Bốn người đến gần.  

Cơ thể cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, vô cùng áp bức!  

Bụp bụp bụp!  

Đột nhiên, âm thanh va chạm vang lên!  

Hả?  

Mọi người đều sững sờ.  

Nhìn kỹ mới thấy, bốn gã đàn ông vạm vỡ vừa nãy đã... ngã xuống?  

Gì vậy?  

Mọi người lập tức mở to mắt!  

Mờ mịt khó hiểu!  

Họ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra!  

Cẩn thận nhìn kỹ hơn...  

Mới phát hiện người mặc đồ đen vừa nãy đang đứng giữa bốn người họ!  

Ừng ực!  

Người xung quanh nuốt nước bọt!  

Tất cả bọn họ đều chết lặng!  

Khóe miệng bà Chương khẽ giật mấy lần.  

Đây là...  

Đánh bại trong nháy mắt sao?  

Hoàng Thái Hằng cũng sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu!  

Người này... quá lợi hại!  

Một lúc lâu sau, những người xung quanh mới định thần lại.  

Nhưng...  

Đôi mắt Trương Minh Vũ lóe sáng.  

Người này... còn lợi hại hơn cả Long Tam.  

Trương Minh Vũ không nhìn rõ được anh ta ra tay như thế nào!  

Tô Mang thờ ơ hỏi: "Còn ai nữa không?"  

Chuyện này...  

Trong mắt bà Chương hiện lên vẻ bối rối!  

Đá phải tấm sắt rồi!  

Những người xung quanh nhìn chằm chằm, thẫn thờ ngơ ngác.  

Một lúc lâu, bà Chương vẫn không thể nói gì.  

Người này... thật đáng sợ!  

Tô Mang nhìn về phía Hoàng Thái Hằng, nhẹ giọng hỏi: "Ông thì sao?"  

Hoàng Thái Hằng hơi nheo mắt lại.  

Nhưng...  

Cuối cùng, Hoàng Thái Hằng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô... cô có tin bây giờ tôi sẽ khiến Sơ Tinh của các người biến mất luôn không?"  

Sự đe dọa cuối cùng!  

Đây cũng là vốn liếng cuối cùng của ông ta.  

Tô Mang hờ hững nói: "Không tin”.  

Ờ thì...  

Hoàng Thái Hằng hít một hơi thật sâu.  

Nhưng...  

Bây giờ ông ta hoàn toàn không biết nên nói gì và làm gì...  

Tô Mang tiếp tục hỏi: "Ông muốn thay mặt tập đoàn Tinh Mang đầu tư ba tỷ tệ à?"  

Hả?  

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Không phải ba tỷ, bây giờ... đã là mười tỷ tệ rồi”.  

Mười tỷ tệ sao?  

Nghe vậy, trong mắt Tô Mang lóe lên vẻ lạnh lùng!  

Hoàng Thái Hằng hùng hồn nói: "Vậy thì đã sao? Tôi nói cho cô biết, Sơ Tinh sẽ xong đời!"  

"Ông đây là giám đốc của Tinh Mang!"  

Cuối cùng cũng nói đến trọng điểm rồi!  

Cứng rắn!  

Tô Mang lạnh lùng hỏi: "Tổng giám đốc của ông là ai?"  

Hả?  

Mọi người lập tức mở to mắt!  

Người này... bị thần kinh hả?  

Trong mắt Trương Minh Vũ hiện lên vẻ suy tư.  

Chẳng lẽ... chị ba quen người đó sao?  

Trương Minh Vũ chậm rãi nở nụ cười.  

Rất vui mừng!  

Hoàng Thái Hằng lạnh giọng nói: "Hừ, cô là cái thá gì, cũng xứng để hỏi tên tổng giám đốc chúng tôi sao?”  

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Mang hơi lạnh lùng, hét lớn: "Nói!"  

Ơ kìa...  

Cơ thể Hoàng Thái Hằng đột nhiên run bần bật! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play