồ tắm rửa, bấy giờ anh Hùng mới hỏi.

“ Thiếu Gia những kẻ kia là ??”

Hắn xoa xoa cằm nói “ Đặc chủng Phi Long Trung Quốc.”

Anh Hùng lập tức khiếp sợ, vẻ mặt trầm tư.

“ Những kẻ đó tại sao lại xuất hiện ở Pnôm Pênh!!!”

Hắn nhún nhún vai, không nói gì thêm, anh Hùng biết ý cũng không nói gì thêm rồi cả hai đi ngủ.

Nằm trên giường hắn vắt tay lên chán, sưu hồn tên kia hắn biết đặc chủng Phi Long đến đây cũng là ăn chộm quặng sắt đỏ, tuy nhiên đến nơi cũng phát hiện ra là đồ giả, nên mai phục ở đó mà hắn lại xui xẻo vừa lúc chạm chán thế nên ăn đạn.

Đúng là xui xẻo, không biết kẻ khốn kiếp nào đã nhanh tay ăn chộm, hắn nghiến răng ken két, nếu bắt được kẻ ăn chộm hắn phải dạy cho tên đó một trận nhừ tử, để tên đó biết ăm chộm là hư, không nên ăm chộm đồ vật như vậy T_T.

Mang theo tâm trạng bực bội trong lòng vì đồ vật bị người ta hớt mất, làm hắn lại phải tốn thời gian tìm kiếm, hắn khó khăn mới chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau ngồi đần mặt trên giường, tay xoa xoa cằm dù sao đồ vậy cũng bị kẻ khác cướp rồi, bây giờ thì đi du lịch cái đã dù sao capuchia là lần đầu tiên hắn tới.

Cả hai người bắt xe đi đến Angkor Wat, 1 trong bảy kì quan thế giới, vừa đến nơi hắn liền cảm giác được một cỗ dao động toả ra.

Thiên nhãn được hắn khai mở, từ những ngôi đền Angkor toả ra những luồng ánh sáng vàng rực cả một vùng trời, hắn tặc lưỡi thì thào.

“ Á đù, đây là phật lực.”

Chắc chắn nơi này khi xưa có đại năng giả đạo Phật tu luyện, nên nơi này bị ảnh hưởng, hay là nói nơi này còn sót lại phật lực của đại năng kia.

Theo hắn suy đoán vị đại năng từng tu luyện ở đây cũng thuộc tốp trâu bò của thời kì trước.

Thăm quan vòng vèo các ngõ ngách của ngôi đền, hắn đứng trước một ngôi đền nhỏ mắt nhìn chằm chằm.

Ngôi đền cao hơn 10m này toả ra phật quang kinh người, hắn xoa xoa cằm chắc chắn ở chỗ này có đồ tốt.

Hắn đi quanh quanh ngôi đền, tay sờ sờ khắp nơi, tuy nhiên không có đồ vật gì khả nghi, hắn lại nhìn xuống nền đất lông mày nhăn lại.

Đi khắp nơi đưa tay gõ gõ “ bộp bộp” ở một góc hắn phát hiện ra dưới nền gạch cổ có không gian trống.

Hắn nhìn anh Hùng nói “ Cảnh giác xung quang.”

Anh Hùng gật đầu lượn lờ, hắn chụp tay thành kiếm chỉ, linh lực loé lên hắn sắn một miếng gạch bằng cái đầu người.

Ném viên gạch ra bên cạnh, hắn nhìn đồ vật bên dưới, là một mẩu xương trắng, từ bên trong toả ra phật quanh kinh người. Hắn tặc lưỡi không biết đây là xương của ai, trong đầu hắn lẩm bẩm “ Không lẽ xương của Phật Tổ.”

Không đúng, theo kinh phật ở địa cầu, Phật Tổ đắc đạo sáng tạo ra cõi Ta Bà không thể nào có xương cốt, vậy xương của ai mà phật quang kinh người như vậy!, hắn cảm giác đau đầu, được truyền thừa thủ hộ vũ trụ nhưng hắn lại mù tịt không hề biết gì về các giới tu hành ở địa cầu, chỉ có một phần về thời kì thượng cổ, nhưng thông tin đó cũng không quá đầy đủ.

Hắn thở dài vì 8 người thủ hộ trước kia, không biết làm ăn kiểu gì mà nơi mình cai quản lại chẳng biết rõ ràng, để bây giờ hắn lơ ngơ như một con bò, không biết gì, hắn lắc đầu thở dài.


Chương 68: Đen Đủi


Hắn còn đang quan sát mảnh xương thì một âm thanh vang lên làm hắn giật mình.

“ a di đà phật”Hắn quay lại nhìn thì không biết từ lúc nào ở một góc sân cạnh ngôi đền đã xuất hiện một lão hoà thượng mặc trên người một bộ tăng bào cũ nát.

Hắn kinh hãi trong lòng, lão hoà thượng này đi đến gần hắn như vậy mà hắn không hề phát hiện, tu vi của lão hoà thượng này cũng thuộc dạng trâu bò.

“ Thí chủ, chộm cắp là không đúng, thí chủ hãy đem đồ vật trả lại vị trí cũ.

”Hắn cười lớn chắp tay chào, rồi nhìn lão hoà thượng nói.

“ Chộm cắp, này ta nói này lão hoà thượng con mắt nào của ông thấy ta ăn chộm vậy, người xuất gia không được vu khống người tốt nha.

”Lão hoà thượng này hắn nhìn qua cũng biết không phải loại tốt đẹp gì, trên người còn có sát khí lượn lờ, giết cũng đã không ít người, hoà thượng mà giết người thì không còn là hoà thượng nữa rồi.

Lão hoà thượng nhìn chằm chằm khối xương hắn cầm trong tay, ý tứ rất rõ ràng.

Hắn ho lên một tiếng cất mảng xương vào balo mặc kệ lão hoà thượng.

“ Thí chủ, đây là có ý gì ?”Lão hoà thượng mang vẻ mặt khó coi nói, hắn cười tà khẽ ra hiệu cho anh Hùng ở bên ngoài.

Anh Hùng lập tức hiểu ý lập tức rời đi, tu vi lão hoà thượng này sâu không lường được , anh Hùng ở lại chỉ làm hắn vướng chân vương tay.

“ Đồ vật là của lão sao ?”Hắn nhăn mặt hỏi, lão hoà thượng nhìn hắn gật đầu.

Hắn cười ha ha “ nhưng bây giờ nó đã là của tôi.

”Hắn xoa xoa cằm chăm chú nhìn lão hoà thượng, lừa trẻ con lên ba còn được chứ không thể lừa được hắn, theo vết tích nền gạch chỗ đó có niên đại đến mấy trăm năm chưa có bàn tay con người đụng qua, chỉ có trên mặt đất còn có dấu chân người đi lại.

Mà dù có là đồ gia chuyền nhà lão hoà thượng hắn cũng lấy.

Lão hoà thượng ánh mắt loé lên, giọng điệu trầm xuống.

“ Thí chủ ngươi đang đùa cợt với chính mạng sống của mình.

”Hắn thu lại nụ cười trên môi, mắt nheo lại nhếch miệng nói.

“ Lão yêu tăng không cần phải giả bộ trước mặt ta, mảng xương là ta tìm thấy, lão chỉ là kẻ đánh hơi rồi mò đến đòi chia của, còn ra vẻ đạo mạo nhà phật, hừ phật tổ không có loại đệ tử như ngươi.

”“ a di đà phật, vậy để ta tiễn thú chủ về tây thiên cực lạc.

”Lão hoà thượng thay đổi sắc mặt trầm giọng nói, một tay đánh thẳng về phía hắn.

Một chưởng ấn màu vàng nhạt lập tức đánh thẳng tới trước mặt, Trần Quốc Hưng trong lòng đã có chuẩn bị, thân thể lập tức né qua một bên tránh né chưởng ấn.

“ ầm “ vách ngôi đền đằng sau lưng lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, sâu phải đến cả nửa mét.

Hắn nhìn vết dấu tay trên tường ngồi đền, miệng lẩm bẩm “ mẹ nó, đây là phá huỷ kì quan thế giới, báo công an xích cổ lão hoà thượng này lại mới được.

”Hắn lập tức xoay người bỏ chạy, ở lại tí bảo vệ người ta đến lại hiểu lầm hắn cùng lão hoà thượng phá hoại kì quan thế giới thì hắn có trăm cái miệng cũng không giải thích được.

Thấy hắn bỏ chạy lão hoà thượng cũng đuổi theo, chỉ thấy hai đạo tàn ảnh mơ hồ lao đi vun vút.

Vừa chạy hắn vừa quay đầu lại nhìn, lão hoà thượng đuổi theo sau ngay, hắn tặc lưỡi lão hoà thượng già đầu rồi mà còn chạy nhanh hơn hắn, đã sắp bắt được hắn.

Hắn liền cong mông chạy nhanh hơn miệng nói vọng ra sau.

“ Này lão hoà thượng còn đuổi nữa ta không khách khí mà đập cho lão một trận đâu.

”Lão hoà thượng cười nhếch miệng vừa đuổi vừa nói.

“ Tên nhóc con, tuổi còn trẻ mà tu vi cũng không tệ, thảo nào lại kiêu ngạo như vậy, để hôm nay ta cho tên nhóc nhà ngươi biết Tu La Yêu Tăng ta, là loại mà ngươi không nên trêu trọc.

”Hắn hừ mũi coi thường, cái gì mà Tu La Yêu Tăng, lát nữa đến chỗ thích hợp bổn thiếu gia làm thịt lão luôn.

Tốc độ hắn lại tăng lên, tay bắn ra mấy chục cây kim về phía sau.

Còn đang là ban ngày hắn không dám đánh nhau với lão hoà thượng chỗ đông người, để chính phủ phát hiện lúc đó lại thêm phiền phức.

“ vèo vèo “ở một con ngõ hai bóng mờ lướt qua, một thằng côn đồ còn đang dí súng của mình vào bước tường mà sả đạn thì bất chợt thấy mông mát rượi nhìn xuống thì không thấy cái quần đang mặc đâu, tên côn đồ ú ớ sợ hãi tay ôm lấy con chim nhỏ bằng ngón tay út, ngồi bệt xuống đất.

Hắn ném luôn cái quần tiện tay giật được ném ra đằng sau, tiện thể phi thêm vài cây kim.

Lão hoà thượng đuổi theo đằng sau thấy đồ vật không ngừng bay đến thì tránh né liên tục, miệng chửi.

“ Thằng nhóc con, có giỏi đứng lại.

”Hắn bĩu môi đứng lại không phải đầu hắn có vấn đề hay sao, lão hoà thượng này theo hắn cảm nhận còn mạnh hơn tên Long Hoàng lúc trước hắn chém giết ngoài đảo hoang mấy lần, tuy mấy năm gần đây hắn đột phá nhưng chỉ đột phá một cảnh giới đến Luyện Khí Kỳ tầng 8, tu luyện ở địa cầu càng ngày càng khó khăn.

Còn do một phần hấp thu yêu đan của yêu vương, hắn mới đột phá, đáng tiếc yêu đan cũng hoá thành cho bụi sau đó.

Thời gian quá lâu khiến yêu lực còn sót lại trong yêu đan không đến 1/100 hắn hấp thu đột phá liền tiêu hao hết.

Chạy hơn 30 phút ra đến ngoại thành, hắn mới dừng lại ở một cánh đồng, chống tay vào gối cúi người thở hồng hộc.

Lão hoà thượng dừng cách hắn một đoạn, miệng nở một nụ cười hiền nói.

“ A di đà phật, thí chủ là người đầu tiên trong 40 năm làm ta phải mệt nhọc đuổi theo như vậy.

”Hắn nhìn lão yêu tăng cười hắc hắc, trên cái đầu bóng nhưng không loáng của lão yêu tăng còn mắc một cái quần lót, mà theo hắn quan sát thì còn là loại lọt khe, trên đường chạy trốn hắn ném không biết bao nhiêu là đồ vật ra đằng sau, lão yêu tăng này cũng thật là đê tiện.

Cái đầu của lão yêu tăng theo lý thuyết khoa học thì không thể mắc đồ vật gì lên được, ấy vậy mà cái quần lọt khe kia lại mắc trên đầu lão yêu tăng, điều này chứng tỏ đầu lão yêu tăng này có sức hút mãnh liệt à nha.

Hắn chỉ chỉ lên đầu lão yêu tăng nghiêm mặt nói.

“ Bỏ đồ vật kia xuống chúng ta đàng hoàng nói chuyện như hai thằng đàn ông nào!!!”Lão yêu tăng nheo mắt nhìn hắn, sau đó mới dơ dơ tay lên xoa xoa đầu, khi cầm đồ vật xuống, vẻ mặt của lão yêu tăng sửng sốt.

Hai tay cầm lấy cái quần lót màu đỏ mà xoay xoay, vẻ mặt hiện lên mơ hồ.

Hắn nhìn bộ dạng lão yêu tăng không nhịn nổi cười, lão yêu tăng này xem ra ở ẩn quá lâu rồi không biết thứ đồ chơi đang cầm trong tay là gì, thứ đó phụ nữ mà mặc lên người nhìn rất kích thích đó.

Nhìn một hồi lão yêu tăng liền ném cái quần qua một bên nhìn chằm chằm hắn rồi nói.

“ Nhóc con tuổi còn trẻ mà tu vi lại cao như vậy xem như là một thiên tài, bất quá dám dành đồ với Tu La Yêu Tăng ta thì chỉ có một con đường chết.

”Hắn bĩu mỗi Tu La cái con mẹ mày, hắn lao lên tung thẳng một quyền về phía trước, nắm đấm mang theo man lực đến cả tấn lực lượng xé gió lao thẳng mặt lão yêu tăng.

“ Ầm”Lão yêu tăng cũng tung một quyền, hai nắm đấm va chạm, kình khí bắn ra cày bụi đất tung lên mù mịt.

Hắn bắn ngược ra sau, hai chân cày trên mặt đất một đường dài.

Miệng trào ra một tia máu, vẻ mặt hắn mang theo một tia kinh hãi, “ Nội Lực” lão yêu tăng này tu luyện nội công, tu vi võ đạo của lão yêu tăng này quá kinh khủng.

Qua một chiêu giao thủ hắn biết bản thân rơi vào thế yếu, không ngờ trên thế giới có cường giả bậc này, lần trước chém giết trên đảo hoang, hắn cho rằng cường giả đỉnh cấp trên địa cầu chỉ cỡ Long Hoàng, là cường giả cấp 9 gì đó, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra tên Long Hoàng đó chỉ là rắm chó khi so với lão hoà thượng này.

“ Ý… Thằng ranh con, không ngờ tu vi của ngươi lại đạt đến thập đẳng…không đúng…phải là thập nhất đẳng.

”Hắn nhân lúc lão yêu tăng còn đang lẩm bẩm một mình, thì quay người Mị Ảnh Khinh Thân Thuật được hắn vận dụng hết tốc lực, thân thể loé lên phi thẳng về một hướng.

“ Dám bỏ chạy…hừ để ta xem ngươi chạy được bao lâu.

”Lão yêu tăng lập tức đuổi theo, Trần Quốc Hưng vừa chạy vừa mắng trong lòng “ dạo này đạp phải phân ở đâu mà đen vậy…hazzz”Hắn cảm thấy vận khí của hắn dạo này cực kém, đi đến đâu cũng bị người ta đuổi giết.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play