"Cánh cụt của chị thật dễ thương thật đấy. Em, em có thể chụp cùng nó một bức được không? 100 tệ một lần được không ạ?" Người nói chuyện là một cô gái nhỏ trên lưng còn đeo cái cặp sách so với người còn lớn hơn, hình như là đang học cao trung.
Triều Lộc ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện nơi mình đang đừng - có hát rong, có bán đồ ăn, còn có bán tranh, bán gà. Đúng là một cái phố văn nghệ.
"Cậu xem chân nó kìa, nhìn dễ thương quá"
"Trời ơi! Còn có nơ bướm! Ngao WSL"
Đằng sau còn có mấy cô gái nhỏ nóng lòng muốn xem cánh cụt
"Chị có thể cho chúng em chụp một tấm với em ấy được không? Nếu không đủ chị có thể tăng giá ạ"
Triều Lộc cúi đầu nhìn cánh cụt nhỏ trong ngực "Em muốn chụp không?"
Cố Thượng Nghiêu "Ngươi dám!"
Triều Lộc nghĩ nghĩ, nâng tiểu gia hỏa lên "moa" một cái lên khuôn mặt xù xù "Ngoan"
Cố Thượng Nghiêu "!!"
Hoàng Thái Tử tôn quý nhất đế quốc cứ như vật bị người khác bạc ngay trên đường.
Cả người cánh cụt cứng đờ như đá, Triều Lộc nhìn mấy cô gái nhỏ "chụp đi"
Các cô bé: Chị gái nhỏ này có chút a.
Lo cánh cụt nhỏ sợ người lạ, mấy em gái kia lại không biết nặng nhẹ làm tổn thương nó nên Triều Lộc quyết định ôm nó cùng chụp ảnh với mấy bé kia. Được một lúc cô còn đổi tư thế: Sờ sờ tay nhỏ, bóp bóp cái miệng, vỗ vỗ cái mông...
Cố Thượng Nghiêu cảm thấy mình như sắp chết, hấp hối giãy giụa: Ngươi dừng tay cho ta, cái thứ không biết sống chết này! Đồ ngu, dừng tay~~
"Pi! Pi pi! Pi pi pi pi pi pi" Khắp con phố vang vọng tiếng kêu thê lương của tiểu cánh cụt.
Nhưng mà không ai cứu hắn, mấy cái thứ dân đen này chỉ biết nói với hắn:
"a a tuyết bảo tiểu khả ái"
"bé cánh cụt này ngoan thật đó"
"muốn sờ lông nó quá"
"Muốn đi trộm tiểu khả ái này về a"
....
Càng ngày càng có nhiều người tới muốn chụp cùng cánh cụt nhỏ, bé con trước người Triều Lộc nổi lên như diều gặp gió.
Chỉ khoảng vài giờ, Triều Lộc đã kiếm được vài vạn.
"Chà, công việc này có tương lai" Ngón tay Triều Lộc đặt trên môi, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
Hoàng Thái Tử điện hạ... hoàng thái tử sống không còn gì luyến tiếc nữa.
Một tuần sau, tại biệt thự cao cấp của Văn gia.
"Tìm được nó chưa?" Mãi không thấy "Văn Tiểu Mai" trở về quỳ xin tha, mẹ Văn không nhịn được gọi vệ sĩ tới hỏi chuyện.
Vệ sĩ mặt mũi bầm dậm, mặt mày uể oải "Tìm được rồi..." nhưng không dám tới gần.
"Vậy sao?" mẹ Văn chậm rãi đắp mặt nạ cho khuôn mặt khổng lồ của mình " Nó chết rồi à?"
Vệ sĩ "Bà chủ, tiểu thư Văn Tiểu Mai mỗi ngày đều ăn uống no say, còn ở khách sạn 5 sao"
"Cái gì?"
Mặt nạ trên mặt mẹ Văn nứt rồi.
Trong khách sạn 5 sao.
Trên một tấm thảm lông thượng hạng, có một con chim cánh cụt nhỏ với bộ lông tơ xòe hai cái cánh "bạch, bạch, bạch" đi tới.
Tấm thảm đó còn có mấy cái gối ôm, cùng với vài cái áo sơ mi và áo khoác nữ tùy tiện ném ở đó. Liếc đống quần áo một cách ghét bỏ, hai cánh ép vào thân, cật lực để không đụng vào mấy thứ đó.
Nhưng nó lại không ngờ tới lại dẫm phải một cái gối ôm "bập" một cái liền ngã.
[ngao ngao ngao dễ thương chết mất]
[hahaha đầu tiếp đất, mông chổng lên trời! đây là tư thế mất hồn nào đây]
[ôi cái mông kìa]
[trái tim tôi làm sao đây aaa]
[sao nó có thể ngu ngốc như vậy chứ]
...
Làn đạn từ phòng phát sóng trong điện thoại Triều Lộc phát ra.
Từ khi mang cánh cụt nhỏ "bán nghệ" khiến Triều Lộc kiếm được hũ vàng đầu tiên nhưng dù có phải xuất đầu lộ diện thì cô cũng không muốn tiểu cánh cụt quá vất vả nên mới nghĩ ra ý tưởng phát sóng trực tiếp.
Thời đại thế giới này với đại tinh tế là hoàn toàn giống nhau, toàn dân đều "ở" trên mạng. Hoàng Thái Tử cánh cụt bảo bảo vừa xuất hiện ở phòng phát sóng trực tiếp đã thu được một lượng lớn người hâm mộ. Mấy người này mỗi ngày đều ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Triều Lộc hò hét muốn thấy cánh cụt bảo bảo, làm cho số liệu phòng phát sóng trực tiếp lên đỉnh. Điều đó cùng làm cho cánh cụt nhỏ trở thành bóng hồng mới của làng phát sóng trực tiếp.
Nhưng mà bản thân võng hồng này lại không vui vẻ phối hợp.
"Pi" Cánh cụt nhỏ tức giận kêu lên một tiếng.
Chôn đầu trong cái cánh, hùng hổ chạy đến đầu giường bên kia. Chỗ đó là nơi điện thoại quay không đến.
Triều Lộc mỉm cười quay điện thoại về phía ấy, đi qua xoa xoa cái miệng nhỏ của nó.
Kết quả bị tiểu gia hỏa không khách khí mổ cho một cái.
Điện thoại tất nhiên ghi lại được hết cảnh này.
[ Cánh cụt nhỏ tức giận cũng dễ thương ]
[ Con trai, lại đây cho mẹ thơm một cái ]
[ Ô ô ô ta cũng muốn bóp cái miệng nhỏ đó ]
...
Cố - bị khiêu khích - Thượng Nghiêu "..."
Tuy chỉ mới phát sóng không đến 10 phút, nhưng cái danh võng hồng lưu lượng cũng không phải để chưng. Nào là hoa nhỏ, du thuyền, ô tô, xe tăng, đại bác... tất cả quà tặng có thể dùng của ứng dụng phát sóng này đều được mấy người hâm mộ không cần tiền ném ra. Những cái quá tặng này đều có thể đổi thành tiền, số tiền trong tài khoản Triều Lộc cứ tăng lại càng tăng,
Lúc này, chỉ nghe "tích tích" hai tiếng, đồng hồ báo thức trên đầu giường bỗng dưng kêu lên.
Cổ tay đeo một chiếc vòng màu đen lướt qua màn hình, hướng điện thoại vẫy vẫy "Thời gian phát sóng hôm nay đến đây là kết thúc, cảm ơn mọi người"
Trong bình luận chỉ còn tiếng kêu than:
[Một con vật có lưu lượng đứng đầu mỗi ngày chỉ phát sóng đúng 10 phút, Nói ra có ai tin không?]
[thần con mẹ nó động vật đứng đầu hahahaaha]
[ô ô ô con ơi cho mẹ thơm một cái]
[thời gian ngắn như thế thôi à? Toi thề sẽ không bao giờ xem nữa!!!!]
[Hôm qua bạn cũng nói như vậy...]
Màn hình tối đen, mấy cái binh luận gì đó trên mạng đều không liên qua đến Triều Lộc.
"Cảm ơn em nha, hôm nay vất vả rồi" Triều Lộc ngồi xếp bằng dưới đất, nghiêm túc cầm cánh nhỏ nói.
Cánh cụt ngay lập tức kéo cánh về.
Triều Lộc cười làm cho con ngươi hổ phách như phát sáng.
Mấy ngày nay, cô luôn để ý tin tức của vị tiểu thuyết gia chết đột ngột kia: Anh ta là một cô nhi, không có người yêu hay bạn bè gì cả. Triều Lộc liền không có gánh nặng nào nhận nuôi tiểu cánh cụt.
"Chị sẽ đối xử tốt với em" Nhịn không được xoa xoa đầu tiểu gia hỏa.
"pi pi pi" Đừng có chạm vào đầu lão tử.
"Rất đáng yêu nha" Triều Lộc lẩm bẩm tự nói, ngay sau đó cô bế cánh cụt nhỏ đặt nằm trên chiếc thảm lông mềm, bắt đầu dày vò.
Lăn trái lăn phải, lăn trước lăn sau, lăn qua lăn lại. Ài thảm lông xù này thoải mái thật.
Cố Thượng Nghiêu hai mắt bắt đầu như cái nhang muỗi.
Cái thứ ngu xuẩn này, ngươi, ngươi .... ngươi làm càn.
Thấy lăn đủ rồi, Triều Lộc nằm hình chữ "đại (大)" xuống thảm, ôm cánh cụt nhỏ vào ngực, sờ sờ lông trên lưng tiểu gia hỏa.
"Khi nào mới có thể trở về với dì nhỏ đây?" Triều Lộc lẩm bẩm nói.
Cố Thượng Nghiêu: Dì nhỏ?
Hoàn toàn không biết cánh cụt của mình có thể hiểu được, Triều Lộc xuất thần nhìn chằm chằm trần nhà, trong đầu chỉ có con gà đang thét kia.
Giá trị gà gáy một chút cũng không nhích lên.
"Nếu theo như chị nói thì thế giới kịch bản chính là thế giới giả thiết, giá trị gà gáy ở nơi đây cũng không thể đổi đâu" Thanh âm hệ thống nói vào.
"Đã biết"
Cũng không nghĩ nhiều đến hệ thống, Triều Lộc rầu rĩ trở mình, ôm tiểu cánh cụt ngủ.
Nhưng Triều Lộc và hệ thống hiển nhiên đã đánh giá sai mức độ nổi tiếng của tiểu cánh cụt, hình ảnh dễ thương và video của nó đều được cư dân mạng trong thế giới kịch bản điên cuồng đăng lại, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã càn quét điên cuồng tất cả mạng xã hội. Phong cách ngu ngốc dễ thương này già trẻ nam nữ đều ăn, điều này cũng làm nó trở thành động vật có lưu lượng cao nhất trong thế giới loài người.
Kì thật ở góc độ khác nhìn thì cũng có thể giải thích, rốt cuộc cũng là hoàng thái tử điện hạ đích thân bán nghệ mà.
Làm chủ nhân của cánh cụt nhỏ, Triều Lộc đơn nhiên cũng trở thành đối tượng mà cộng đồng mạng tìm hiểu. Nhưng cô hiếm khi lộ mặt ở phòng phát sóng, nhiều nhất cũng chỉ lộ cánh tay. Trên mạng cũng chỉ tìm được một tấm ảnh nhưng chất lượng cũng không tốt lắm, chỉ là một cái ảnh chụp mờ mờ:
Triều Lộc nghiêng mặt với máy ảnh, ôm cánh cụt nhỏ "moa" một cái.
Hoàn toàn không thấy rõ mặt.
[ a a a, rốt cuộc chị gái này là thần thánh phương nào mà có thể nuôi dưỡng ra một bé cánh cụt đáng yêu như vậy a]
[Là một người viết sách, tôi cần thông tin của em gái kia]
[huyết sách +1]
Bất kể là thế giới nào thì cũng có rất nhiều người muốn cọ nhiệt nhưng cô gái này thân là người có "động vật nổi nhất" vậy mà kiên quyết không chịu lộ mặt.
Quả là có cá tính!
Tất cả mọi người đều biết, việc nhiệt độ trong một không gian kín không thể phát tán ra ngoài là một điều vô cùng đáng sợ. Nhiệt độ của "Động vật nổi tiếng nhất trong thế giới loại người" vẫn cứ tiếp tục lên men, chẳng bao lâu nữa sẽ phá bỏ " bức tường tàng hình" và ảnh hưởng tới thế giới động vật.
Phòng phát sóng của Mộc Mộc.
[ Sao gần đây Mộc Mộc lại không chăm chú học tập? Mỗi ngày đều dán mặt vào điện thoại rồi cười]
[ Các chị em, tôi có một suy đoán không tốt]
[ Chẳng lẽ là.... đang yêu?]
[ a a a bạn vì cái gì mà nói ra hai chữ này, mau cút đi]
[ Chị em, hướng quay này có thể nhìn thấy màn hình điện thoại... a, sao lại là một con cánh cụt]
[ Ngao ngao ngao cánh cụt bảo bảo này dễ thương quá, khó trách được Mộc Mộc lại mê nó. Là tôi tôi cũng mê]
[ Mấy bạn có cảm thấy... con cánh cụt này hơi quen không?]
[ a a a hình như lúc trước được Mộc Mộc cứu trong cái hẻm nhỏ ]
[ cánh cụt trả ơn ]
[ngao ngao ngao chị em thấy gì không? Bức ảnh kia chắc là của chị gái nhỏ kia. Chị gái trong cái hẻm nhỏ ấy]
[Tuy ảnh có hơi mờ nhưng... là cô ấy là cô ấy là cô ấy]
[ Cô ấy không phải chỉ là người qua đường thôi sao? Lần trước tôi xem danh sách diễn viên chính cũng không thấy tên cô ấy]
[Cho nên chị gái đấy lập một phòng phát sóng trực tiếp của chim cánh cụt, Mộc Mộc mê muội ở đây, là ý này sao?]
[Không chỉ mỗi Mộc Mộc mê, anh Bắc cũng mê muội ở đây... ]
[Anh chị em phía trước, tôi cũng vừa ở phòng phát sóng của anh Bắc ra, kiểu như không chỉ mỗi anh Bắc mê, diễn viên của tiết mục này đều mê nó]
"Diễn viên hãy nhắm mắt" là một chương tình quốc dân, ở đây quy tụ tất cả tên tuổi nghệ sĩ hàng đầu trong giới giải trí.
Năng lực của người hân mộ trong giới cũng không phải để chưng. Họ am hiểu nhất là sưu tầm mọi thứ.
Và đơn nhiên, các fans tìm được rất nhiều ảnh chụp và video của cánh cụt nhỏ từ vòng bạn bè, màn hình điện thoại và ảnh đại diện wechat của thần tượng nhà mình một cách nhanh chóng.
Cánh cụt hút "thần tượng" nhất chính là cánh cụt tốt nhất thế giới.
Rất nhanh mấy cái ảnh chụp và vid này đều được lấy từ phòng phát sóng trực tiếp, chất lượng thấp dẫn đến ảnh đều mờ mờ, điều này cũng không cho phép người hâm mộ thấy rõ sự đáng yêu thịnh thế của cánh cụt nhỏ. Vì đồng cảnh ngộ với "thần tượng" nhà mình, người hâm mộ sôi nổi chạy tới tài khoản chính chủ của chương trình để lại lời nhắn.
[Ta gửi một bức huyết thư cầu có phòng phát sóng cho cánh cụt nhỏ]
[Tôi cũng muốn nhìn mị lực của song đỉnh lưu]
[Song Đỉnh Lưu là gì?]
[Tôi thấy Mộc Mộc gọi nó là động vật nổi tiếng nhất trong thế giới loài người và động vật hahahaha]
[Tôi cũng muốn xem góc nhìn của chị gái nhỏ]
...
Những tin nhắn của cộng đồng mạng được tổ tiết mục để ý và ghi chép lại một cách chính xác nhất rồi trình báo cáo lên bàn phó đạo diễn Uông Hải.
"Đây là... Triều Lộc" Người khác không nhận ra nhưng một người hâm mộ lâu năm như Uông Hải liếc mắt cũng có thể nhận ra người ôm cánh cụt nhỏ trong bức ảnh là Triều Lộc.
"Triều Lộc rất có năng lực a, một nhân vật pháo hôi, lớn lên mặt mũi cũng không xinh đẹp lại còn không giống quá giống mình vậy mà còn có biện pháp để lộ mặt" Trợ lý Uông Hải nói. Thật ra cậu nhìn không ra người trong ảnh có nét nào giống Triều Lộc nhưng chỉ cần ông chủ nói thì đều là đúng, cậu chỉ cần khen là xong.
"Đúng vậy,Triều Lộc nhà chúng ta là tốt nhất" Uông Hải nâng miệng "cạch" cắn một cái vào ảnh chụp, làm mãnh nam phủng tâm trạng.
Tiểu trợ lí "..."
"Đi, nộp đơn đề nghị mở cho Triều Lộc một phòng phát sóng trực tiếp " Uông Hải nói là làm.
Trợ lí nhỏ vội vàng đuổi theo nói "phía trên sẽ đồng ý sao?"
Uông Hải chần chừ một chút "Sự kiện này đối với chương trình chỉ có lợi mà không có hại, nói chung sẽ không bất đồng ý kiến. Nhưng vẫn phải qua chào hỏi đạo diễn một cái đã"
12/10/2021
Beta: 18:23 PM - 11/03/2022
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC