Trời xanh mây trắng, cuộc sống vẫn nhàn nhạt trôi qua, Thiên Ân ngồi ngẩn ngơ trên ban công, đang cảm nhận không khí tươi đẹp cả buổi sáng sớm thì bỗng nhiên ở đâu nhảy ra một vật thể không rõ khiến Thiên Ân phải nhảy từ ban công xuống.
Mợ nó mấy sinh vật không phải người này - Thiên Ân chửi thầm một câu.
Kẻ đầu sỏ khiến cậu bổ nhào xuống dưới đất hiện tại đang đứng trên ban công ban nãy cậu ngồi. Thiên Ân muốn liều mạng với hắn ta, mà khoan đã sao nhìn vampire trước mặt này giống giống Erik thế nhỉ.
Trong lúc Thiên Ân đánh giá Vampire trước mặt, hắn ta cũng đánh giá con người nhỏ bé này. Ánh mắt màu đỏ ngọc bích như muốn nhìn thấu tâm can cậu, thằng em trai Erik của hắn chọn bạn đời cũng kém quá đi, sao lại chọn một con người yếu ớt thế kia cơ chứ.
Nhận thấy ánh mắt coi thường của tên Vampire trước mặt, Thiên Ân cũng chẳng mấy quan tâm cậu nhận được nhiều ánh mắt coi thường như vậy lắm rồi, mặt cũng chai luôn rồi.
Albert bị kẻ hắn cho là yếu đuối bỏ bơ, cảm giác không chút thành tựu nào. Không phải ai cũng có can đảm đứng trước mặt hắn mà không run sợ. Nhìn cậu ta hơi bất bình một chút nhưng sự bình thản tỏa ra đó cũng kiến Albert đánh giá cậu tốt lên vài phần.
"Cậu là Vợ của Erik"
Ôi cái giọng mới thanh thoát làm sao, giọng nói chuông ngân của kẻ vừa đến rất dễ nghe nhưng cái nội dung của câu nói đó làm mặt Thiên Ân không khỏi xệ xuống. Tuy cậu thật sự rất rất yêu Erik, nhưng nếu giờ bị gọi là vợ của anh thì cảm giác kỳ kỳ sao đấy, cậu cũng là con trai mà.
Thấy được sự bối rối của người trước mặt Albert lại càng cảm thấy thú vị hơn, hay rồi thằng em mình chưa lừa được vợ tới tay, lần này hắn trở về có trò hay để xem rồi.
"Tôi là chồng của Erik"
Thiên Ân vênh mặt lên nói với Albert.
Nghe được câu nói khẳng định đầy đắc ý của Thiên Ân tí nữa thì Albert ngã lăn từ ban công xuống. Mợ nó, cái quái gì vậy, thằng em mình là đứa nằm dưới hả. Có phải hắn sống quá lâu rồi không, sao hắn không biết ở đây có nhiều điều thú vị như vậy, biết thế đã trở lại nơi đây sớm hơn rồi.
"Nhóc à, anh càng ngày càng thích nhóc rồi đấy, có ý định đi theo anh không đảm bảo thú vị hơn khi ở cạnh thằng em mặt than của anh"
Erik vừa về đến nơi thì chứng kiến được một màn dụ dỗ này, kẻ được gọi là mặt than cái mặt càng ngày càng đen hơn. Chớp mắt một cái Erik đi đến bên cạnh Thiên Ân kéo cậu vào lòng mình, ánh mắt đề phòng nhìn người anh trai mấy chục năm rồi chưa gặp.
Nhận thấy ánh mắt đề phòng của đứa em trai quý hóa, Albert khóc không ra nước mắt, chẳng phải khi người thân lâu ngày gặp lại phải ôm hôn nhau thắm thiết có phải không, sao giờ đây anh em hắn gặp lại, lại mắt to trừng mắt nhỏ thế này
*hắn ta quên mất vừa nãy ai đã đưa ra lời dụ dỗ vợ của người ta à*
Thiên Ân thấy được người đang ôm mình thì vui vẻ ra mặt, vòng tay ôm lấy eo anh, diễn một màn sâu tình cảm hết sức là sến súa.
"Này em trai à, có phải chúng ta là anh em ruột không đấy"
Gặp anh trai sau bao ngày xa cách mà chỉ để ý đến người yêu của mình là sao. Đúng là làm tổn thương đến trái tim non nớt này của hắn mà.
Nghe thấy anh mình bất mãn nói vậy, Erik cũng chả thèm quan tâm nhưng vẫn mở lời vàng ngọc của mình.
"Anh có thể đi hỏi lại ba mẹ, em nghĩ họ rất sẵn sàng giải đáp thắc mắc này của anh"
Nói xong Erik kéo Thiên Ân đi bỏ lại anh trai của mình đứng ngốc ngốc ở đó.
Thiên Lý ở nơi đâu, đứa em trai ngày nào còn bé xíu thích quấn lấy hắn đâu rồi, kẻ mặt than kia mau trả lại em trai cho ta.
Nhìn Albert đang ỉu xìu nằm bẹp dí trên bãi cỏ con rắn màu hồng đầy cảm thông với hắn ta, hận không thể chạy đến và gọi một tiếng đồng chí, bây giờ cũng có người cùng mình chịu ghẻ lạnh khi hai vị chủ nhân sâu ấn ái rồi, cuộc đời làm rắn của nó thật tươi đẹp quá đi.
----------------- tui là đường phân cách lười biếng----------------
Sau khi vào phòng Thiên Ân vùi đầu vào cổ Erik, cái mặt bầu bầu hơi đăm chiêu. Đến hôm nay cậu mới nhận ra mình chẳng biết tí gì về gia đình của Erik cả, hôm nay xuất hiện một người anh trai, có khi nào mai sẽ thêm một người chị gái không. Cậu cứ nghĩ Erik cũng giống mình, chỉ có một mình nhưng hôm nay cậu mới biết được, anh cũng có gia đình và gia đình đó cậu chưa biết đến.
Nhận thấy người trong lòng đang rầu rĩ, Erik xoa nhẹ mái tóc của cậu rồi đặt lên đó một nụ hôn.
"Xin lỗi vì đã không cho em biết về họ sớm hơn. Vài ngày nữa những người trong gia đình tôi sẽ về hết đây, tôi sẽ giới em cho bọn họ. Họ cũng là gia đình của em"
Nghe được lời nói của Erik bên tai mình, trái tim Thiên Ân càng đập nhanh hơn, phải gặp gia đình nhà anh thật sao, cậu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý gì đâu mà.
"Erik, nhất định phải gặp sao"
Thấy tâm trạng rối rắm của cậu, ý cười trong mắt Erik càng đậm hơn.
"Con dâu xấu cũng phải gặp ba, mẹ chồng. Em cứ bình thường là được, bọn họ rất dễ nói chuyện. Ba, mẹ tôi đều là những người dễ tính, em nói chuyện với họ sẽ thấy họ rất dễ tiếp xúc, tôi có một người anh và một chị gái nữa, anh trai tôi em vừa gặp rồi, anh ta tên là Albert, còn về chị gái tôi em cách càng xa càng tốt, tốt nhất đừng bao giờ ở 1 mình với chị ấy là được"
"Bọn họ sẽ thích em chứ"
Thiên Ân ngước đôi mắt đầy chờ mong nhìn Erik.
"Tất nhiên rồi"
Erik xoa đầu cậu đầy sủng nịnh
vì em là người tôi lựa chọn mà.