"Tôi đã nói, không phải là cô ấy làm, đừng để cho tôi phải lặp lại lần nữa! Nếu cô ấy mà có dính dấp với xã hội đen, tôi sẽ chính là người đầu tiên nhận được tin tức đó." Vũ Thiên híp mắt lại, cặp mắt nhìn thẳng tắp vào Khang Từ, nói: "Ngày mai cô hãy trở về nhà của ch cô đi."

"Anh thật sự muốn đưa em đi hay sao?" Từ trong mắt Khang Từ trào ra một chút tàn nhẫn, "Anh sợ rằng, em sẽ gây bất lợi cho cô ấy sao? Em ngược lại, lại rất muốn cho cô ta trải nghiệm một chút cái loại cảm giác bị lăng nhục này!"

Vũ Thiên mạnh nắm gương mặt của Khang Từ, cả người sát khí đằng đằng nói như cảnh cáo, nói: "Đừng có nghĩ cái loại ý nghĩ này, bằng không tôi sẽ khiến cho cô phải chết cực kỳ bi thảm! Cũng là bởi vì không phải là do Phi Phi làm, cho nên cô mới phải đi. Bằng không chuyện của cô nhất định sẽ bị người phía sau màn ra tay làm cho chuyện trở nên ồn ào huyên náo, để giữa hai người càng trở nên mâu thuẫn! Nếu cô không tin, vậy thì cứ theo ý của cô đi!"

Khang Từ cũng đã từng gặp gỡ với cái chết rồi! Trước kia cô không thấy sợ, đó là bởi vì cô yêu Vũ Thiên, chịu trả giá sinh mệnh vì anh. Nhưng mà hiện tại Vũ Thiên lại không có ý tứ cho cô cơ hội, cô dù có chết cũng thì cũng không được đến một mảy may chút xíu thương hại lẫn chút thắc thỏm nào của anh. Cô mổ Vũ Thiên, Vũ Thiên nói sẽ làm cô chết thật sự. Cho nên Khang Từ thật sự sợ hãi. Cô bị Vũ Thiên khư khư nắm bắt lấy cằm không thể nói ra thành lời, chỉ có thể nước mắt vòng quanh, không ngừng gật đầu.

"Còn có một việc nữa, tôi nghĩ muốn nói cho cô biết, kỳ thực cá tính của hai người không hề giống nhau một chút nào hết." Vũ Thiên buông Khang Từ ra, xoay người rời đi không hề lưu luyến.

Khang Từ ngã ngồi ở trên giường, ngửa đầu, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà. Cô còn nhớ rõ ngày mùa hạ đó, Vũ Thiên đi quân khu huấn luyện. Khi đó, cô đã bị thu hút bởi ngoại hình và khí chất gây sốc của Vũ Thiên. Cô đã phải hao hết tâm tư mới được Vũ Thiên chấp nhận là anh em bạn bè tốt của nhau. Mãi cho đến khi Vũ Thiên dần dần đã rất thân quen với cô rồi, Vũ Thiên mới nói cho cô biết, anh luôn luôn yêu thích một cô gái trẻ, mà các cô lại vô tình có cá tính rất giống nhau. Khang Từ bị đả kích thương tích đầy mình! Cô thất vọng rất nhiều, được người giựt giây thiết kế cứu Vũ Thiên. Rồi sau đó không gặp lại nhau khiến cho trong lòng Vũ Thiên thấy thẹn với cô mà có điều vướng bận. Nhưng mà thời điểm lễ Giáng Sinh, Khang Từ lại được thông báo là Vũ Thiên kết hôn. Cô đã đợi anh nhiều năm như vậy, chính là hi vọng Vũ Thiên có thể liếc nhìn cô một cái. Cho nên tin tức kết hôn này đã kích thích Khang Từ. Cô cũng không quan tâm về nước. Thời điểm ở bệnh viện, Vũ Thiên cẩn thận chăm sóc đối với Khang Từ, khiến cho trong lòng cô dâng lên một tia hi vọng. Khang Từ cất dấu tâm tư của bản thân đi kích thích Mục Vũ Phi, nhưng cuối cùng. . .



Khang Từ cười to đầy tuyệt vọng. Từ đầu tới đuôi Khang Từ cô đều không nhận thấy rõ, trái tim lẫn ánh mắt của Vũ Thiên đều đã bị một bóng dáng chiếm cứ mất rồi. Anh căn bản là không chấp nhận được người khác chen chân vào, mà bản thân cô lúc này, thực sự là đáng tiếc buồn cười đến cỡ nào!

Thời điểm Vũ Thiên về đến nhà thì liền nhìn thấy Mục Vũ Phi đang ngồi ở trên ghế so pha, vừa ăn khoai tây lát vừa xem phim thần tượng ngôn tình. Anh cau mày túm lấy đồ ăn vặt ở trong tay cô, cũng đưa tay cầm lấy chiếc điều khiển từ xa đổi lại chương trình. Mục Vũ Phi theo dõi Vũ Thiên, nói với anh vẻ có chút khiêu khích: "Lần này anh đến để phản đối em hay là hưng sư vấn tội vậy? Anh đến thế này làm cho em thấy thật không thích ứng."

"Em khiêu chiến với anh như vậy thật không sáng suốt." Vũ Thiên híp mắt lại nhìn Mục Vũ Phi.

Mục Vũ Phi chỉ khoát khoát tay, nói vẻ khinh thường: "Khiêu chiến với anh sao? Anh rất để mắt đến em đấy nhỉ, mục đích của em chính là làm anh tức chết."

Vũ Thiên thở dài, người cường thế như anh, cho tới bây giờ cũng không chịu cúi đầu trước người khác, cho dù là sai cũng đều sai có đạo lý. Mục Vũ Phi không riêng gì uy hiếp đối với anh, cô lại càng là khắc tinh của anh!

Xoa xoa nơi mi tâm đang phát đau, Vũ Thiên lựa chọn quy phục, "Chuyện xảy ra với Khang Từ là do có người phá rối! Tốt nhất là em nên thành thật ở lại nhà cũng không nên đi bất cứ nơi nào. Với bộ dáng bây giờ của em, rất dễ sẽ bị người ta tính kế, mặc kệ có xảy ra chuyện gì, hãy đều để cho anh tới giải quyết."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play