CHƯƠNG 510

Khó khăn lắm mới nắm bắt được cơ hội, nhưng cuối cùng vẫn để Tiêu Nhĩ Giai thoát tội, không ngờ cô ta lại có thể khiến Phùng Tấn chịu tội, vào tù thay mình.

An Diệc Diệp không hiểu sao Phùng Tấn lại sẵn sàng làm chuyện này?

Lẽ nào anh ta thật sự thích Tiêu Nhĩ Giai đến vậy?

Khúc Chấn Sơ nghe xong cũng gật đầu khẳng định: “Nếu là em thì anh cũng sẵn sàng ngồi tù thay em.”

An Diệc Diệp quay đầu nhìn anh, bất đắc dĩ bảo: “Nhưng tính chất khác nhau, bây giờ chúng ta đã mất chứng cứ duy nhất rồi, làm thế nào mới có thể khiến cô ta nhận tội đâu? Không thể để cô ta ung dung ngoài vòng pháp luật như vậy được chứ?”

Khúc Chấn Sơ đưa tay đặt lên đầu cô, vuốt ve mái tóc xoăn mềm mại.

“Đừng lo lắng, vẫn có thể tìm thêm chứng cứ mà.”

Hai người đang nói thì quản gia lại vội vàng bước vào, trên tay còn cầm một tờ giấy của toà án.

“Cậu chủ, Will thật sự kiện cậu rồi!”

An Diệc Diệp vừa mới ra khỏi toà án, Khúc Chấn Sơ lại bị khởi tố.

Cô chợt cau mày.

“Will vẫn chưa từ bỏ à? Phán quyết này căn bản không thể thành lập, cho dù mở phiên toà cũng vô ích, sao anh ta còn cố chấp như vậy?”

Khúc Chấn Sơ mở ra, quả nhiên nhìn thấy thông báo của toà án.

Anh đọc thật kỹ rồi bảo: “Nếu anh ta muốn dùng pháp luật để giải quyết thì chúng ta giải quyết bằng luật pháp đi.”

Nhưng An Diệc Diệp lại nói: “Để em thử thuyết phục anh ta một lần nữa, nếu có thể thuyết phục anh ta rút đơn kiện thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Khúc Chấn Sơ nghe vậy, đột nhiên đưa tay kéo cô lại.

“Em lại định ra ngoài với anh ta nữa à?”

Thấy vẻ cảnh giác của anh, An Diệc Diệp dở khóc dở cười.

“Như vậy mới có cách khiến anh ta rút đơn kiện, chúng ta cũng không thể ra toà thật được, phải không?”

Khúc Chấn Sơ bất mãn: “Cũng không phải anh chưa ra toà bao giờ.”

Nghe anh nói vậy, An Diệc Diệp mới nhớ ra.

Anh là người thường xuyên bị kiện, cũng là người thường xuyên kiện người khác, hơn nữa lần nào cũng an toàn trở về.

“Ra toà cũng không tốt, em sẽ tìm cơ hội nói chuyện với anh ta. Nếu anh không yên tâm thì có thể đi cùng em.”

Khúc Chấn Sơ nghe thấy câu này mới thả lỏng.

“Được, anh đi cùng em.”

Ngày hôm sau, An Diệc Diệp hẹn Will ra ngoài ăn cơm.

Will vừa đến đã thấy Khúc Chấn Sơ, sắc mặt tối sầm lại, quay đầu muốn rời đi.

An Diệc Diệp vội gọi anh ta lại.

“Anh Will, xin chờ một lát.”

Will quay đầu lại, nhìn An Diệc Diệp với vẻ mặt bất lực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play