Khang Từ dường như là đã biết sau khi Mục Vũ Phi tỉnh táo lại thì sẽ
liền nổi điên vậy, nhất định sẽ muốn tìm cô ta để liều mạng. Khang Từ
cũng biết Mục Vũ Phi bởi vì đứa nhỏ bị sanh non nên đã dẫn đên bị băng
huyết, phải cắt bỏ tử cung. Mặc dù là Khang Từ cũng kiêng kị việc Mục Vũ Phi sẽ muốn mạng của mình, nhưng lại không sao ngắn được sự cao hứng
trở lại. Cha Khang ngồi ở bên giường bệnh của con gái, nhìn đến con gái
mình dáng điệu thơ ngây không nhịn được mà thở dài một hơi, nói: "Mọi
người vẫn thường hay nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, đến con của con chuột cũng biết đào đất thành hang, vậy mà thế nào mà tôi lại sinh
ra một đứa con gái ngu dốt đến như vậy kia chứ?"
"Cha à, cha là có ý tứ gì vậy? Bắt cóc Mục Vũ Phi để buộc cô ta phải gả cho Hứa
Phàm chính là ý tứ của ba kia mà! Chẳng qua là con đã nhân cơ hội ấy để
rả thù một chút mà thôi." Khang Từ nói vẻ bất mãn nói.
Cha
Khang nhíu mày, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói trách cứ: "Ba
cũng không có gợi ý cậu của con đi bắt cóc Mục Vũ Phi. Nhưng bởi vì ba
chú ý đến phần tình cảm của mẹ con đối với cậu của con, cho nên không
thể không giúp đỡ! Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là chúng ta là có
thể đối nghịch cùng với nhà họ Vũ và nhà họ Mục!"
Khang Từ
không cho là như vây, nói: "Như vậy thì đã sao chứ? Chờ Mục Vũ Phi gả
cho Hứa Phàm rồi, để rồi xem liệu còn có ai có thể bảo vệ cho cô ta!"
"Cho đến cùng con đã suy nghĩ cái gì vậy? Nếu chúng ta chăm sóc tốt cho Mục
Vũ Phi, người nhà họ Vũ sẽ nể tình, giữ thể diện cho chúng ta, sẽ không
ghép chúng ta có liên quan cùng với cậu của con! Cậu của con đã thông
đồng với địch để phản quốc! Không phải là con vẫn muốn gả cho Vũ Thiên
hay sao? Đến lúc đó con ngay cả việc con muốn vào đất nước Trung Quốc
này, cũng không thể nào vào được, để xem con làm thế nào để gả đi đây?
Hơn nữa bây giờ con lại gây ra chuyện lớn như vậy, nhà họ Mục, nhà họ Vũ phát giận, nhất định là muốn trừ tận gốc đối với gia tộc chúng ta! Đến
lúc đó, con vẫn còn cho bản thân mình chính là đại tiểu thư nữa sao? Con đã làm hại cả nhà ta bị lưu lạc nơi đầu đường rồi !" Cha Khang cực kỳ
giận dữ hét lên.
Khang Từ bị cha của cô rống hét như vậy,
vẫn có chút không muốn từ bỏ. Cô ta vẫn cho rằng, đây chính là ý tứ của
cha mình, bản thân cũng không có chút suy nghĩ sâu sắc nào. Nếu dựa theo lời nói vừa của cha Khang, như vậy có phải là cô ta đã làm sai rồi sao? Nhưng mà cô ta luôn luôn tự khoe mình tài trí hơn người, cho nên đương
nhiên sẽ không cúi đầu trước bất kỳ ai, bao gồm cả cha của mình. Khang
Từ ngạnh cổ nói: "Con đây mới không tin tưởng! Nhà họ Vũ ngoài tầm tay
với, làm sao có thể giao thiệp với sản nghiệp ở nước ngoài của chúng ta
chứ? Ba ba, ngài đã buồn lo vô cớ rồi !"
Cha Khang bị con
gái làm cho cực kỳ tức giận, chỉ một mực lắc đầu. Nếu như nói cô ta trực tiếp giết chết Mục Vũ Phi, so với hiện tại, chỉ đơn thuần làm cho Mục
Vũ Phi bị sanh non, thì hậu quả còn nhẹ hơn rất nhiều. Nhưng mà bây giờ
Mục Vũ Phi đã bị đưa đến bệnh viện rồi, bao nhiêu ánh mắt vẫn còn đang
nhìn chằm chằm vào nhà họ Khang bọn họ. Tin tức của cô nhất định khi
tiến vào trong bệnh viện, một khắc kia liền truyền ra ngoài. Hiện tại
xuống tay đã không còn kịp nữa rồi! Nếu nh nhà họ Vũ và nhà họ Mục mà
biết được Mục Vũ Phi ở trong tay của ông lại bị đưa vào trong bệnh viện, lại còn bị sảy thai, tất nhiên là sẽ giận tím mặt! Hiện tại biện pháp
duy nhất chính là phải phân rõ giới hạn đối với Lâm Bình Sinh, rồi sau
đó mang theo Khang Từ đi về phía nhà họ Vũ để mà nhận sai.
Khang Từ nghe thấy biện pháp giải quyết của cha mình như vậy, không khỏi giận tím mặt, khàn giọng quát: "Con bất kể đến cùng Mục Vũ Phi có bao nhiêu
quý giá đối với nhà họ Vũ và nhà họ Mục! Dù sao con vẫn muốn cô ta phải
kết hôn cùng với Hứa Phàm! Xin lỗi sao? Bà à, ba không khỏi có phần để
cho bản thân bị mềm yếu quá mức rồi! Hơn nữa ông nội lại là chỗ bạn bè
thân thiết của ông cụ Vũ, cho nên, căn cứ vào mối quan hệ cùng với phần
tình cảm này, thì bên nhà họ Vũ cũng sẽ không gây khó khăn gì cho nhà
chúng ta đâu!"
Cha Khang nhìn đứa con gái ngu dốt không chịu nổi của mình, quả thực ông ta đã bị con gái của mình chọc tức đến mức
não trúng gió rồi. Chẳng lẽ con gái ông lại không biết, cho dù là giao
tình giữa ông cụ Hứa và ông cụ Vũ qua nhiều năm như vậy, cuối cùng còn
không phải thiếu chút nữa thì đã bị ép buộc đến cửa nát nhà tan hay sao? Vì sao con gái của ông tự bản thân vẫn cứ không thông suốt như vậy chứ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT