Trương Minh Vũ vội vã lên tiếng tranh luận.  

Ánh mắt Lâm Kiều Hân lóe lên một tia phức tạp.  

Lý Phượng Cầm nổi giận đùng đùng, giọng nói chanh chua lại cao vút lên: "Việc của nhà họ Lâm chúng tao đến phiên mày chõ mồm can thiệp đấy à?"  

"Chuyện của mày, mày đã làm ra hồn gì chưa?"  

"Hay là Trương Minh Vũ mày lại có âm mưu gì? Kiều Hân bị đuổi thì mày được lợi gì hay sao?"  

"Chúng tao bị đuổi khỏi nhà họ Lâm thì mày được lợi gì sao!"  

Lòng Trương Minh Vũ trào dâng một niềm bất đắc dĩ khó nói, anh lên tiếng: "Không liên quan đến con nhưng nếu cứ tiếp tục thế này, Kiều Hân sẽ chỉ còn nước hoàn toàn suy sụp, cả đời không ngóc đầu lên được nữa".  

Lý Phượng Cầm càng thêm phẫn nộ, gằn giọng quát: "Không ngóc đầu lên được? Mày biết cái gì mà ở đó lảm nhảm nguyền rủa con bé!"  

"Mày nói thì hay ho thế, vậy sao không thấy mày làm ra được trò trống gì?"  

"Ra vẻ tài giỏi trước mặt tao à? Nhà họ Lâm chúng tao không muốn nhìn thấy cái mặt mày, cút ngay đi cho tao!"  

Nói xong, bà ta liền xô đẩy Trương Minh Vũ ra cửa.  

Trương Minh Vũ nhíu chặt mày, vô cùng bất đắc dĩ.  

Ngay khi anh cũng không biết nên nói gì cho phải, Lâm Kiều Hân đột nhiên quát khẽ một tiếng: "Thôi đi!"  

"Con đã quyết định rồi, Trương Minh Vũ nói rất đúng, chúng ta cần phải đòi lại công lao này, dựa vào đâu mà bắt con phải dâng công sức của mình cho người khác!"  

Nói xong, cô túm lấy tay Trương Minh Vũ, bước nhanh về phía cửa.  

Trương Minh Vũ sửng sốt cả người.  

Anh không ngờ Lâm Kiều Hân lại chủ động kéo tay anh...  

Lần đầu tiên... lần đầu trong đời...  

Lý Phượng Cầm còn đang kêu la sau lưng: "Kiều Hân... Kiều Hân! Con... con đừng làm chuyện dại dột đấy! Nhớ nói chuyện phải khách khí một chút".  

Bà ta cũng biết, chuyện Lâm Kiều Hân đã quyết định thì không ai có thể ngăn cản nổi.  

Tuy lòng rất bất mãn nhưng cuối cùng bà ta cũng chỉ đành đổ hết lửa giận lên đầu Trương Minh Vũ.  

Lâm Kiều Hânkhông hề để ý tới, chỉ kéo Trương Minh Vũ ngồi vào chiếc Volkswagen.  

Xe nhanh chóng được khởi động, lái thẳng về hướng đại viện nhà họ Lâm.  

Năm phút sau, chiếc Volkswagen dừng lại trước cổng lớn đại viện nhà họ Lâm.  

Lâm Kiều Hân xuống xe, đi thẳng vào trong đại viện.  

Trương Minh Vũ cũng theo sát phía sau.  

Dọc đường đi, Lâm Kiều Hân cũng trải qua một hồi giãy giụa cân nhắc, cuối cùng, đáy mắt cô đã thêm một tia sáng lạnh, thực sự hạ quyết tâm.  

Trương Minh Vũ cũng phát hiện, trong sân đã có vài chiếc xe sang đỗ ở đó. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play