Hận ý lại bắt đầu xông lên!  

Anh lại tung cước!  

"Á!"  

Tiếng thét xé gan xé phổi vang lên khiến mọi người không khỏi khiếp sợ!  

Tần Minh Nguyệt chần chừ một lúc: "Trương Minh Vũ, anh làm như vậy... có ảnh hưởng không tốt đâu..."  

Dù sao cũng đang có nhiều người đang nhìn...  

Chung Tử Kính cười như điên!  

Ảnh hưởng không tốt, đúng! Ảnh hưởng không tốt!  

Trương Minh Vũ ngẩng đầu, lạnh lùng nói: "Được, tao không làm khó mày nữa".  

Vừa dứt lười, Chung Tử Kính liền thở phào nhẹ nhõm.  

Mắt Tần Minh Nguyệt lóe lên sự cảm kích.  

Có điều... xả giận xong rồi sao?  

Sau đó Trương Minh Vũ lập tức vươn tay ra tóm lấy mắt cá chân Chung Tử Kính!  

Hả?  

Tất cả mọi người đều bối rối!  

Chung Tử Kính cố gắng nhịn sự đau đớn, giãy giụa nói: "Chẳng phải mày bảo có ảnh hưởng không tốt sao?"  

Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ liền kéo hắn vào trong!  

Tần Minh Nguyệt hoang mang không kém.  

Giọng nói lạnh lùng của Trương Minh Vũ nhanh chóng vang lên: "Ảnh hưởng không tốt nên tao tìm chỗ nào không có người để đánh!"  

Giọng nói lạnh lùng vang lên, như đến từ địa ngục!

Sắc mặt Chung Tử Kính lập tức bàng hoàng!  

Tần Minh Nguyệt cũng sững sờ  

Hà Gia Hoa trợn tròn mắt há hốc mồm, con ngươi trợn ra như sắp rơi xuống!  

Mọi người ở đằng xa cũng nhìn chằm chằm!  

Thấy Trương Minh Vũ kéo Chung Tử Kính vào trong phòng  

Chung Tử Kính cố gắng giãy giụa!  

Bốp!  

Tiếng đóng cửa vang lên!  

Tất cả mọi người đều giật mình.  

Bốp bốp!  

Tiếng động khẽ khàng vang lên.  

Mọi người đều kinh ngạc.  

Đây là... tiếng thắt lưng sao?  

Bốp!  

Một giây sau, tiếng động nặng nề hơn nhiều lại vang lên!  

"Á!"  

Chung Tử Kính hét lên một tiếng.  

Không còn là tiếng hét của con người nữa rồi!  

Tiếng kêu của Chung Tử Kính nhanh chóng xuyên

qua cánh cửa phòng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play