Vậy mà... anh lại bị ba nhóm người nhắm vào sao?  

Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ mới chậm rãi hỏi: "Đại viện có an toàn không?"  

Long Tam gật đầu nói: "Chỉ cần không phải Sơn Bản Lộ và Dạ Thập Nhất cùng nhau tấn công thì nhóm vệ sĩ này có thể bảo vệ tốt cho mọi người”.  

Hả?  

Nghe vậy, đôi mắt của Trương Minh Vũ mở to ngay lập tức.  

Tự tin vậy cơ à?  

Nếu thật sự là như vậy thì...  

Khóe miệng Trương Minh Vũ hiện lên một nụ cười.  

Long Tam nghi ngờ hỏi: "Cậu Minh Vũ, cậu hỏi chuyện này làm gì?"  

Trương Minh Vũ cười nói: "Vậy thì anh và Long Thất có thể ra ngoài với tôi”.  

"Tôi sẽ đưa các anh đi... thực hiện một việc lớn”.  

Nói xong, trong mắt anh lóe lên vẻ phấn khích!  

Long Tam hơi kinh ngạc.  

Mãi lâu sau, Long Tam gật đầu đồng ý: "Vâng”.  

Trương Minh Vũ cười nói: "Được, vậy anh nói với Long Thất đi, tôi và Kiều Hân sẽ ra ngoài trước”.  

Long Tam gật đầu.  

Trương Minh Vũ không do dự nữa, anh quay người bước vào biệt thự.  

Thực ra anh cũng rất bất ngờ.  

Anh không ngờ nhóm vệ sĩ của Vương Hạo lại có thể bảo vệ đại viện.  

Những nghĩ lại cũng thấy bình thường.  

Suy cho cùng, họ cũng là người của Vương Hạo.  

Chẳng mấy chốc, Trương Minh Vũ đã vào biệt thự.  

Đôi mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, vô thức đứng lên.  

Trương Minh Vũ cười tủm tỉm nói: "Chúng ta có thể đi được rồi”.  

Lâm Kiều Hân lo lắng nói: "Anh ra ngoài... sẽ không có vấn đề gì thật chứ?”  

Cô cũng suy nghĩ nhiều về chuyện đã xảy ra đêm qua.  

Ngộ nhỡ có người đến để trả thù...  

Đôi mắt Trương Minh Vũ lóe sáng, cười nói: "Yên tâm, Long Tam và Long Thất đều đi theo chúng ta”.  

"Hôm nay, chúng ta phải giải quyết một số rắc rối”.  

Bị nhìn chằm chằm mọi lúc rất khó chịu.  

Vẻ bất ngờ lóe lên trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân.  

Cả hai cùng đi sao?  

À...  

Cuối cùng, Lâm Kiều Hân gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta đi thôi”.  

Ồ?  

Trương Minh Vũ hơi bất ngờ.  

Cô ấy... không hỏi gì nữa sao?  

Dù sao, cô ấy cũng không biết liệu bên phía nhà họ Lâm có an toàn hay không.  

Tuy nhiên, anh chưa kịp nghĩ nhiều, Lâm Kiều Hân đã đứng dậy chuẩn bị đồ ra ngoài.  

Ngay sau đó, cô lùi lại.  

Khóe miệng Trương Minh Vũ nở một nụ cười.  

Cô ấy thực sự tin tưởng mình.  

Lâm Kiều Hân nghi ngờ hỏi: "Sao vẫn chưa đi?"  

Trương Minh Vũ nhe răng cười nói: "Đi, đi!"  

Nói xong anh đứng dậy.  

Chẳng mấy chốc, hai người bước ra khỏi biệt thự.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play