Trương Giác cuối cùng cũng giành được ngôi vị quán quân, sau khi trở thành đơn nam Trung Quốc giành chức vô địch và thậm chí là đơn nam đầu tiên ở châu Á có đủ các loại huy chương vàng, mọi người ở khắp chốn đều mừng vui, những người cùng quốc gia với cậu đương nhiên càng vui sướng, nhóm đối thủ thất bại trước Trương Giác cũng tâm phục khẩu phục.

Thực lực của bạo quân trên băng quá mạnh, không phục cũng vô ích.

Lúc này Trương Giác cái gì cũng có, 18 kỷ lục thế giới, đủ các loại huy chương vàng, tài phú, danh vọng, bên cạnh còn có một người đàn ông ba cao gồm chiều cao, bằng cấp, giá trị nhan sắc làm đối tượng.

Chậc chậc chậc, sinh ra làm người chiến thắng chính là như vậy.

Vì thế Trương Giác đã bị Trương Tuấn Bảo mắng một trận, thằng nhóc này giỏi lắm, tiểu tử thúi đã nói chuyện yêu đương với người ta hai năm trời, thế nhưng mà nó không hề báo cáo với hắn một tiếng!

Cậu còn là ông cậu của con sao?

Con còn coi cậu là ông cậu của mình sao?

Thân là huấn luyện viên trưởng, chẳng lẽ cậu không có tư cách biết chuyện yêu đương của con sao?

Linh hồn tự hỏi ba lần, ánh mắt Trương Giác mơ hồ chột dạ: "Cái đó, hồi trước lúc vào giáng sinh và năm mới, không phải con có mang Tuyết Quân về nhà dùng cơm sao? Thế mà mọi người một chút cũng không phát hiện ra?"

Nói tới đây, cậu lại vô cùng hợp tình hợp lý: "Rõ ràng là ba ba con có cảm giác! Ba cũng có hỏi con! Sau lại mẹ cũng bí mật tới hỏi con luôn!"

Hứa ba ba cùng Trương nữ sĩ đều rất yêu thương đứa con trai lớn, hơn nữa cùng với sự quan tâm tự nhiên của thiên chức làm cha mẹ, bọn họ đều phát hiện chút manh mối giữa Trương Giác và Tần Tuyết Quân, mặc dù còn chưa nói cho rõ ràng, nhưng Trương Giác biết hai người đã có thế đoán ra được điều gì đó, hơn nữa còn đồng ý.

Trương Tuấn Bảo: Ý của con là không nhìn thấy tình yêu hường phấn của con là do lỗi của cậu sao?

Ông cậu dí chạy Trương Giác, sau đó khom lưng chào nữ sĩ Mia.

"Lúc trước tôi thật sự không biết, thực xin lỗi, nhưng mà mấy đứa nhỏ yêu nhau thì cũng không có biện pháp gì, cái kia......"

Mia cũng nhìn Tần Tuyết Quân, Tần Tuyết Quân nhỏ giọng nói: "Nước Nga không tán thành tình yêu đồng tính luyến ái, bà nội là người Nga, mà con là con lai."

Cho nên Tuyết Nhi trong mắt ông cậu là một người đàn ông có khí chất thẳng nam, hơn nữa vừa nhìn thì chính là một đứa nhỏ thành thật, còn Trương Giác, từ năm 13 tuổi đã tăng động, tăng động mãi cho tới bây giờ, khiến mọi người phải khắc sâu ấn tượng về một thằng nhóc nghịch ngợm.

Mia bừng tỉnh đại ngộ, bà nói với Trương Tuấn Bảo: "Ta không có kỳ thị đồng tính, hơn nữa ta đã biết hai đứa nó là một đôi hồi năm ngoái rồi."

Đối với những vũ công ở đẳng cấp như bà, những biến hóa trong cảm xúc của Trương Giác trong màn trình diễn căn bản không thoát khỏi ánh mắt của bà, lại nghĩ tới việc Trương Giác và Tuyết Nhi làm bạn cùng phòng nhiều năm như vậy, nữ sĩ Mia thuận miệng một cái là tra ra chân tướng, nếu không phải biết hai người họ là một đôi, nữ sĩ Mia cũng không cần phải sử dụng điện thoại của mình để phát sóng trực tiếp cảnh Trương Giác thi đấu, khi mà đứa cháu của bà vẫn đang đợi xe buýt ở sân bay.

Âm thanh ông cậu đột nhiên im bặt, giờ khắc này, hắn phát hiện thế nhưng mình là người biết chuyện này cuối cùng.

Hơn nữa hắn không biết phải đối mặt với Mia, trước đó cô Mia là vợ của bác sĩ Tần Đường, là cô giáo dạy khiêu vũ của bọn họ, là người thường xuyên biên đạo cho Tiểu Ngọc, là một đối tác làm việc đáng tin cậy của mọi người, bây giờ lại biến thành thông gia, vậy phải làm sao bây giờ?

Tóm lại, mọi người trở về phòng trước, sau đó thông qua cuộc gọi video triệu tập Hứa Nham, Trương Thanh Yến cùng với bác sĩ Tần Đường, phụ huynh hai nhà tập hợp lại qua đường dây internet, bắt đầu nghe Trương Giác thành thật công đạo.

Trương Giác tùy tiện: "Đó, đó là những gì đã xảy ra giữa hai tụi con."

Cậu và Tần Tuyết Quân không phải là trúc mã trúc mã cùng nhau có cảm tình rồi lớn lên sao, sau đó vào năm cậu 18 tuổi đã ước hẹn chờ đến lúc cậu giải nghệ, chờ Tần Tuyết Quân thăng chức phó bác sĩ sẽ ở bên nhau sao?

Hiện tại hai người bọn họ mới chỉ là một cặp đôi yêu nhau dự bị, mặc dù đã từng môi chạm môi, ôm nhau hay nắm tay cũng làm rồi, nhưng những cái khác chưa có làm gì hết đâu nha, họ còn trong trong sạch lắm.

Nghe Trương Tiểu Ngọc kể lại, ánh mắt của hai bên gia đình đều trở nên quỷ dị.

Hiện tại không phải người trẻ tuổi đều là sau khi xác nhận mối quan hệ thì sẽ làm điều ai cũng biết là nó đó sao? Trương Tiểu Ngọc, con là vận động viên đó, theo lý mà nói thì con phải dư thừa tinh lực xông pha chiến trường chứ? Sao mà nghe cách nói của con, hai đứa bây còn đang sống trong hồ nước trong veo thế kia?

Có phải là Trương Giác không được không?

Ở đây phải nói một câu, thực ra cho dù là Trương Tuấn Bảo hay là Mia, bọn họ đều nhận định rằng Trương Giác mới là người chủ động trong đoạn tình cảm này, bởi vì tính tình của Tần Tuyết Quân quá lý trí và nội liễm, đến nỗi theo như lời Trương Giác nói, chỉ cần nhìn bài thi ngắn trong hai mùa giải của thằng nhóc này thì đã biết nó là dạng tính cách gì rồi.

Cho nên Trương Giác mang hình tượng như thế nào trong mắt của những người lớn, cũng là một điều rất đáng để suy nghĩ sâu xa.

Đúng lúc này, Trương Giác hỏi một câu.

"Ba ba, mặt ba làm sao thế? Xanh xanh tím tím hết rồi."

Sắc mặt Hứa Nham cứng đờ: "À, cái này là do bị ngã."

Trương Giác: "Con mỗi ngày đều bị ngã tới ngã lui, nhưng mà cũng không ngã thành cái dạng này nha."

Trương Giác có kinh nghiệm đánh nhau phong phú cả hai đời nghĩ thầm, đây rõ ràng là kết quả của việc đánh nhau không phải sao?

Ánh mắt Hứa Nham cũng trở nên mơ hồ, Trương Thanh Yến liếc mắt nhìn hắn, duỗi tay ra sờ khóe mắt xanh tím của chồng mình.

"Ông ấy đã đánh nhau một trận với cha ruột của con."

Trong khoảnh khắc đó, Trương Giác suýt nữa cho rằng chính mình cuộc sống của mình từ phong cách thi đấu thể thao nhiệt huyết chuyển sang hướng phong cách drama trong nhà, sắp mở ra một loạt phó bản cãi cọ với những người nhà cực phẩm.

Kết quả ngoại trừ những lời này, Trương Thanh Yến cũng không nói đến bất cứ điều gì liên quan đến cha ruột Trương Giác nữa, giống như là hạ quyết tâm tự bản thân cô sẽ xử lý tốt việc này, không để cho con trai lớn phải lo lắng.

Cô luôn là như vậy, cố gắng không tạo thêm phiền toái cho đứa nhỏ, cũng cho đứa con trai lớn mức độ hỗ trợ cao nhất.

Vì thế sau khi kết thúc cuộc trò chuyện này, Trương Giác và Tần Tuyết Quân đương nhiên không có việc gì, bọn họ đuổi đám nhỏ sang một bên, mình thì nói chuyện riêng, mà Trương Giác nhàm chán quá thì bắt đầu nghịch ngón tay của bác sĩ Tần.

Sau khi công bố tình yêu với gia đình bên này, tiếp theo là giải thích với bạn bè bên kia.

Trương Giác thoải mái hào phóng nắm lấy cánh tay của Tần Tuyết Quân giới thiệu với mọi người: "Đây là cháu trai của bác sĩ Tần, vị bác sĩ mà ở đội tuyển tỉnh trước kia, anh ấy cũng là một bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình, y thuật vô cùng xuất sắc, cũng là người yêu của tớ."

Hayato Terakami nghe vậy thì chọt chọt Ilya một cái: "Nghe chưa, bọn họ là một đôi kia, hiện tại ba đứa tụi mình chỉ có cậu là ế chỏng ế chơ thôi!"

Ngay lúc đó, nếu như không phải vận động viên không được cuốn vào vụ việc bạo lực, thì Ilya thực sự muốn liều mạng với con chim này rồi.

Tóm lại, mặc dù Trương Giác không trực tiếp xuất quỹ với mọi tầng lớp xã hội, nhưng cậu cũng coi như là công khai với bạn bè người thân của mình, còn đối với việc công khai chuyện "Tôi và bác sĩ Tần ở bên nhau" với thế giới, Trương Giác ngược lại tạm thời chưa có ý định làm.

Suy cho cùng, bác sĩ Tần chỉ là một người muốn chuyên tâm là nghề y mà thôi, Trương Giác không có ý định mang đến cho hắn quá nhiều sự chú ý và nhiệt độ, ảnh hưởng đến công việc hàng ngày của hắn, cho nên Trương Giác đã sớm thương lượng với Bạch Tiểu Trân, cậu không có ý định che giấu việc mình đã thoát ế, nhưng cậu sẽ bảo vệ thông tin thân phận của Tần Tuyết Quân.

Cứ như vậy đi, cậu là vận động viên, cũng không cần phải khuấy động cảm xúc của mình để có được sự chú ý và lợi ích, về sau cũng không dự định tham gia các chương trình tạp kỹ nào, tú ân tú ái thì được gì đâu chứ.

Chờ sau khi cậu giải nghệ được mười mấy năm, sự chú ý của cậu sẽ không cao như bây giờ nữa, đến lúc đó, thể giới sẽ càng thêm rộng mở hơn, mà cậu và Tuyết Quân cũng có thể cùng nhau buổi sáng lái xe đi làm, buổi tối tay cầm tay ghé vào siêu thị trên đường về nhà.

Nghe xong suy nghĩ của cậu, Keiko và Hayato liếc nhau, cảm thán: "Xem ra cậu thực sự rất thích bác sĩ Tần."

Mặc dù đối với việc đột nhiên Trương Giác lòi ra một người bạn trai có chút không quen, nhưng khi nghe suy nghĩ của Trương Giác đối với đoạn tình cảm này, bọn họ đã biết Trương Giác thực sự nghiêm túc.

Cậu bé lớn này không cần một mối quan hệ chiếu sáng phương xa, chỉ là muốn chia sẻ hạnh phúc của những người bình thường với người đàn ông bên cạnh này trong suốt quãng đời còn lại mà thôi.

Hayato Terakami đi tới ôm lấy bả vai Trương Giác: "Ừm, đối với cậu, tớ và Keiko vĩnh viễn ôm một tâm lý chúc phúc, cho nên chờ đến lúc tớ và Keiko kết hôn, cậu và bác sĩ Tần cũng tới tham gia nha, tớ muốn cậu làm phù rể cho tớ, rồi tới lúc cậu kết hôn, cậu cũng không được bỏ rơi chúng tôi đâu đó."

Keiko hưng phấn nắm chặt tay Trương Giác: "Đúng vậy đúng vậy, cậu mà quên gửi thiệp mời cho tụi tớ, tớ tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu đâu!"

Trương Giác xấu hổ gãi gãi đầu: "Ai nha, tớ chỉ mới 20 tuổi thôi mà, kết hôn gì đó với tớ mà nói quá sớm, từ từ...... Keiko cậu khi nào thì muốn kết hôn với Hayato thế!"

Keiko ném chữ k vào cậu: "Tớ và Hayato vốn dĩ chính là lấy tiền đề kết hôn mà hẹn hò, sau này chúng tớ nhất định sẽ kết hôn!"

Nghe cô nói như vậy, hai người kia hẳn là còn chưa cầu hôn hay đính hôn, Trương Giác chớp chớp mắt, nhìn biểu tình của Keiko, luôn cảm thấy mình đã hiểu ra điều gì đó.

Ngày 19 tháng 2 và ngày 20 tháng 2, Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong thi đấu tại nhà thi đấu Pyeongchang, dưới sức ép cực khủng khiếp, bọn họ đã giành được tấm huy chương vàng duy nhất cho đoàn thể thao Kazakhstan, đạt được thành tích đủ các huy chương trong sự nghiệp.

Ngày 21 tháng 2, bài thi ngắn đơn nữ chính thức bắt đầ, Katerina đã thất bại 3A trong bài thi ngắn, Keiko chớp lấy tời cơ này đạt được vị trí thứ nhất, còn Mẫn San thì rơi xuống vị trí thứ sáu.

Ngày 22 tháng 2, trượt tự do đơn nữ, Mẫn San dựa vào bố trí hai lần nhảy 4S lấy lại điểm sốc, mà Katerina lại sai lầm, tổng phân thấp hơn Mẫn San 2 điểm, nhưng vào lúc này, Keiko đã lấy ra tiết mục mạnh nhất trong suốt sự nghiệp của mình.

Bản nhạc trượt tự do của cô đến từ tác phẩm《 Kōnodori 》, mở màn là một cú nhảy 4S, sau đó lại hoàn thành hai cái 3A, toàn bộ tiết mục có thể không phải là có độ khó cao nhất, nhưng kỹ thuật và biểu cảm đã được lồng ghép hoàn hảo, không chê vào đâu được.

Lúc kết thúc tiết mục, Trương Giác nghe huấn luyện viên Lộc nói: "Đây là một khoảnh khắc lịch sử trong nội dung đơn nữ."

Shiro Keiko, một đơn nữ cấp vương giả với 3A ổn định đã xưng bá sàn đấu nhiều năm, rõ cô có thể giành lấy chức vô địch Pyeongchang với bố trí hai cú nhảy 3A, nhưng cô lại chọn cách thực hiện cú nhảy bốn vòng.

Đây cũng là nội dung đơn nữ đầu tiên giành huy chương vàng Olympic với cú nhảy bốn vòng, nói là đang sáng tạo nên lịch sử tuyệt đối là không ngoa, cũng giống như Trương Giác thực hiện 4A trong trận chung kết đơn nam, đủ để khiến người hâm mộ trượt băng ghi nhớ.

Một cơn mưa thú bông từ trên trời rơi xuống, Keiko nghe thấy có người gọi tên mình.

"Keiko! Trượt giỏi lắm! Em là người giỏi nhất!"

Keiko quay đầu nhìn lại, thấy Hayato đứng ở bên sân, hốc mắt đỏ hoe, thoạt nhìn còn hạnh phúc hơn cả cô nữa.

Cô gái cười rộ lên, chạy về phía bên sân, bổ nhào vào vòng tay của Hayato, ngẩng đầu trao cho hắn một nụ hôn.

"Hayato, em dùng huy chương vàng Olympic làm lễ vật cầu hôn, cùng ta kết hôn đi!"

Hai cái tuổi trẻ vận động viên hôn nồng nhiệt làm khán giả đều sôi trào lên, toàn trường đều là ồn ào thanh cùng huýt sáo, còn có người một bên cười một bên vỗ tay.

Chờ đến lễ trao giải, Trương Giác lấy ra một bó hoa hồng chuẩn bị ném về phía Keiko, Quan Lâm ở bên cạnh hét lên: "Lực cánh tay của anh lớn lắm, để anh ném cho!"

Khương Tú Lăng cũng nhảy nhót đi theo: "Để tớ để tớ! Tớ ném chính xác lắm!"

Trương Giác lớn tiếng cười, tự tay mình ném bó hoa, bó hoa chính xác rơi vào vòng tay Keiko, Keiko còn không kịp vẫy tay với cậu, cô đã chạy tới cầu hôn Hayato, sau đó Ilya, Kanoko, Chiba Takeshi cũng dồn dập ném hoa, khiến khắp người cô đều là hoa với hoa.

Cảnh tượng này thiệt quá mức đáng yêu và hài hước, các bình luận viên theo dõi truyền hình trực tiếp cũng không khỏi nói đùa: "Chà, xem ra có quá nhiều bạn bè sẽ gây ảnh hưởng đến việc cầu hôn đó nha."

Mặc kệ như thế nào, Hayato một bên khóc lóc một bên đồng ý lời cầu hôn của Keiko, phóng viên Komura chỉnh sửa lại tấm hình ôm bông hồng bật khóc của nhất ca nhà mình, buông tiếng thở dài.

Hayato-kun lại có thêm một lịch sử đen tối nữa rồi, thế nhưng lần này là một đoạn lịch sử đen tối hạnh phúc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play