Rời khỏi tòa nhà cổ kính, Thiên Ân cùng Erik lên xe chuẩn bị đi đến bữa tiệc của công nương Victoria.
Ở bên trong xe Thiên Ân tự nhủ với bản thân cậu phải mạnh hơn nữa, mạnh hơn nữa thì mới có thể đứng bên cạnh của Erik.
Thiên Ân tò mò dựa đầu vào vai Erik ngước đôi mắt to tròn lên nhìn anh.
"Mục đích của anh mua tòa nhà đó là Sakura phải không"
"Đúng vậy"
Erik cũng rất hào phóng nói ra mục đích của mình.
"Những sinh vật tồn tại lâu đời như vậy có sức mạnh rất lớn, mà bọn chúng cũng không còn nhiều, một khi đã sở hữu được những sinh vật đó bọn chúng sẽ tuyệt đối trung thành với chủ nhân. Đến nay những sinh vật như nó chỉ còn lại 2 đến 3 con thôi. Nó sẽ giúp ích rất nhiều cho gia tộc của tôi''
Lại là gia tộc của anh, Thiên Ân bĩu môi quay ra ngoài, cậu là người mạnh nhất trong gia tộc của mình nha, sức mạnh của mấy sinh vật đó có gì hay ho chứ. Nhận thấy được bất mãn của Thiên Ân, Erik cười nhẹ rồi nâng cằm cậu lên.
"Tôi định lấy nó để dùng vào việc trong gia tộc nhưng bây giờ tôi sẽ để nó đi theo cậu. Cùng nó rèn luyện sẽ rất nhanh tiến bộ"
Sau khi nhìn thấy Thiên Ân chiến đấu với Sakura, Erik biết cậu rất mạnh, nhưng anh biết cậu còn có thể mạnh hơn như vậy nữa. Nếu như một khi anh không bên cạnh cậu, anh không muốn cậu xảy ra một chút nguy hiểm nào, vì vậy anh cần giúp cậu mạnh hơn nữa.
"Không cần"
Tính trẻ con của Thiên Ân lại nổi lên. Với một người có lòng tự trọng cao như cậu, bị một con rắn đánh lại rồi để nó đi theo mình quả thật không chấp nhận được.
"Bên cạnh tôi không có những người yếu"
Câu nói của Erik làm tâm trạng của Thiên Ân trầm xuống, bây giờ không phải lúc để tính trẻ con của cậu phát tác. Chui vào lòng của Erik, ôm lấy anh rồi dựa mặt vào vòng ngực của anh.
"Được rồi, tôi sẽ cùng với con rắn xấu xí đó luyện tập, tôi sẽ mạnh hơn nó"
Vuốt ve mái tóc của người trong lòng, Erik hài lòng gẩy gẩy mấy sợi tóc của cậu.
"Đói chưa, đi ăn chút gì đã"
Nghe Erik nhắc đến vấn đề ăn uống Thiên Ân mới nhận ra bụng mình đang đói, bây giờ cũng quá giờ ăn trưa rồi còn gì.
"Tôi muốn ăn hải sản"
Thiên Ân nhìn Erik rồi chớp chớp đôi mắt mọng nước của mình, thực sự muốn cắn anh một miếng quá.
"Đi ăn hải sản, tôi không phải đồ ăn''
Erik cốc đầu Thiên Ân một cái. Thiên Ân thấy thế ôm đầu mình, cười cười nhìn anh.
''Erik, biểu hiện trên mặt anh dạo này đa dạng hơn rồi đấy, không còn trường kỳ mặt than như trước nữa"
Khi nghe được câu nói đầy ý cười của Thiên Ân, trên đầu Erik xuất hiện ba vạch đen, anh tuyệt đối sẽ không để ý đến con người ngu ngốc này nữa.
Sau khi được cho ăn một cách đầy đủ Thiên Ân ngoan ngoãn nằm trong lòng Erik thoải mái ngủ một giấc trên xe. Chiếc xe vẫn đều đều lăn bánh chạy đến ngôi biệt thự của công nương Victoria - Vị hôn thê tạm thời trên danh nghĩa của Erik.
Mặc dù không thích vị công nương kia chút nào nhưng quả thật Thiên Ân rất nóng lòng muốn nhìn thấy cảnh Erik hủy hôn như thế nào.
Nhìn người trong lòng ngoan ngoãn ngủ ngon Erik đưa tay kéo xuống màn che cửa, có vẻ như cậu chủ Ân gia đã được huấn luyện sinh tồn không ít, nhưng khi bên cạnh anh cậu chẳng có một chút phòng bị nào. Khẽ vuốt mái tóc của Thiên Ân, Erik không khỏi thở dài.
Khi xe chạy đến lâu đài của công nương Victoria cũng là lúc trời gần tối, sau một hồi ngủ trên xe tâm trạng Thiên Ân đã thoải mái hơn nhiều, cậu vẫn dựa vào lòng Erik không chịu buông, triệt để ăn đậu hũ.
Erik khẽ cốc cậu một cái rồi kéo cậu xuống xe.
Với một người sinh ra trong giới quý tộc như Thiên Ân việc tham gia những buổi tiệc như thế này cũng không còn lạ lẫm gì. Nhưng nghĩ đến việc vào trong đó được thấy rất nhiều vampire làm cậu không khỏi phấn khích.
Nhận thấy ánh mắt sáng rực của Thiên Ân, Erik chỉ biết lắc đầu, ra hiệu cho quản gia trông coi cậu. Erik đi về phía phòng nghị sự của gia tộc Victoria, cũng lên dứt khoát quan điểm của mình rồi.
Thiên Ân thấy mình bị bỏ rơi cũng không mấy để tâm, cậu đi một vòng tham quan chỗ này. Tòa nhà này cũng không khác mấy với những tòa cung điện khác được xây theo phong cách cổ xưa mang hơi hướng châu Âu rõ nét, đang dạo quanh nhà thì bất ngờ có một người tấn công cậu.
Được huấn luyện từ khi còn nhỏ Thiên Ân dễ dàng tránh được đòn tấn công của người kia, khi nhìn rõ người tấn công mình là một cô gái, Thiên Ân hơi bất ngờ nhưng cũng không lới lỏng phòng bị, ở đây không phải ai cũng là người thường giống cậu.
Thấy con người trước mặt tránh được đòn tấn công của mình, Victoria tỏ ra vô cùng hứng thú, muốn tiếp tục tấn công cậu ta thì vị quản gia của nhà Erik đã tiến lên ngăn cản.
"Thưa công nương, đây là khách cậu chủ Erik dẫn đến''
Có vẻ hơi bất ngờ nhưng Victoria cũng không biểu hiện quá thất thố, cúi chào vị quản gia rồi quay qua làm động tác mời Thiên Ân.
"Đã thất lễ rồi, tại rất lâu rồi ta chưa nhìn thấy con người, để ta dẫn cậu đi tham quan nơi này nhé"
Thái độ thay đổi biến thành một quý cô điềm đạm lễ phép. Thiên Ân cũng không quá bất ngờ trước tình huống này, sống trong giới quý tộc từ nhỏ, loại người nào mà cậu chưa gặp qua chứ. Tuy không có thiện cảm với cô gái này ngay từ đầu nhưng phải công nhận cô ta cũng rất thú vị.