Chap 73: Phạm Hồng Và Mỹ Duyên - 2 Người Yêu Nhau

Nghe Hoàng Khoa nói là hai người đó cũng ở gần chỗ này, ế, mà cũng trùng hợp thật nha Hoàng Khoa cậu ấy cũng là ở chỗ này sao?
Mà nếu như lỡ đụng mặt họ. Như thế nào nhỉ?
Ôi... Mà không sao, mình có Ách Hân tỷ tỷ bên cạnh rồi, lo làm giề. Vô tư đêi. . .
Ách Hân tỷ tỷ của mình quyền lực như vậy chắc ai cũng phải sợ thôi... Ố hố hố... Tự hào quá nhở...

Bốp. . .
Ôi... Đau điếng...

'sao chị đánh em?' Trần Thanh ôm vai mình.

'Điên à, tự nhiên ngồi đó cười một mình. Mau giúp tôi làm sổ sách này một cái.' Ách Hân quăng cho cô chồng tài liệu.

'dạ...' cô ôm lấy rồi mở ra xem, cái gì mà con số không vậy nè...

_______

'tao cho mày một lời khuyên. Đừng có mà lảng vảng ở khu tao nữa... không thì toi mạng đấy chú em... Biến' một cô gái có mái tóc dài tới thắt lưng, mái tóc có màu tím nhạt trong thật cá tính, cô ta đưa chân đá vào ngực của một tên thanh niên.

'dạ... Dạ... Cám ơn đại tỷ đã tha mạng' tên đó cấm đầu bỏ chạy đi.

'tôi cũng cho em một lời khuyên. Nếu em cứ không không đánh người như vậy thì em cũng sẽ toi mạng' cô gái tóc tím ấy quay sang nhìn một cô gái khác đang ngồi chơi điện thoại.

'Phạm Hồng. Chị đang đe doạ em?' cô gái tóc tím- đích thị là Mỹ Duyên.
Còn đi học thì là chị đại của trường, lớn lên thì là chị đại của những khu khác. Mỹ Duyên có lẽ chỉ liên quan, dính dáng với bạo lực mãi thôi.

'tôi nào đe doạ em. Chỉ là muốn tốt cho em'

'được rồi. Đi về...' Mỹ Duyên kéo Phạm Hồng ngồi dậy rồi cùng nhau về.

Mỹ Duyên lái xe đi, được một đoạn thấy phía trước bị một chiếc xe đen của ai đó chặn đường.
Khi nãy cô ta cũng để ý bên kính chiếu hậu, biết được có một chiếc đi theo sau cô. Chắc chắn là chiếc này rồi.

Mỹ Duyên dừng xe, tháo dây an toàn đồng thời nhắc nhở người kế bên.
'Phạm Hồng. Chị ở yên trong đây đi. Đừng ra ngoài nhé!' Mỹ Duyên nói xong liền mở cửa bước xuống xe. Phạm Hồng cũng tò mò nhìn qua cửa sổ.

Bên kia, cũng có người bước ra khỏi xe. Là một người đàn ông khoảng 30 mấy tuổi, mình mẩy xăm trổ.
'có chuyện gì...?' Mỹ Duyên hỏi.

'mày biết tao là ai rồi chứ?' Người đàn ông đó hất mặt rồi đi đến.

'Đường Bỉ Hưng.' Mỹ Duyên thốt ra một cái tên.

'haha, tốt tốt...' Người đàn ông đó bật cười rồi vỗ tay.

'muốn kiếm chuyện?' cô khoanh tay nhìn hắn.

'no no... Hôm nay ta không muốn kiếm chuyện với cô, chỉ là...'

'...'

'muốn trao đổi một tý về công việc.'

'Không có gì để trao đổi cả, ông ở khu khác, tôi và ông không cùng khu nên trao đổi cái gì?'

'tuy khác khu, nhưng vẫn cùng công việc. Không nói nhiều nữa hẹn cô 8 giờ tối nay ở Queen.'

'ông cũng không cần chặn đầu xe tôi như vậy đâu...'

'cô rất đặc biệt. Cho nên... Cái gì cũng phải đặc biệt. Thôi cứ như vậy đi...' người đàn ông đó vãy tay xoay lưng đi.

Mỹ Duyên nhìn chiếc xe kia chạy đi thì cũng vào lại trong xe mình

'chuyện gì vậy?' người kia vừa vào Phạm Hồng liền hỏi chuyện.

'Không có gì. Có người muốn trao đổi công việc gì đó thôi.'

'đánh nhau?'

'tất nhiên là ngoài chuyện đó ra rồi.'
Mỹ Duyên khởi động máy rồi cho xe chạy đi...
______
Về việc Hoàng Khoa cậu ấy cũng không ngờ rằng mình bị người khác lừa gạc như vậy, cậu cũng rất là tội nghiệp, tuy là đàn ông nhưng cậu cũng có phần yếu đuối bên trong, đem lòng yêu một người, cưới luôn người đó và tưởng rằng người ta cũng yêu mình nên mới đồng ý cưới như vậy. Nhưng không, cô ấy chỉ nói một câu trước khi bỏ đi:
"Chỉ là rung động nhất thời thôi. Cô gái nào chả vậy, thấy có người đàn ông quan tâm hết lòng, yêu thương mình thì cũng rung động một chút thì có làm sao.'

'thế tại sao cô chịu kết hôn với tôi?'

'tôi chỉ muốn THỬ cảm giác sống cùng và THỬ yêu một người đàn ông là như thế nào thôi. Xin lỗi anh chứ... Thật ra tôi là yêu nữ nhân.'

'haha, cô nói đùa thật vui mà.' Hoàng Khoa lắc đầu.

'anh không tin thì thôi. Tôi cũng có người trong lòng của mình rồi'

'...'

'xin lỗi anh.'

_______

'CHỈ LÀ MỘT CÂU XIN LỖI THÔI SAOOOO....'

Hoàng Khoa đập hết những gì ở trong phòng mình rồi ôm mặt khóc.

'Hoàng Khoa có chuyện gì vậy con?' bên dưới mẹ cậu nói vọng lên.

_______

'Chết mày này há há...' Trần Thanh ngồi chơi game bỗng Ách Hân đến xoa đầu cô.

'gì vậy chị?'

'Trần Thanh. Sáng sớm này tôi phải đi công tác 3 ngày, nếu như em không muốn ở một mình thì có thể về nhà mẹ em đỡ vài ngày.'

'được mà được mà... Chị cứ đi đi, không cần lo cho em đâu.' cô xua tay.

'ừ. Tôi chuẩn bị đồ đạc.'

'dạ...'

Há há. Vậy mình có thể đi chơi thoải mái trong 3 ngày sắp tới rồi. Muahaha..

'để em giúp chị một tay.' cô không chơi game nữa, đi theo sau Ách Hân sắp xếp.

_______
Có ai thích cặp đôi Hồng-Duyên ko?

... Ai thích dơ tay ✋...

Có người nói muốn Ahn Joon qua tìm hoặc du lịch bên đây và tìm một nữa của mình.
Nhưng ko biết đúc kết làm sao cả. O.o

Đọc đỡ đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play