Cô ấy dứt lời, ánh mắt Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân lóe sáng.  

Đây cũng là một cách!  

Chỉ là…  

Ánh mắt Trương Minh Vũ chậm rãi quét qua đám người.  

Vụ việc nội gián lần trước… cũng nên xử lý rồi nhỉ?

Bỗng chốc, trong mắt Trương Minh Vũ chợt lóe lên tia sắc lạnh.  

Chuyện công ty đã tạm ổn, cũng nên tìm hiểu chuyện nội gián!  

Dù sao... cũng ảnh hưởng rất lớn!  

Chỉ lát sau, Trương Minh Vũ lạnh lùng cười nói: “Mở công ty cũng được, trước đó, em phải xử lý một vài chuyện!”  

Nói xong, đôi mắt anh lại lóe lên vẻ lạnh như băng.  

Nếu không phải Hạ Hâm Điềm và Vương Hạo tới kịp, chắc chắn anh đã mất mạng trên đường!  

Nhà họ Lâm...  

Trương Minh Vũ không chút do dự, bước thẳng qua.  

Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng, đôi mắt sáng ngời hiện vẻ phức tạp.  

Trương Minh Vũ xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.  

Vẻ mặt mọi người cũng khác thường.  

Chuyện hôm qua cũng đã thay đổi suy nghĩ về Trương Minh Vũ trong lòng bọn.  

Trương Minh Vũ không thèm để ý.  

Anh cất bước đi vào trong đám người, quát to: “Mọi người lại đây một lúc, có chút việc muốn bàn bạc với mọi người”.  

Hả?  

Vừa dứt lời, ai nấy đều sững sờ.  

Lâm Quốc Long bĩu môi khinh thường.  

Trong mắt Lâm Tuấn Minh lại tràn ngập vẻ miệt thị.  

Anh bảo chúng tôi đến thì chúng tôi phải đến sao?  

Mọi người đều chần chừ.  

Một lát sau, trong đám người có một bóng người đứng lên.  

Chăm chú nhìn lại.  

Là Lâm Diểu.  

Trương Minh Vũ thấy thế, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười.  

Lâm Diểu luôn cực kỳ ngoan.  

Lâm Kiều Hân bất mãn nói: “Mẹ, mẹ còn ngẩn ra làm gì?”  

Ặc...  

Lý Phượng Cầm nghe vậy, vẻ mặt lúng túng.  

Nhưng...  

Nhiều người nhìn vậy...  

Thật lâu sau, Lý Phượng Cầm mới cười ha hả hỏi: “À thì... Kiều Hân à, con tìm mẹ có việc gì?”  

Vừa nói bà ta vừa bước tới cạnh Lâm Kiều Hân.  

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.  

Những người khác tỏ vẻ xem thường.  

Coi bọn tôi là kẻ ngốc à?  

Có người đi đầu, chỉ một lát đã có người nhà họ Lâm lần lượt đứng dậy, bước tới bên trái Trương Minh Vũ.  

Nhưng có người vẫn không nhúc nhích.  

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

Nhóm người này đúng là vô liêm sỉ.  

Trương Minh Vũ hô lên: “Đinh Nhất!”  

Hả?  

Mọi người sửng sốt.  

Lát sau, một loạt tiếng bước chân nặng nề vang lên.  

Nhìn theo, bây giờ mới phát hiện Đinh Nhất dẫn theo một đám vệ sĩ tới.  

Vẻ mặt nghiêm túc, hùng hùng hổ hổ!  

Trương Minh Vũ cẩn thận liếc mắt, mới thấy trên người Đinh Nhất còn quấn băng vải.  

Chưa khỏe hẳn đã huấn luyện rồi sao?  

Thật ngoan, Trương Minh Vũ nhếch khóe miệng nở nụ cười.  

Người nhà họ Lâm ngơ ngác.  

Đây là...  

“Ha!”  

Ngay sau đó, tất cả vệ sĩ đều đồng thanh hô hào!  

Đồng thời giậm chân!  

Cả mặt đất gần như cũng run rẩy theo.  

Hừng hực khí thế!  

Người nhà họ Lâm đều có cảm giác sợ hãi, trong đầu không kiềm chế được mà nghĩ về cảnh chiến đấu hôm qua...  

Những người nhà họ Lâm vừa nãy không động đậy giờ cũng vô thức đứng dậy!  

Đám người Lâm Quốc Long nhất thời lộ ra ánh mắt tức giận!  

Uy hiếp sao?  

Nhưng bọn họ chưa kịp mở lời, gần như tất cả mọi người đã đứng dậy!  

Bước nhanh về phía Trương Minh Vũ.  

Trong nháy mắt, chỉ còn lại vợ chồng Lâm Quốc Long và vợ chồng Lâm Quốc Phong, cộng thêm Lâm Tuấn Minh!  

Mọi người liếc nhìn nhau. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play