“Ân nhân, không lẽ cậu cũng là…”, gã ta kích động nói.
Trương Minh Vũ cười đáp: “Nghĩ nhiều làm gì. Bây giờ không còn phân biệt thành thị nông thôn nữa đâu. Đừng thấy tự ti, chúng ta không hề thua kém người khác”.
Nói rồi anh vỗ vai gã đội trưởng dặn dò: “Được rồi, mau đi nộp tiền đi”.
Gã ta nặng nề gật đầu.
Gã ta nhìn anh thật lâu rồi mới quay người đi ra khỏi khách sạn.
Đám công nhân còn lại vẫn dán chặt mắt lên người anh.
Anh nhìn quanh một lượt, bình tĩnh hỏi: “Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi làm đi chứ!”
“Cho dù thế nào cũng không được làm chậm trễ chuyện của khách sạn!”
“Đợi các người tan làm, tôi sẽ dẫn các người đi đòi tiền!”
Những công nhân kia lục tục quay đi chuẩn bị bắt tay vào làm.
Thế nhưng ngay sau đó, tất cả đều giật nảy mình.
Đi đòi… đòi tiền sao?
Bọn họ vội vàng quay ngoắt lại, ánh mắt ai cũng loé lên vẻ kinh hãi!
Một trong số những người công nhân kích động đứng ra lên tiếng: “Ân… ân nhân, cậu nói gì cơ? Cậu định dẫn chúng tôi đi đòi tiền sao?”
Anh bật cười đáp: “Đúng vậy, đi đòi tiền. Mau làm việc đi!”
“Vâng!”
Tất cả đều phấn khích reo hò, vội vàng chạy đi hoàn thành công việc của mình!
Vẻ mặt ai cũng tươi cười hớn hở, kích động ra mặt!
Khoé miệng anh cũng dần cong lên nở nụ cười.
Anh rất đồng cảm với những người công nhân này, không thể lờ đi được.
Hơn nữa hành động của nhà thầu cũng làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới tiến độ thi công của khách sạn!
Còn với Lâm Kiều Hân, sao anh có thể cho phép loại người như vậy làm việc cho cô?
Cho dù nhìn từ góc độ nào, anh cũng phải quản chuyện này cho bằng được!
Mọi người xung quanh dần tản đi.
Long Tam và Long Thất cũng đi rồi.
Nhân viên khách sạn cũng bắt đầu trở lại làm việc bình thường.
Trương Minh Vũ tươi cười trở về.
Hàn Thất Thất nhìn theo với ánh mắt phức tạp.
Hạ Hâm Điềm cũng mỉm cười dịu dàng nói: “Không tồi, cũng ra dáng lãnh đạo phết đấy”.
Anh bật cười đáp: “Còn không phải là nhờ các chị dạy dỗ à?”
“Đi thôi, chúng ta đi tham quan tiếp”.
Cô ấy khẽ gật đầu.
Hàn Thất Thất lại ngẩn người.
Sao lại nói là… dạy dỗ?
Anh nhanh chóng dẫn Hạ Hâm Điềm và Hàn Thất Thất dạo quanh khách sạn một vòng.
Đây cũng là lần đầu tiên anh đi kiểm tra kĩ càng từng nơi như vậy.
Nói chung thì anh rất hài lòng.
Sau khi anh dẫn hai cô gái đi xuống thì thấy đội trương đang vội vàng chạy vào trong khách sạn.
Anh nhếch miệng nở nụ cười tươi rói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT