Mới chừng hai mươi tuổi anh đã xách bảo bối mình đào ra được đi nhận giấy kết hôn.
Sau đó người xung quanh láo nháo nói anh kết hôn sớm quá, cảm thấy rất là đáng tiếc.
Thật ra gặp được người khiến mình rung động, cuối cùng có thể kết hôn trở thành người nhà của nhau, chuyện này vốn dĩ đã đủ lãng mạn rồi.Lúc anh và bé con biết nhau, anh hẵng còn là kẻ với hai bàn tay trắng, chẳng có gì cả, chỉ là một tiểu thương với một quầy bán rong mà thôi.
Anh không có nổi một quầy bán hàng đứng đắn, hằng ngày còn phải chạy loạn tránh quản lý đô thị kiểm tra đột xuất.
Ngày anh gặp được bé con là lúc đang trên đường trốn quản lý đô thị.
Người ta là một Beta nho nhỏ, mà gánh đồ còn nhiều hơn cả người khác, chạy cũng nhanh hơn cả người khác.
Hai người họ còn lên đài so tài với nhau, cùng bán xiên gà bobo ăn nguội, hôm nay anh mua mười tặng hai, mai tôi tặng nước ô mai miễn phí.
Bé con không cao được như anh, chỉ có thể hất cằm lên nhìn, giống như cỏ dại lớn lên từ đất đá, không cao lớn nhưng luôn tràn đầy sức sống bừng bừng ý chí chiến đấu.
Trong đôi mắt ấy chứa đầy ánh sáng rực rỡ, nhìn Chẩm Lập Phong khiến tim anh nhảy liên hồi, chỉ hận không thể trói người ta lại mang về nhà mình.
Sau đó hai nhà xiên gà bobo ăn nguội hợp lại thành một, bé con cũng trở thành người của anh.
Bọn họ dành dụm được một khoản tiền, mua một xe hàng nhỏ để nghiêm túc hoạt động, lại tích lũy ngày ngày từ xe hàng nhỏ ấy để phát triển đi lên, có thương hiệu riêng, rồi dần dần có cửa hàng chi nhánh, ở trong ngành ăn uống này cũng từng bước từng bước có được chỗ đứng của mình.
Chẩm Lập Phong của bây giờ có được tất cả, đấy là giang sơn mà anh và bé con cùng nhau sát cánh chiến đấu để có được, bọn họ ăn khổ chịu mệt bao lâu như vậy, mới đổi lấy được cơm no áo ấm của ngày hôm nay.
Anh cho rằng, bọn họ có thể sống bên nhau thế này cả đời.
Đến tận hôm nay Chẩm Lập Phong vẫn không hiểu được, tại sao lúc anh tay trắng, bảo bối luôn ở bên cạnh, rồi đến khi anh đã có tất cả…
Thì lại rời đi không cần anh nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT