Chương 166: Thiên tài

Trương Giác trong khoảng thời gian sáu phút luyện tập đầu tiên là xác nhận điểm nhảy của mình, sau đó rất bình tĩnh quan sát nhóm đối thủ, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.

Ngoại trừ mùa giải Olympic, tấm huy chương vàng của giải vô địch thế giới chính là tấm huy chương quý giá nhất, trong mùa giải Olympic thì mọi người đều phấn đấu cho Thế vận hội Mùa đông, vào mùa giải trước Olympic, điều mà mọi người coi trọng hơn hết chính là giành được nhiều suất tham dự Olympic hơn, thế nhưng hiện tại, điều quan trọng nhất vẫn là giải vô địch thế giới.

Hayato Terakami vừa nhảy thử cú nhảy 4F, hơn nữa đã thành công, không thể xác định trong bài thi ngắn hắn có nhảy điệu này không, mà không thể ôm ấp lòng cầu gặp may, dù sao thì Alex trước đó cũng đã khiêu chiến 4lz trong bài thi ngắn không phải sao?

Trương Giác nheo mắt lại, cậu là vua của các bài thi ngắn, cho tới nay điều cậu giỏi nhất chính là mở rộng sự khác biệt ngay từ đầu từ bài thi ngắn, dù sao thì tỷ lệ lật xe của trượt băng tự do cao hơn bài thi ngắn, mà nhóm đối thủ thì không dễ đối phó, quả nhiên là vẫn muốn kiềm chế à.

Nghĩ như thế, cậu thử nhảy 4lo một lần.

Vẫn được.

Cứ làm như thế đi, nghĩ như vậy, Trương Giác quay người, sau đó theo bản năng mà nghiêng người lùi lại sang bên cạnh, gặp thoáng qua Rojas.

Tuyển thủ Tây Ban Nha phất tay áy náy: "Xin lỗi xin lỗi, tôi không nghĩ rằng cậu đột nhiên quay người."

Trương Giác tùy ý phất tay: "Không sao đâu."

Sau đó cậu nhảy thử 4lo một lần nữa, cảm giác vẫn được, nhưng không biết có phải là ảo giác của cậu hay không, cậu luôn cảm thấy Rojas cứ cách cậu không xa không gần.

Cậu không chút dấu vết cau mày lại, như vậy rất trở ngại.

Thẩm Lưu nhìn ra cũng cau mày: "Rojas đang quấy rầy Trương Giác khởi động."

Huấn luyện viên Lộc lắc đầu: "Không sao đâu, Trương Giác đã để ý rồi."

Sau khi thực hiện thành công hai cú nhảy 4lo, Trương Giác không tiếp tục nhảy nữa, bởi vì cậu biết rõ một khi trượt ở tốc độ cao, thời điểm nhảy lên sẽ gây ra bao nhiêu chấn thương cho cả hai bên khi mà va chạm.

Cậu sẽ nói điều này khi mà còn bé đã từng đánh rớt răng cửa của Nhị Béo sao?

Hơn nữa huấn luyện viên khai sáng của cậu chính là huấn luyện viên Lộc – người đã từng đảm nhiệm việc đánh nhau trong đội khúc côn cầu trên băng... Lão huấn luyện viên từ khi Trương Giác còn nhỏ đã nhìn ra được đứa trẻ này có tính khiêu chiến từ trong xương, thành thật mà nói, ban đầu ông rất muốn bồi dưỡng cậu trở thành một vận động viên khúc côn cầu, dạy cậu rất nhiều những kỹ xảo tránh né va chạm.

Mãi cho đến khi ông phát hiện câu bạn nhỏ Đại Béo này hoàn toàn không có ý thức phối hợp đồng đội, huấn luyện viên Lộc mới tròn mắt dẹp tan hoàn toàn ý định dạy môn khúc côn cầu trên băng cho Trương Giác.

Mặc dù trông vô tư lự nhưng thật ra Trương Giác là một người cẩn thận, cậu rất tự mình biết mình, biết mình là một người cao 1 mét 8, lượng mỡ một con số, là một thằng con trai có thể dùng một đấm đấm xuyên qua tấm gỗ, một khi có tuyển thủ thiên về nhỏ nhắn va chạm với cậu, nốc ao ngay tại chỗ là điều rất bình thường.

Ấn theo lời giải thích của Trương Tuấn Bảo: Cháu trai tôi chính là người có cơ bắp khỏe nhất trong giới đơn nam trượt băng nghệ thuật!

Cho nên trong sáu phút đồng hồ luyện tập, ngoại trừ hai lần nhảy 4lo, cậu căn bản không nhảy lên, tốc độ trượt đã khống chế đến mức có thể kiểm soát ổn định.

Trần Tư Giai nhìn thấu điểm gì: "Trương Giác đang khống chế tốc độ."

Cô bạn không rõ: "Khống chế? Đây không phải là đang trượt rất nhanh sao?"

Trần Tư Giai không chỉ một lần xem trận đấu của Trương Giác tại hiện trường lắc đầu: "Còn có thể nhanh hơn nữa, tốc độ tối đa của cậu ấy nhanh hơn nhiều so với những gì cậu thể hiện bây giờ."

Kanoko sờ cằm, nghĩ thầm: Trong mùa giải trước, Tama-chan muốn chỉnh sửa lại cách dùng lưỡi dao khi thực hiện động tác chân cũng không có cố ý khống chế tốc độ trượt, nhưng mà bây giờ cậu ấy lại giải quyết vấn đề, là bởi vì Rojas quấy nhiễu sao?

Thế nhưng chờ đến khi lên sàn thi đấu, cái tên này nên lấy lại danh hiệu cao thủ trượt băng tốc độ số một trong môn trượt băng nghệ thuật, Kanoko là cực kỳ yêu thích cái cách trượt với tốc độ cao nhưng mềm mại của cậu.

Đúng như dự đoán, khi âm nhạc của 《 Moulin rouge 》vang lên, bước chân của Trương Giác nhanh chóng trượt đi.

Những tuyển thủ khác cho dù giỏi sử dụng áp lực gia tốc nhất, một bước nhiều lắm là trượt được 5 mét, thế nhưng Trương Giác là một sự tồn tại có thể vươn xa mười mét chỉ với một hoặc hai bước, đây cũng là lý do khiến nhiều người ban đầu cho rằng "Trương Giác trượt cực cao".

So với nửa trước của mùa giải, lúc này khả năng gia tốc của Trương Giác thoạt nhìn càng mạnh hơn, biệt khi các tuyển thủ khác tăng tốc, có thể nhìn thấy rõ phần eo và chân của họ đang đẩy mạnh và phần trên cơ thể nghiêng về phía trước, nhưng Trương Giác vào thời điểm tăng tốc thì không có những động tác này, muốn tăng thì cứ tăng, người khác cũng không biết cậu làm thế nào đã đạt được tốc độ này.

Trương Giác ra sân.

Triệu Ninh nói rằng: "Hiện tại trên khán đài là vận động viên danh tướng Trương Giác của đất nước chúng ta, ha ha, thế nhưng cậu ấy chỉ mới 17 tuổi, gọi là tiểu tướng cũng không có vấn đề, cậu ấy là người giành được huy chương bạc cá nhân tại Thế vận hội mùa đông Sochi, huy chương đồng thi đấu đồng đội, huy chương vàng tại giải vô địch thế giới mùa giải trước."

"Bài thi ngắn của cậu ấy là 《 Moulin rouge 》."

Kèm theo tiếng nhạc tango, cậu quay đầu lại, mái tóc xoăn màu đỏ uốn lượn buông xõa bên mặt, khóe miệng hơi câu lên, hiện ra một loại xinh đep lạ thường.

Sải tay của cậu đời này là 189 cm, cho nên khi cậu dang hai tay ra, chi trên thon dài mềm mại mang nét đẹp riêng, thậm chí khiêu vũ sẽ càng thêm đẹp mắt.

So với đầu mùa giải, mức độ hoàn thành của tiết mục này chắc chắn sẽ trở nên cao hơn, chỉ là khi lên tay thì sẽ có một hương vị đặc biệt.

Sân băng rõ ràng là là thuần trắng, nhưng có thể thiếu niên trên băng trang điểm tinh xảo, dáng vẻ quyến rũ mang theo thần sắc dụ người, vẫn cứ khiến người ta nhìn thấy vẻ đẹp và sự cám dỗ của từng bước đi bên trong tóc mai thơm, ngọn đèn dầu và ly rượu vang xanh.

Giữa tiết mục, cậu còn cho thêm vào một động tác, đó chính là đưa tay về phía trước, năm ngón tay chậm rãi nắm chặt, giống như là muốn nắm lấy trái tim người nào đó, mang theo một loại tham vọng "Tôi tuyệt đối có thể nắm được em trong tay".

Phiên bản《 Moulin rouge 》của giải vô địch thế giới là một phiên bản khiến người ta rất khó có thể chọn ra được phần nào nổi bật nhất, bởi vì phần nào trong đó cũng đều rất xuất chúng! Bất kể là tạo hình, phong thái, sức cuốn hút của tứ chi, trượt, xoay tròn, nhảy đều đạt đến một trạng thái hoàn hảo.

Bởi vì cậu thực hiện từng động tác đủ để thu hút sự chú ý của mọi người, cho nên ngay cả những bước nhảy đột ngột mà theo lý thuyết là do thời gian súc lực quá dài, động tĩnh quá lớn, thoạt nhìn như quá tốn công sức dường như được hợp thành một thể với tiết mục ‌.

Cậu đã thực hiện hai lần nhảy bốn vòng, một là 4S+3T, còn có một cái là 4lo, cậu còn nhảy một cú 3A giơ tay lên, vốn hẳn là vô số vận động viên sẽ nhảy thất bại nhưng cậu đã làm điều đó một cách mềm mại và dễ dàng.

Mãi đến khi tiết mục kết thúc, Trương Giác mới đỡ đầu gối thở hổn hển mấy cái, sau đó mọi người mới ý thức được độ khó của tiết mục này, cho dù là kiểu người có nhiều thể lực như Trương Giác thì việc hoàn thành tiết mục này cũng không dễ dàng.

Mà trong một khắc khi tiết mục kết thúc, đừng nói là nhóm đối thủ của cậu, nhóm người hâm mộ trượt băng, cùng với nhóm huấn luyện chu đáo và nhóm trọng tài giàu kinh nghiệm, ngay cả các bình luận viên từ các quốc gia khác nhau sẽ cẩn thận dồn dập biểu thị "Đây sẽ là một kỷ lục thế giới hoàn toàn mới, hơn nữa số điểm sẽ cao đến mức trước nay chưa từng có, cao đến mức đáng sợ" .

Dù sao, những người chấm điểm cho Trương Giác đều là những người thật tâm không hơn không kém, nói nghiêm khắc thì là nghiêm khắc, nhưng những gì mà họ trao cho vận động viên cũng không nói là ít, nếu như Trương Giác có thể nhảy hoàn mỹ như thế, bọn họ thật sự có thể cho Trương Giác +3 GOE!

Trên thực tế, 3A của Trương Giác cũng đã lấy được +3 .

Một số huấn luyện viên giỏi toán thậm chí còn ước tính điểm cho Trương Giác, ừm, với biểu hiện của vận động viên này, ngay từ nửa đầu mùa giải, cậu đáng lẽ nên lấy được 110 điểm trở lên, nói không chừng số điểm này sẽ vượt hơn 112 điểm hoặc nhiều hơn nữa‌.

McQueen ngồi trên khán đài khẽ cười một tiếng.

"Thôn Thỏ mời đến một nhóm trọng tài như thế, quả thực chính là vả mặt vào những trọng tài chấm điểm bất công mà, mà lần này Thôn Thỏ có thể thúc đẩy chuyện này, cùng với sự không chịu thua kém của bản thân vận động viên, thành công mở rộng thị trường trượt băng nghệ thuật, thậm chí còn thu hút được một vài nhà tài trợ từ Thôn Thỏ đến Liên đoàn trượt băng quốc tế, quả nhiên uy lực của đồng tiền mới là lớn nhất."

Mà giá trị thương mại của Trương Giác không thể tách rời khỏi khuôn mặt của cậu, cho nên làm tròn số một chút, điều này có nghĩa là cậu đã cải thiện hệ thống tính điểm của trượt băng nghệ thuật bằng cách dựa vào khuôn mặt của mình ở một mức độ nhất định nào đó đúng không?

McQueen sờ sờ mặt của mình, đột nhiên thở dài, chao ôi, nhớ năm đó, hắn cũng là một mỹ thiếu niên không gì sánh được nha, hiện tại cũng đã bước lên trên con đường bôn ba rồi, hơn nữa có thể là vì hứa hẹn quá nhiều, cho nên hắn đã già đi nhanh hơn mất rồi.

So sánh như thế, xử nam handsome hư hư thực thực vẫn như cũ là thiếu niên thanh xuân, dáng vẻ so với hắn lại còn trẻ hơn, thực sự là quá làm người ta ước ao mà! Sức mạnh của một xử nam thực sự mạnh như vậy sao?

Trương Giác ngồi trong kiss&cry yên lặng cầm khăn giấy lau mồ hôi, nhìn ‌giấy ăn, thở dài nói: "Phấn mắt không có tẩy trang được rồi."

Trương Tuấn Bảo: "Là nhãn hiệu mà San San đề cử đó, rất là mắc."

Thoạt nhìn bọn họ không hề có chút căng thẳng nào.

Ngay cả huấn luyện viên Lộc kỳ cựu cũng nói: "GOE nhảy lần này sẽ không thấp hơn 2 điểm, trượt cùng xoay tròn cũng đánh giá đến cấp bốn, trên 112 điểm hẳn là sẽ không thành vấn đề."

Trương Giác ùng ục ùng ục uống nước, sau đó thở ra một hơi: "Con cảm thấy sẽ nhiều hơn thế."

Đúng lúc này, trên màn ảnh lớn xuất hiện điểm của Trương Giác.

Điểm kỹ thuật: 66.2

Điểm biểu diễn: 49.1

Tổng điểm bài thi ngắn: 115.3

Dường như chỉ trong nháy mắt, kỷ lục thế giới đã cao hơn gần 10 điểm, hơn nữa bất kể là kỷ lục trước đó hay là kỷ lục mới hiện tại, đều là cùng một người tạo ra.

Trương Tuấn Bảo vui mừng vỗ tay một cái: "Được lắm! Có được lợi thế như vậy, trượt tự do hẳn là sẽ thoải mái hơn!"

"Không hẳn."

"Nếu đãi ngộ chấm điểm là giống nhau, con nghĩ các đối thủ sẽ không cách xa con quá nhiều."

Trương Giác đứng dậy vẫy tay chào khán giả, trên khuôn mặt nở nụ cười xán lạn dương quang, nhưng ngữ điệu nói chuyện của cậu không thể bình tĩnh hơn, phảng phất như việc nâng cao kỷ lục thế giới lên nhiều như thế‌, đối với cậu mà nói cũng không phải là chuyện đáng giá để kích động gì.

Thi đấu vẫn chưa kết thúc, sợi dây trong lòng cậu vẫn còn rất căng.

Lúc này loa phát thanh phát ra tiếng giới thiệu tiết mục: "Tiếp theo lên sân khấu chính là đại diện của Tây Ban Nha, Rojas Jean."

Một huấn luyện viên mũm mĩm đứng trước tấm chặn bảng, bình tĩnh ‌nói: "Rojas, trọng tâm nhảy lấy đà 4S của con vẫn chưa ổn định, cứ sử dụng 4T đi, chúng ta đến lúc trượt băng tự do lại lấy lại."

Rojas: "Hiểu rồi, bài thi ngắn phải ổn định, trượt tự do mới là thời điểm vật lộn."

Để mang huy chương về cho Tây Ban Nha, để đưa sự nghiệp của bản than lên một tầm cao mới... Nếu như đợi đến khi giải nghệ, ngay cả một tấm huy chương của một giải đấu hạng A cũng không có, như vậy thì cái ngày tự do tài chính mà hắn hình dung trước tuổi 30 sẽ không thể đạt được.

Trước đó vì để đón ý hùa theo sở thích của người hâm mộ trượt băng, hắn còn đánh vào thị trường Thôn Thỏ, hắn đã gửi lời mời xào cp với Trương Giác, kết quả đối phương căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội nào, vì vậy với tư cách là vận động viên, phương thức tốt nhất vẫn là giành được huy chương.

Nói chung, hắn mới không cần giống như cha ruột của mình, mãi cho đến lúc giải nghệ chỉ là một tuyển thủ hạng hai, sau khi giải nghệ cũng chỉ có thể làm bình luận, sau đó kết hợp lại các buổi biểu diễn thương mại thì chỉ có ít hơn 50% người tham dự, hắn còn muốn leo cao hơn nữa.

Rojas ngẩng đầu lên hít một hơi, mạnh mẽ đập vào tấm chặn bảng.

David nhìn ‌bóng lưng của Rojas, hừ một tiếng: "Ý chí chiến đấu của thằng nhóc kia thật dồi dào mà."

Nhưng hắn cũng tuyệt đối sẽ không thua, đều là tuyển thủ Châu Âu, bọn họ đều rõ ràng trọng tài hệ châu Âu cần một nhất ca có thể đẩy bộ mặt lên, đồng thời đem toàn bộ những tài nguyên chấm điểm đồng thời trút xuống người đó, ngay cả như tài nguyên đại ngôn quảng cáo cũng là như thế.

Hắn và Rojas đang là trong mối quan hệ cạnh tranh trực tiếp.

Lúc này Ilya đang nghe lời chỉ dẫn của Vasily.

"Ilyusa, anh không nghĩ rằng em muốn bị người hâm mộ trượt băng trong nước nói rằng em hoàn toàn không xứng đáng với sự huấn luyện của Vasily, không giỏi như Vasily đúng không? Cho nên hãy lên tinh thần, lấy ra thực lực mà em nên có."

Mà Kelsen thì lại đang đứng cạnh huấn luyện viên, nhắm mắt lại nói lẩm bẩm, trong tay còn cầm một cây thánh giá.

Hayato Terakami cúi đầu vỗ ‌vỗ cơ thể của mình, hắn là người cuối cùng sân khấu, trước đó nhất định phải giữ được sức sống cho cơ thể.

Trương Giác đương nhiên rất lợi hại, nhưng bọn họ lẽ nào thất bại sao? Trước khi đạt đươc vị trí ngày hôm nay, không ai trong bọn họ mà không từng đánh bại vô số đối thủ trong nước!

Mỗi một vận động viên có thể bước lên đấu trường thế giới, chỉ bàn luận về thiên phú, đều là vạn người chọn một, sự kiêu ngạo trong lòng mỗi người là rất nhiều.

Đặc biệt là chu kỳ này vừa vặn là chu kỳ nghênh đón sự bùng nổ kỹ thuật, sức chiến đấu của nhóm trẻ này đang ngày càng cao hơn.

Bọn họ cùng nhau va chạm, chính là Tu La tràng nhảy bốn vòng!

Ngày thi đấu này không thể nghi ngờ chính là trận đấu được theo dõi nhiều nhất trong nội dung đơn nam, Trương Giác được mọi người chú ý không phụ sự mong đợi của mọi người lấy được thành tích tốt nhất, nhóm đối thủ của cậu với hiệu quả chiến đấu cực cao thì lại biểu hiện không giống nhau, có bùng nổ, có không nóng không lạnh, còn có xuất hiện sai lầm nhỏ.

Ừm, người bùng nổ chính là Kelsen, mà người không nóng không lạnh chính là người trong lúc luyện tập nhảy thành công 4F, nhưng trong thi đấu chỉ sử dụng 4T cùng 4S là Hayato Terakami, khi hắn rời sân, Trương Giác bắn ánh mắt vi diệu "Tui cảm thấy mình đang bị gạt", mà hắn thì trực tiếp đi tới vươn tay ra.

"Tuyệt chiêu quả nhiên vẫn là để dành đến lúc trượt tự do rồi sử dụng thì mới tương đối tốt hơn."

Trương Giác hừ một tiếng, quay mặt đi tiếp tục uống nước, một chút nữa tui phải đi xét nghiệm nước tiểu đây nè.

Mà Ilya lúc nãy vừa bị trợt khi ngảy trầm mặc tìm một chiếc ghế dựa ở phía sau khán đài, co mình lại thành một cái nấm.

Hắn kiên định ‌thấp giọng nói: "Trượt tự do, em nhất định sẽ đoạt về!"

Vasily bình tĩnh trả lời: "Em có thể làm được thì quá tốt."

"Chúng ta vẫn luôn mong đợi sự quật khởi của em, Ilya, đừng là cho tụi anh chờ quá lâu, nếu như thành tích của em ở đây quá tệ, nó sẽ mang lại tai tiếng cho đơn nam Nga rằng không ai có thể giành chiến thắng nếu như không có sự thiên vị của trọng tài."

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường chi bạn tốt chính là hố lẫn nhau

Trương Giác: Cậu gạt tui xuất ra đại chiêu là có nghĩa gì?

Hayato: Làm sao lại không có nghĩa, lỡ đâu cậu mắc sai lầm, không phải tui sẽ kiếm lời rồi sao.

Đây chính là chiến thuật của vận động viên nha, nói nữa, cái này cũng là hắn đang trả thù... Từ khi Trương Giác xuất ra 4lo, vô số người vì đuổi kịp bước chân của cậu, kiên trì chinh phục cú nhảy bốn vòng, đặc biệt là Hayato Terakami, cú nhảy lưỡi dao của hắn cũng không kém, sau đó khi đang nhảy 4lo, trực tiếp bị trẹo eo.

Còn có, bởi vì cá sấu nhỏ trực tiếp lấy ra những bức ảnh dễ thương của mình khi trong vai mụ hoàng hậu độc ác lúc cậu còn nhỏ, khiến cho Keiko sau đó dùng lý do "Tama-chan đã lấy ảnh ra rồi, anh cũng không được chạy" muốn hắn nhất định phải lấy ra những tấm hình mang lịch sử đen tối đó, ai mà muốn bị đánh giá rằng là "Cái dáng vẻ ăn táo của cô nàng công chúa Bạch Tuyết có chút ngốc" chứ!

Tama-chan, lẽ nào cậu cho rằng cậu chưa từng hố tui sao?

Chương 167: Từ chối

Giải vô địch thế giới sẽ kéo dài trong ba ngày, ngày đầu tiên là so tài ba nội dung trượt băng đôi, đơn nam và khiêu vũ trên băng, tuân thủ khái niệm ‌"Nội dung càng nổi tiếng thì càng đặt sau cùng", cho nên trượt băng tự do của nội dung trượt băng đôi và đơn nam sẽ diễn ra ngày thứ ba.

Thực ra đây cũng là một loại chiến lược, đó chính là để cho những tuyển thủ trượt băng đôi và đơn nam có thực lực mạnh ở Thôn Thỏ có đủ thời gian nghỉ ngơi.

Người học trượt băng nghệ thuật đều có tiền, cộng với việc giải vô địch thế giới tổ chức ở trong nước, lần này Đổng Tiểu Long cùng với vài học sinh đã đến hiện trường thi đấu, một trong số đó đến để làm băng đồng, phụ trách nhặt những bó hoa và thú bông mà khán giả ném trên sân sau khi tranh tài kết thúc.

Sau khi giải thích huyền cơ về việc sắp xếp thời gian cho bọn nhỏ, hắn cảm thán: "Nếu như trước đây, bên phía ban tổ chức có lẽ sẽ không dành sự suy nghĩ như vậy cho nội dung đơn nam, nhưng trước khác nay khác nha, đơn nam của chúng ta cuối cùng đã lên ngôi rồi."

Tuy nói bất kể trượt băng đôi hay là đơn nam, thực ra ở tuyến đầu chỉ có một nhất ca nhất tỷ chống đỡ, nhưng so với trước đây vẫn khác, hơn nữa bọn họ cũng không phải là không người nối nghiệp, chờ Sát Hãn Bất Hoa, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật thăng lên tổ, tổ thành niên cũng có thể thở phào rồi.

Những người hắn mang đến đều là trượt băng đơn, cho nên nghe đến mấy câu này, bọn nhỏ liền không tự chủ được lộ ra biểu tình trông ngóng.

Trương Giác, đối tượng sùng bài của tất cả các nhi đồng trượt băng nghệ thuật ở Thôn Thỏ, mọi người không phải là muốn dựa gần cậu, chính là muốn vượt qua cậu, dù sao thì chung quy vẫn lấy cậu là mục tiêu.

Tuy nhiên do có quá nhiều người hâm mộ, cho nên trên thực tế ngoại trừ đồng đội, nhóm huấn luyện viên, các đối thủ của Trương Giác, người có thể tiếp xúc gần với cậu không có bao nhiêu người.

Bởi vì nếu như bị những vệ sĩ của nhất ca tóm gọn giao lên Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ thì sẽ không ổn.

Cho nên phóng viên Komura, Thục Phân à không Thư Phong trở thành một trong số ít phóng viên phỏng vấn Trương Giác thành công trong giải vô địch thế giới lần này, hai đoạn phỏng vấn ngắn gọn xúc tích đã thành công kéo tỷ lệ người xem tivi lên, đồng thời có tỷ lệ like và share trên các diễn đàn mạng xã hội rất cao.

Một trong hai cuộc phỏng vấn là bằng tiếng Trung, cái còn lại là tiếng Anh, một số fan mẹ đã được đưa vào đoạn phỏng vấn tiếng Anh, vui mừng biểu đạt về sự tiến bộ của nhóc con nhà mình trong tiếng Anh.

"Không dễ dàng mà, đứa nhỏ từng dựa vào huấn luyện viên Thẩm làm phiên dịch cuối cùng cũng có thể tự mình đối phó với các phóng viên nước ngoài rồi."

Mà cuộc phỏng vấn thứ ba của Trương Giác đã nằm ngoại dự đoán của tất cả mọi người —— cậu trong trăm công ngàn việc, tiếp nhận một đoạn phỏng vấn riêng của fan.

Đây là kiến nghị của Bạch Tiểu Trân.

Nguyên văn của Bạch ca là như vầy: Quên các vận động viên khác đi, nhưng nếu như dưới tình huống có cơ hội thì cậu phải là một làn sóng chiều lòng fan của mình, không phải anh nói cậu đi bán nhan sắc, hoặc là nói lời ngon tiếng ngọt đối với nhóm fan bạn gái khiến cho các cô ấy bay lên trời ảo tưởng không hiện thực, hay hoặc giả là trực tiếp đi ôm ấp hôn môi fan (fan không phải là mẹ hay là con hay là vợ của cậu, tùy tiện làm động tác thân mật gọi là x quấy rồi), điểm ấy cần phải chú ý.

Mà địa điểm tổ chức giải vô địch thế giới là Trung tâm thể thao phương Đông ở Magic City với số chỗ ngồi cố định là 18.000 người‌, bàn luận về quy mô của sân vận động lớn nhỏ trong các năm giải vô địch thế giới vừa qua thì xếp vào top 3 (khiêm tốn), trong khi tỷ lệ tham dự cao tới 95%, còn 5% khác là phiếu nội bộ, được chia cho các tình nguyện viên và lãnh đạo vào sáng sớm.

Với tỷ lệ tham dự cao như vậy, có ít nhất một nửa trong số đó là do người hâm mộ đóng góp, mà vé vào cửa cao nhất tại giải vô địch thế giới lần này có giá là 3000 nhân dân tệ, trừ đi các chi phí thì Liên đoàn trượt băng quốc tế cũng thu được 1200w* tiền vé.

*Tác giả viết vậy, mình cũng không biết là bao nhiêu.

Chính là bởi vì số tiền này, còn có các nhà tài trợ chống đỡ, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ thông qua hoạt động của mình mới có thể mời một đoàn trọng tài cấp thần đến đây, cho Trương Giác một hoàn cảnh chấm điểm công bằng như thế.

Những thứ này đều là công lao của người hâm mộ đó!

Trương Giác vẫn luôn rất nghe lời Bạch ca, nhưng vẫn là do dự: "Em lén lút đi gặp fan không phải tốt hơn sao?"

Bạch Tiểu Trân: "Không được lén lút, là giám đốc Tôn nói với anh, đây thuộc về một nhiệm vụ tuyên truyền nha."

Trương Giác thở phào nhẹ nhõm, trịnh trọng gật đầu, vốn dĩ ban đầu cậu còn muốn liên lạc với bạn học cũ là Trần Tư Giai cùng đi chơi, kết quả sau đó mới biết trang web chính thức lầm thời đã mở một cuộc thăm dò, cho phép người hâm mộ có vé đến hiện trường bốc thăm, những người rút được thăm có thể đến phỏng vấn nhất ca nhà mình.

Nói là fan phỏng vấn, thực ra địa điểm phỏng vấn đều là do Trương Giác chuẩn bị, cậu không quen thuộc Magic City, thế nhưng không sao, một là Trần Trúc và Thạch Mạc Sinh đều là huấn luyện viên trưởng của đội trượt băng nghệ thuật tại Magic City, hai là những tuyển thủ sinh ra và lớn lên tại đây, Trương Giác tìm bọn họ hỏi thăm, thì biết rằng có một nhà hàng rất tốt gần nhà thi đấu.

Nghe đâu mùi vị món ăn rất ngon, nguyên liệu nấu ăn sạch sẽ an toàn, quan trọng nhất chính là đoạn đường năm ở khu vực phồn hoa, bốn phương thông suốt, mặc dù có ghế lô riêng che đậy tốt, nhưng bởi vì sự nổi tiếng của nó, các cô gái cũng có thể cảm thấy đủ cảm giác an toàn khi dùng bữa ở đây với những người con trai không quen.

Ừm, chính là có hơi đắt, nhưng Trương Giác cũng không thiếu chút tiền này.

Bạch Tiểu Trân sau khi nghe Trương Giác an bài thì biểu thị hết sức hài lòng, sau đó nhạo báng: "Thằng nhóc như cậu có phần tâm tư này, anh cũng không lo lắng cậu và những người hâm mộ không hòa hợp với nhau được, hắc, anh như thế nào cảm thấy cậu nếu đi cùng anh lăn lộn ở giới giải trí thì có thể thành công hơn so với hiện tại đó?"

Không nói những cái khác, chỉ riêng ý thức thận trọng cùng khoảng cách, cũng đã là điều mà rất nhiều chàng trai trẻ không có được.

Trương Giác: ... Ạch, trải qua hai đời so sánh, tui có thể chắc chắn rằng tui vẫn sẽ thành công với tư cách là một vận động viên, hơn nữa sự cẩn thận của tui chính là nhờ ngài dạy đó.

Thực ra trước khi gặp Bạch Tiểu Trân, cậu cũng đã bị mắng là người quá thẳng thắn.

Trương Tuấn Bảo ngồi một bên lỗ tai dựng thẳng lên, hắn vèo một cái quay đầu: " Tiểu Ngọc của chúng tôi là một vận động viên trượt băng nghệ thuật đang trên đà phát triển, nếu như nó từ bỏ công việc vào lúc này rồi đi lăn lộn giới giải trí, cậu có tin giám đốc Tôn lập tức giáp lá cà trước mặt cậu không?"

Bạch Tiểu Trân nhìn cánh tay cơ bắp cuồn cuộn của ông cậu mà nuốt nước miếng: "Tôi, tôi chỉ đùa một chút... Bảo ca chớ căng thẳng, Tiểu Ngọc là cháu trai của anh, cho dù tôi có vác cuốc vàng cũng không đào nổi chân tường nhà anh đâu."

Trương Tuấn Bảo nghĩ: Vậy cũng không hẳn, thằng nhỏ ngốc nhà mình ban đầu còn nhắc mãi cái chuyện đi làm idol gì đó, nếu không phải mình suốt ngày dụ dỗ kéo nó lên sàn đấu, sợ là lúc này nó đã đi tham gia cái tuyển tú gì đó rồi.

Thời gian phỏng vấn là 1 giờ chiều, người hâm mộ trúng thưởng có thể đến vào lúc 11 giờ 30 phút, bởi vì mọi người có thể ăn cơm trước khụ khụ.

Vốn dĩ các cô gái dự định lên kế hoạch mang theo những thiết bị máy ảnh chuyên nghiệp mà mình có được bắt taxi đến, kết quả Trương Giác trực tiếp sắp xếp hai chiếc xe chuyên dụng cho họ, đậu chỗ đầu phố nơi các cô sống, cũng không cần phải mang theo thiết bị, Bạch Tiểu Trân sẽ sắp xếp ổn thỏa.

Một cô gái mặc hán phục vừa thở hổn hển vừa xách túi: "Mặc dù rất cảm kích Giác ca vì đã đặt xe cho chúng ta, nhưng tại sao cậu ấy không cho xe dừng ở lối vào khách sạn nơi chúng ta ở chứ?"

Một chị gái áo trắng cổ cao mang đầu chim dẫn đầu, thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, cô khi nghe như thế thì cười rộ lên: "Điều này chứng tỏ em là fan cuồng của thần tượng rồi, nha đầu ngốc, chờ vài năm nữa khi em lớn lên, em sẽ biết việc làm của Trương Giác là có ý nghĩa như thế nào."

Một cô gái cao to với bước chân như bay lắc đầu thở dài: "Ôi trời, thật tiếc là tôi đã có bạn trai mất rồi, cũng không biết sau này ai sẽ chiếm tiện nghi với một chàng trai tốt như vậy nha."

Cuối đội ngũ là một nữ sĩ trông rất phúc hậu, cô không mang gì cả, bụng dưới hơi nhô lên, thoạt nhìn rất là dịu dàng, cô lại một phụ nữ có thai.

Khi xe tới nơi, Bạch Tiểu Trân đứng ở cửa nghênh đón các cô gái vào ghế lô riêng, Trương Giác lập tức tới mang đồ tới.

"Cực khổ rồi cực khổ rồi."

Trong phòng, các thành viên đoàn làm phim chuyên nghiệp đã sắp xếp thiết bị, bố trí hoàn cảnh kỹ càng, các cô gái chỉ cần tán gẫu với cậu là được rồi, hơn nữa các nhân viên công tác sẽ xem xét câu hỏi của họ trước, nói là phúc lợi phỏng vấn, thực ra là hoàn toàn chuyên nghiệp.

Cho nên việc này là phúc lợi của người hâm mộ, nhưng thực ra cũng không phải là phúc lợi mà Trương Giác đưa ra, mà là phía chính phủ chống đỡ, nguyên nhân chỉ có một —— Trương Giác là đại sứ của giải vô địch thế giới tại Thượng Hải.

*Nhắc lại Magic City là Thượng Hải.

Nếu như không phải Trương Giác vẫn còn hoạt động, cậu gần như thiếu chút nữa sẽ bị cấp trên kéo sang làm đại sứ Olympic ở Bắc Kinh, nhưng cuối cùng vẫn là hai người đã giải nghệ là Kim Mộng và Diêu Lam đam nhận trọng trách này.

Thật ra thì đây vẫn là một nhiệm vụ tuyên truyền chính thức, chỉ là bên phái tuyên truyền muốn chạy theo mô đen, phục vụ khẩu vị thị hiếu của giới trẻ, cho nên mới làm ra điều này.

Trương Giác đem đồ sắp xếp xong, sau đó hỏi các cô muốn uống nước trái cây gì, các cô gái đều lắc đầu nói không cần không cần, Trương Giác liếc mắt nhìn chị gái có thai kia một cái.

"Các bạn có bị hội chứng không dung nạp lactose không?"

Các cô gái đều nói không có, Trương Giác liền đề nghị cửa hàng phục vụ sữa bò nóng, sau đó khom lưng về phía các cô, cúc đầu khoảng chừng 15 độ.

"Cảm ơn sự chống đỡ của các bạn dành cho tôi."

Các cô gái vội vàng đứng dậy đáp lại: "Nào có nào có, cũng phải cảm ơn cậu đã mang đến cho chúng tôi những màn trình diễn rất đặc sắc."

Cô gái mặc hán phục vừa đáp lễ vừa ngọa tào trong lòng, trước khi xuất phát sao cô lại không nghĩ tới Trương Giác sẽ lễ phép khách khí như thế chứ? Điều này hoàn toàn khác với những chàng trai 17 tuổi trong suy nghĩ của cô nha!

Trời ạ, dáng vẻ này của thần tượng, thật là khiến fan kinh hoảng quá à!

Sau đó cậu đẩy tới một quyển thực đơn, mặt trên không ghi giá cả, cô gái hán phục luôn cảm thấy sẽ rất đắt, chỉ gái áo trắng và chị gái cao to thảo luận về món ăn, Trương Giác đẩy dĩa trái cây đến trước mặt họ: "Mẹ tôi lúc đang mang thai em trai thì ăn nhiều nho và khế, bác sĩ nói nho rất giàu chất dinh dưỡng, quả khế thì có thể làm giảm lipid và cholesterol trong máu, nhưng mà tôi lại không thích ăn nho."

Chị gái có thai hiếu kỳ: "Tại sao ‌nha?"

Trương Giác thở dài: "Bởi vì ăn nho thì phải lột vỏ."

Cho nên trừ phi lão cậu hoặc là Tuyết nhi cho hắn lột vỏ nho, bằng không hắn liền lười ăn.

Chị gái có thai nở nụ cười, nói chung, bầu không khí lúc ăn cơm tốt ngoài mong đợi, Trương Giác rất giỏi tán gẫu, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng sân khấu bị vắng lặng.

Mọi người giới thiệu một chút mình là fan hâm mộ đến từ đâu, chẳng hạn như chị gái áo trắng tự xưng là fan hâm mộ cá giống ở tỉnh E, mà nữ vận động viên thể hình là cá giống số 1 ở tỉnh Hà Nam, mọi người đều đều bắt đầu ủng hộ Trương Giác từ khi cậu còn ở trong tổ thiếu niên.

Trong đó cô gái vận động viên thể hình cười nói: "Thực ra tôi cũng là vận động viên, nhưng mà tôi luyện tán thủ, không cùng một bộ môn như cậu."

Trương Giác wow một tiếng, lộ ra biểu tình hâm mộ: "Thật tuyệt, khi còn nhỏ tôi cũng muốn luyện tán thủ, nhưng mẹ tôi lại nói rằng tôi là một tên quỷ yêu toàn đi gây chuyện phiền phức, nếu mà đi luyện tán thủ thì ôi thôi rồi, cho nên dù có năn nỉ cỡ nào cũng không ghi danh cho tôi vào lớp chiến đấu."

Cô gái hán phục chớp mắt mấy cái: "Giác ca, khi còn nhỏ cậu rất nghịch ngợm sao?"

Trương Giác bật ngón cái: "Đúng vậy, khi còn nhỏ tôi chính là thằng nhóc quậy phá chính hiệu."

Cô gái hán phục thốt ra câu nói nổi tiếng của người dẫn chương trình: "Có thật không? Tôi không tin!"

Trương Giác: "Thiệt đó, khi còn nhỏ tôi đã từng trộm váy da hổ của mẹ tôi mặc vào, làm bộ mình chính là Tôn Ngộ Không, sau đó còn đem cái giá phơi đồ coi như gậy như ý đánh hư cái tivi luôn, đúng rồi, lúc đó Nhị Béo à không Khương Tú Lăng cũng ở chỗ đó, cậu ấy còn bị tôi ép buộc đóng vai Bát Giới, khi đó em trai tôi vẫn là một bé con, thì bị tôi dùng phấn mắt màu xanh lam của mẹ bôi lên mặt em ấy, đại biểu đó chính là râu mép của Sa Tăng."

Bốn vị nữ sĩ: "..."

Mặc dù Nhị Béo trong cuộc phỏng vấn đã từng nói mình bị hãm hại rất nhiều, nhưng các cô cũng trăm triệu lần không ngờ chuyện này lại có liên quan đến cậu.

Trong vấn đề bị hố, Nhị Béo ở khắp mọi nơi.

Nghe xong lịch sử đen tối của thần tượng, bầu không khí cũng dịu đi, một bữa cơm khách và chủ đều vui vẻ, sau đó những người khác bày thiết bị ra, chị gái có thai ngồi trên ghế làm người chủ trì.

Các câu hỏi của các cô đều là do fan hâm mộ suốt đêm bỏ phiếu cho ra, những cua đồng (?) thì bị các cô loại bỏ, chỉ để lại những câu hỏi mà người hâm mộ muốn biết nhất.

"Giác ca, cậu định sẽ trượt băng bao lâu nữa?"

Trương Giác: "Trượt cho tới khi không trượt được nữa mới thôi."

"Giác ca, năm sau cậu đã 18 tuổi rồi nha, gần đến độ tuổi yêu đương hợp pháp rồi, cậu có thể tiết lộ một chút kiểu người mà mình thích không?"

Trương Giác: "Trước khi gặp được người phù hợp‌, tôi không thể nói chính xác là mình thích kiểu người gì, bởi vì những cô gái tự chủ và độc lập tài chính rất đáng được thưởng thức, nhưng mà cá nhân tôi thích người thích ăn cơm ngon, thích những động vật nhỏ, tốt nhất là không ngại việc tôi trồng rau nuôi gà tại ban công, còn có, trước khi giải nghệ hẳn là sẽ không nói chuyện yêu đương."

Các cô gái: Thoạt nhìn mới vừa nghe thì chúng tôi đều đáp ứng yêu cầu của cậu, nhưng mà việc nuôi gà trên ban công là sao?

"Giác ca, cậu đã cân nhắc đến tiết mục biểu diễn trên băng vào năm sau chưa? Bên Nga có《 Người đẹp ngủ trong rừng 》,《 Kẹp hạt dẻ 》, Nhật Bản có《 Genji Monogatari 》, khi nào thì Thôn Thỏ chúng ta mới có được một tác phẩm?"

Trương Giác: "Đề nghị rất tuyệt, tôi sẽ cân nhắc."

Cuối cùng khi cậu tiễn người đi thì đưa cho họ một bưu thiếp cảm ơn viết tay, sau đó thở dài, quay đầu oán giận với Bạch Tiểu Trân.

"Nói thật, nhìn các cô ấy trịnh trọng chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn như thế, tuy rằng anh nói đây là phúc lợi của fan, nhưng áp lực trong lòng em thật lớn, Bạch ca, trước đó anh nói tổ chức fan meeting gì đó, em cảm thấy chúng ta không cần làm nữa."

Bạch Tiểu Trân bất ngờ kêu lên: "Tại sao ‌không làm? Cậu có biết một đôi cổ động viên chuyên nghiệp có thể mang lại bao nhiêu lợi ích không?"

Trương Giác lắc đầu, rất kiên định ‌mà nói: "Em không cần những thứ đó, Bạch ca, em rất cảm kích sự yêu thích của họ giành cho em, thế nhưng nếu nhưng dành quá nhiều thời gian với người hâm mộ, tiếp xúc gần gũi với bọn họ, chắc chắn em sẽ bị vây quanh bởi những lời khen ngợi, nếu mà như vậy thì em sẽ phải luôn giữ thái độ khiêm tốn."

Cậu thoải mái cười rộ lên: "Chỉ có như vậy, em mới có thể tiếp tục đi lên, em không đến cực hạn, em còn có thể đi đến những nơi cao hơn, những người hâm mộ đều rất đáng yêu, thế nhưng, em nghĩ các cô ấy sẽ càng hy vọng em sẽ mang đến cho họ nhiều tiết mục tốt hơn, mang về nhiều tấm huy chương hơn, mà không phải là điều này, điều này... Thực ra trong cuộc phỏng vấn tụi em không thoải mái lắm, hơn nữa dáng dấp thần tượng mà bọn nhỏ nhìn thấy đều là tưởng tượng trong lòng các cô ấy, em nghĩ với tính cách chân thật của mình, vừa nãy ‌cũng đã khiến các cô ấy ngoài ý muốn rồi đi."

Bạch Tiểu Trân bình tĩnh nhìn cậu, thầm nghĩ, thằng nhóc này hoàn toàn không ý thức được tính cách chân thật của mình mới là điều duy trì trong vòng fan, đặc biệt là cô gái áo trắng và vận động viên thể hình kia, rõ ràng các cô ấy một người là tỏ ra rất thưởng thức tính cách của Trương Giác, một người là đang nhìn Trương Giác như một vận động viên với ánh mắt ngưỡng mộ.

Hai tay hắn đút túi, chậm rãi gật đầu: "Được rồi, vậy anh tôn trọng ý kiến của cậu, Trương Giác, xin lỗi, sớm biết cậu không thích những điều này, anh nên cản tất cả mọi thứ ra bên ngoài, anh không ngờ suy nghĩ của cậu lại có thể đạt đến trình độ này khi ở tuổi 17, cậu rất lợi hại."

Trương Giác: "Trình độ? Em là trình độ gì?"

Là trình độ khiến người ta kính nể.

Là một người trẻ tuổi chưa thành niên, đứa nhỏ này lại không bị che mắt bởi tất cả những điều cậu hiện có, không bị trầm mê bởi sự vây quanh của người hâm mộ, trái lại tỉnh táo cực kỳ, thậm chí còn cho người trưởng thành là Bạch Tiểu Trân một bài học.

Bạch Tiểu Trân nghĩ, đứa nhỏ này tuổi còn nhỏ mà có thể leo lên vị trí hiện tại là có lý do, tâm tính cậu vô cùng xuất sắc, vượt xa so với tuổi thực.

Thực ra trong lòng người đại diễn vẫn có hơi xoắn xuýt, hắn vẫn cảm thấy hoàn cảnh ăn điểm lần này của Trương Giác tốt như thế, không thể tách rời không giá trị thương mại, cho nên cũng chấp nhận cuộc phỏng vấn do cấp trên an bài, nếu như có thể, hắn cũng muốn thông qua các hoạt đọng tăng thêm khả năng thu hút vàng cho Trương Giác, chẳng hạn như cắt tỏi tây* à không là bồi dưỡng fandom.

*Nguyên văn (割韭菜): ngôn ngữ internet, chỉ đã đạt đến giai đoạn phát triển cao nhất và sẵn sàng để thu hoạch.

Không nói đến sau này mỗi trận thi đấu sẽ có hoàn cảnh chấm điểm như hiện tại, chỉ cần Thế vận hội Mùa đông Pyeongchang và Thế vận hội Mùa đông Kinh Trương có thể duy trì được trình độ này... Nhưng rõ ràng Trương Giác lựa chọn "Cách làm một vận động viên", đứa nhỏ này đã từ chối con đường này theo bản năng trước khi chính thức bắt đầu hoạt động, có thể thấy rằng sự chính trực này là xuất phát từ trong xương, Bạch Tiểu Trân tôn kính người như thế, cũng rất sẵn sàng phối hợp với ý nguyện của cậu.

Mình nên làm gì để có thể khiến Trương Giác kiếm được nhiều khoản tiền nho nhỏ hơn, đồng thời dụ dỗ ‌các nhà tài trợ của cậu tài trợ cho Liên đoàn trượt băng quốc tế, thu được nhiều quyền lên tiếng hơn? Không nói sẽ luôn có một thiên đoàn trọng tài, ít nhất là không bị áp điểm nha.

Bạch Tiểu Trân rơi vào trầm tư, nếu như Trương Giác có thể thiết lập kỷ lục mười tám lần là tốt rồi, như vậy khi hắn đi lừa đảo nhà giàu, à tầm bậy là kéo đầu tư thì cũng sẽ thoải mái hơn, nhưng nếu vận động viên muốn đạt đến cảnh giới đó thì tổn thất về thể chất đối với thân thể sẽ rất lớn đi? Là một người đại diện, hắn hy vọng thành tích của Trương Giác sẽ càng ngày càng tốt hơn để kiếm tiền, nhưng xuất phát từ quan điểm cá nhân, hắn lại hy vọng Trương Giác sẽ trượt băng trong vài năm nữa, tốt nhất là có thể trượt tới Thế vận hội Mùa đông Kinh Trương, nếu như bọn họ thành công trong kỳ Olympic này...

Thực ra Bạch Tiểu Trân cũng không phải là người tốt chính trực trong suy nghĩ của Trương Giác, hắn tinh thông hình thức cắt tỏi tây, mà không biết có phải trùng hợp hay không, cho dù là kiếp trước hay kiếp này, hắn đều tôn trọng bản tính Trương Giác, đồng hành cùng cậu trên con đường khó khăn kia.

Theo một ý nghĩa nào đó, Trương Giác cũng được coi là mặt trời nhỏ, đem tới cho hắn tất cả sự hồn nhiên như một con người.

Hắn nhắc nhở Trương Giác: "Đúng rồi, sau khi kết thúc trận tranh tài này, cậu cũng phải quay một video tuyên truyền với những át chủ bài của bên trượt băng tốc độ."

Trương Giác suy sụp lên án: "Hả? Vẫn chưa xong à?"

Bạch Tiểu Trân: "Cái gì mà chưa xong? Cậu có biết hiện tại cấp trên vì Thế vận hội mà nhọc lòng bao nhiêu không? Lúc này phối hợp công tác là nghĩa vụ của cậu! Là nghĩa vụ! Nhưng mà anh sẽ nhìn chằm chằm các cô gái trong đội tuyên truyền, bảo đảm ít nhất cậu sẽ không bị đưa đến bất kỳ buổi biểu diễn nào trong mùa giải nghỉ ngơi này, yên tâm đi."

Trình tự thi đấu trong ngày thi ba là trượt tự do khiêu vũ trên băng, trượt tự do trượt băng đôi và trượt tự do đơn nam.

Điều này có nghĩa là Trương Giác sẽ không bắt đầu phần thi đấu của mình cho đến 7 giờ tối, trước đó cậu chỉ cần giữ cảm giác chân trong sân phụ khi tập luyện với nhạc.

Khi đang uống nước, Vasily dựa người vào cậu: "Nhá, bây giờ em cũng là đại sứ Olympic à?"

Trương Giác bị sặc một cái, cậu liên tục xua tay: "Không có không có, em chỉ là người phụ trợ thôi, đại sứ là Kim Mộng tỷ và Diêu Lam đại ca."

"Thật không?" Vasily đưa điện thoại di động đến trước mặt cậu: "Nhưng theo những gì anh nhìn thấy trên mạng xã hội, nhóm người hâm mộ trượt băng quan tâm hơn đến việc liệu em có hỗ trợ Thế vận hội không đó."

"Nhưng mà không quan tâm em có nắm giữ chức vụ chính thức nào không, đã có độ quan tâm như thế này, khẳng định em sẽ nhận được rất nhiều công việc."

Vasily cười rộ lên, trên gương mặt tinh xảo như đóa hồng hiện lên vẻ dịu dàng: "Cố lên đi, trước đi anh cũng đã từng có trải nghiệm tương tự, lúc đầu sẽ cảm thấy phiền phức và cản trở việc tập luyện, hơn nữa thao tác của một số người sẽ khiến em phiền muộn không thôi, em phải học cách từ chối... Nói chung, cuối cùng nhìn thấy quốc gia của mình đủ điều kiện tham gia Thế vận hội Mùa đông, cũng là một điều rất tuyệt vời đó."

Hắn vỗ vỗ Trương Giác vai, Trương Giác nhún vai, từ trong túi tiền lấy ra một cái thanh sô cô la.

"Ăn không?"

"Ăn."

Cách đó không xa, Sergei hừ một tiếng, nói với Ilya: "Nhìn Vasily đi, từ xưa đến nay anh ta chưa bao giờ dịu dàng với chúng ta như vậy!"

Vasily đối với đám đàn em chỉ có nghiêm khắc và kỷ luật, hiện tại lên cấp thành huấn luyện viên, Sergei cũng không phải kẻ chua ngoa, chính là cảm thấy Vasily nếu có thể thân thiết như thế , tại sao ‌lại đối với bọn họ keo kiệt không thèm lộ ra nụ cười chứ? Đồ hai mặt!

Ilya: "Sereza, Hayato Terakami có nói, đàn ông mà có sắc mặt ghen tị là rất đáng ghê tởm nha."

-

Tác giả có lời muốn nói: Chỗ này nói rõ một chút, trên thực tế để những vận động viên nổi tiếng làm đại sứ tham dự Olympic là môt hoạt động phổ biến, ví dụ như Đại Diêu năm đó là đại sứ đăng cai tổ chức Thế vận hội Olympic Bắc Kinh, mà khi Hàn Quốc đăng ký tổ chức Thế vận hội mùa đông Pyeongchang Thế vận hội Mùa đông, Kim Yuna cũng đã trở thành đại sứ đăng cai tổ chức Olympic, Trương Giác có độ nổi tiếng quốc tế cao, hình anh tốt, cho nên là có thể sẽ được cấp trên cân nhắc, đây cũng là lý do vì sao cấp trên chống đỡ Trương Giác trong hiệu quả biểu diễn thương mại (cũng là vì sự nổi tiếng), bản thân cậu không đóng vai trò là đại sứ tuyên truyền, nhưng vẫn có người muốn mượn sức mạnh từ những góc khuất của cậu.

.

Hôm nay là ngày mùng 8 tháng 3, cũng chính là ngày Quốc tế phụ nữ (International Women's Day), ngày Quốc tế phụ nữ là ngày tôn vinh những đóng góp to lớn của phụ nữ trong các lĩnh vực xã hội, kinh tế, văn hóa và các lĩnh vực khá, có ý nghĩa rất tuyệt nha.

Kỳ thực Nấm vẫn luôn coi "Ngày con gái", "Ngày của nữ hoàng", "Ngày của nữ thần" là ngày tiêu tiền, mà nghèo như tôi thì chỉ tiêu tiền vào ngày này, nhất định là do các thương hiệu giảm giá, chẳng liên quan gì tới ngày lễ đâu khụ khục... Dù sao thì sự công nhận của quốc tế về sự tồn tại của ngày phụ nữ, cũng không phải là các em gái dùng tiền mua tới nha.

.

Con gái 14 tuổi trở lên có thể được gọi là "Phụ nữ", đây không phải là nghĩa xấu, mà là một thuật ngữ mang tính trung lập, cho nên ở đây Nấm xin kính chúc các tiểu khả ái một ngày Quốc tế phụ nữ vui vẻ, hi vọng các bạn sẽ luôn khỏe mạnh, vui sướng tích cực sống mỗi ngày, mỗi người đều có thể sống đẹp nhất chính mình, bắn tim ~

Chương 168: Gân màng

Mặc dù bản thân là lão đại của nội dung đơn nam, nhưng thực ra Trương Giác là người rất thích xem khiêu vũ trên băng.

À, không liên quan gì đến bạn tốt Mi Jeong, Mong Seong, cậu là thực sự thích khiêu vũ trên băng.

Đây thực ra cũng là một chuyện thú vị, chính là rất nhiều người khi mới rớt vào hố băng hội trượt băng thì sẽ yêu thích nhảy của trượt băng đơn hay quăng nhảy của trượt băng đôi, sự hứng thú đối với khiêu vũ trên băng là không lớn, rất nhiều người cũng không phân biệt được đâu là trượt băng đôi và đâu là khiêu vũ trên băng, mà chờ sau khi xem xong tiết mục của trượt băng đơn và trượt băng đôi, có một hiểu biết chung đối với trượt băng nghệ thuật, thì lực biểu hiện cường hãn của khiêu vũ trên băng sẽ bùng nổ.

Rất nhiều biên đạo cấp lão làng đều là tuyển thủ khiêu vũ trên băng lúc họ còn hoạt động, tiết mục kinh điển của bọn họ cũng có rất nhiều.

Ừm, trong trượt băng đôi thì có nhảy và quăng nhảy, nhưng khiêu vũ trên băng thì không, bọn họ chủ yếu là biểu diễn thông qua động tác chân, hơn nữa những động tác không thể nhấc vai lên.

Trương Giác dựa vào một bên lan can, nhìn ‌đấu trường phía dưới: "Nè —— cặp huấn luyện viên khiêu vũ trên băng người Nga này, thoạt nhìn có chút quen mắt."

Trương Tuấn Bảo liếc mắt nhìn, nói với Trương Giác: "Bọn họ là người giành được huy chương bạc trong Thế vận hội mùa đông Nagano, nhưng mà người nước ngoài mau già, những người bị mù mặt thì sẽ hơi khó nhận ra."

Trương Giác dụi dụi mắt: "Con không tính là mù mặt đi, chính là không phân biệt rõ ràng khuôn mặt của người nước ngoài, nhận ra người quen thì có thể, nói chớ cái cặp đôi người Mỹ giành được huy chương vàng Olympic và chạy trốn đó, con còn nghĩ bọn họ sẽ so tài thêm mấy năm nữa."

Thẩm Lưu cốc đầu cậu một cái: "Người ta đều là lão tướng, thân thể nếu trượt tiếp thì sẽ không chịu đựng được nữa, em cho rằng việc duy trì trạng thái cạnh tranh đỉnh cao trong nhiều năm như vậy là điều dễ dàng sao?"

Nói rõ, cặp đôi quán quân khiêu vũ trên băng lúc họ giải nghệ cũng đã 33 tuổi rồi! Người trẻ tuổi chính là không biết lão tướng khổ, này, không biết cũng tốt, tốt nhất là cả đời không nên biết làm gì.

Khiêu vũ trên băng nước Mỹ sau khi giành chức vô địch Sochi đã giải nghệ, trong khi khiêu vũ trên băng Canada thì vào bệnh viện để hồi phục chấn thương, màn kết hợp khiêu vũ trên băng hay nhất năm nay đã thuộc về cặp đôi trong mơ thực sự trở thành vợ chồng, đã được nhiều người hâm mộ trượt băng gọi vui là "Con thuyền thắng lợi" .

Tiết mục của cặp đôi này năm nay cũng rất tốt, bài thi ngắn được chọn từ nhạc phim Wild Chase 》do Hans Zimmer trong bộ phim Interstellar 》của Nolan, phần trượt băng tự do là《 Fall in Love 》do Andrea Bocelli trình bày, phần thi đầu mang phong cách tiên phong, thậm chi trang phục biểu diễn có màu sắc kim loại mang theo cảm giác của khoa học viễn tưởng, mà phần thi sau thì mang phong cách lãng mạn ngọt ngào.

Hai tiết mục, đã thể hiện đầy đủ khả năng khống chế các phong cách âm nhạc khác nhau của hai vận động viên.

"Trong nội dung khiêu vũ trên băng, Yoo Mong Seong gần như là bạn diễn nam xuất sắc nhất, kỹ thuật giương cao của cậu ấy vô cùng tốt, nếu như mắc sai lầm, cậu ấy cũng thà rằng để mình là đệm phía dưới chứ sẽ không để bạn gái bị thương, tính tình của Mi Jeong thì hướng ngoại lớn mật, biểu cảm đương nhiên sẽ không tầm thường."

Minh Gia sờ sờ đầu nhỏ của Từ Xước: "Lần này hai người họ thắng chắc."

Từ Xước đứng thứ bảy trong trận đấu ngày hôm qua, chính là lúc tâm tình tốt, lúc này gật đầu liên tục: "Dạ, em cảm thấy bọn họ có thể tranh huy chương vàng ở Pyeongchang."

Huy chương vàng Olympic, nghĩ tới đây, trong lòng Minh Gia thở dài, nếu như hắn không sai, Pyeongchang chỉ sợ là Thế vận hội mùa đông duy nhất mà tổ hợp giấc mơ thành hiện thực mới có hy vọng giành chiến thắng.

Đối với khiêu vũ trên băng hệ Bắc Mỹ mà nói, mặc dù nhất ca nhất tỷ trước đó của Mỹ đã giải nghệ, cặp đôi kế nhiệm có trình độ có thể lọt vào trận chung kết Grand Prix, nhưng cặp đôi vợ chồng trẻ thuộc con nhà giàu này lại đi trượt băng nghệ thuật để tạo danh tiếng, biểu đạt một chút ham muốn, cô bạn nữ vào mùa giải trước mới sinh con xong, thân thể không điều chỉnh tốt, sau này có thể khôi phục được mức độ nào cũng chưa rõ, cặp đôi Canada tuy rằng sẽ song kiếm hợp bích ở Pyeongchang, nhưng bọn họ lại dính quá nhiều chấn thương.

Nói cách khác, thân thể của những đối thủ khó chơi nhất của cặp đôi giấc mơ thành hiện thực đều gặp vấn đề.

Khiêu vũ trên băng ở Nga đang trong giai đoạn nằm liệt giữa đường, nhưng bọn họ có nền tảng vững chắc, từ năm 1985 đến năm 2000 đều có không ít đại lão khiêu vũ trên băng đã rút quân khỏi biểu diễn thương mại, bắt đầu tiến vào lĩnh vực huấn luyện viên, họ có rất nhiều tuyển thủ trẻ để tổ chức chương trình tạp kỹ, hơn nữa có không ít người có thực lực thật sự xuất sắc.

Cho nên ở chu kỳ Kinh Trương, khi tuổi tác tăng lên, giấc mơ trở thành hiện thực khi đối mặt với nhóm hậu bối mạnh mẽ thì sẽ rất vất vả, bọn họ không có ưu thế quốc tịch, muốn lấy được huy chương vàng Olympic thì chỉ có thể tại chu kỳ Pyeongchang.

Về phần Trương Giác mà nói, Minh Gia nhìn về phía Trương Giác, đứa nhỏ này vô cùng không chịu thua kém, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ vẫn luôn coi cậu như báu vật, mà theo những tích tốt được cậu lấy ra không ngừng, sự nổi tiếng của cậu cũng phụng dưỡng Liên đoàn trượt băng nước nhà, bởi vậy mà Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ cũng sẽ vì cậu mưu tính, cuối cùng tạo thành một kết quả tuần hoàn.

Giấc mơ trở thành sự thật đúng như dự đoán trở thành quán quân khiêu vũ trên băng, khi trao giải, Keiko ‌trêu chọc Trương Giác: "Hiện tại các cậu đã thu thập đươc huy chương vàng trong các trận chung kết Grand Prix, Bốn châu lục, giải vô địch thế giới và huy chương bạc Olympic rồi."

Trương Giác hai tay chắp trước ngực, làm ra một tư thế cầu nguyện: "A di đà phật, tui hy vọng tấm huy chương Olympic tiếp theo của tui sẽ là màu vàng."

Hayato Terakami cũng muốn có huy chương vàng Olympic phun nát: "Cậu có thể đừng nói điều này trước mặt tớ không? Nếu không thì tớ cho rằng cậu cho rằng tớ không tồn tại đó."

Trương Giác: "Nếu cậu không tồn tại, coi như tớ không cầu nguyện, tấm huy chương vàng này cũng sẽ là của tớ."

Cậu vừa xoa bụng vừa đi về phía huấn luyện viên, Hayato Terakami nói thầm với Keiko ‌: "Trước trận đấu cậu ấy ăn nhiều thế sao?"

Keiko ‌: "Sao mà em biết được?"

Có người xoa bụng là bởi vì ăn nhiều, có người xoa bụng là vì cơ bụng đau, chẳng hạn như Trương Giác.

Thân là một chàng trai có thể mang tạ để chịu lực cho hông‌, cốt cách của Trương Giác thật sự đã rất mạnh, lực eo của cậu cũng rất mạnh, dù cho trạng thái không đạt đến giá trị đỉnh cao, cậu cũng có thể nhảy liên tục 4T+1lo+3S+3T+3lo+3lo ở trình độ sao hỏa, nhưng sự hao mòn của việc nhảy bốn vòng vĩnh viễn là không tránh khỏi.

Khi tập với nhạc, Trương Giác đã thử nhảy 4lz hai lần, đều tính là thành công, thực ra khi cậu học cú nhảy điểm băng này cũng không vất vả gì nhiều, sau mùa giải nghỉ ngơi năm ngoái, cậu đã bắt đầu chinh phục cú nhảy này, luyện tập đại khái 8 ngày, cậu đã thành công tiếp băng lần đầu, cho đến nay, tỷ lệ thành công 3lz của cậu trong luyện tập là 60%.

Ừm, chỉ cần một kiểu nhảy bốn vòng có tỷ lệ thành công đạt trên 60% là đã thuộc đơn nam tuyến một, tỷ lệ thành công này chính là mơ hồ như thế, mắc sai lầm mới ‌là điều bình thường, Trương Giác đã là loại ổn định nhất.

Điều thực sự khiến cậu phát sầu nhất vẫn là 4lo, cậu cũng không ngờ trong bài thi ngắn thì cậu không gặp phải vấn đề gì, thế nhưng trong lúc tập với nhạc thì cơ bụng của cậu bị xé một chút.

Trước khi bắt đầu tranh tài, Dương Chí Viễn kiểm tra một lần cho Trương Giác: "Vấn đề không lớn, nếu không em đừng nhảy 4lo, trực tiếp lên ‌4lz đi."

Thẩm Lưu cau mày: "Trước đó nó còn chưa sử dụng cú nhảy này trong các trận đấu chính thức, bây giờ lại sử dụng trong giải vô địch thế giới? Có quá mạo hiểm rồi hay không?"

Trương Giác vung tay lên: "Con cảm thấy mình không thành vấn đề."

Nhóm huấn luyện viên còn đang thảo luận, Trương Giác lại cứ như cũ vung tay lên vung tay lên, la hét con nhảy được con nhảy được, cuối cùng bị Trương Tuấn Bảo bất đắc dĩ quay đầu lại liếc mắt một cái.

"Thôi tùy con, dù sao thì con cũng tự chủ trương ý kiến của riêng mình, chúng ta phản đối cũng vô dụng, con lo mà đi khởi động đi."

Trương Giác lúc này mới bé ngoan chạy sang một bên, ngồi xổm trên quả bóng yoga hoạt động khớp vai, cả người vững vững vàng vàng.

Trương Tuấn Bảo quay đầu lại trao đổi với huấn luyện viên Lộc: "Khung xương của Trương Giác quá nhỏ, giới hạn cân nặng của nó là 73 kg, nếu như tiến thêm một bước tăng cơ bắp để khiến cân nặng tăng lên mà nói, áp lực khi nó tiếp băng sẽ quá lớn, tôi sẽ tăng cường đào tạo gân màng cho nó như một biện pháp hỗ trợ việc rèn luyện sức mạnh, nâng cao cốt lõi tổng thể..."

Nếu như Trương Giác nghe những lời ông cậu nói vào lúc này, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi vì huấn luyện gân màng là một khái niệm thể thao mới chỉ trở nên phổ biến trong những năm gần đây, bản thân gân màng là một loại mô liên kết của cơ thể con người, bao bọc xung quanh cơ bắp, các cơ quan và mô khác của con người, một số vấn động viên xuất hiện chấn thương vận động, thực ra thứ bị chấn thương không phải là cơ bắp, mà là gân màng.

Do đó việc tăng cường rèn luyện gân màng, cùng với việc duy trì sau khi huấn luyện có thể tăng cường sức chịu đựng của cơ thể trước các chấn thương, cùng với tăng cường sức mạnh và sự dẻo dai, tiến thêm một bước trong việc hoàn thiện tố chất thân thể của vận động viên.

Làm một ví dụ‌, mấy năm sau một nữ sĩ Thôn Thỏ đồng thời là nhà vô địch hạng cân cỏ đầu tiên của UFC châu Á cũng có tiến hành huấn luyện gân màng.

Đừng xem ông cậu thường xuyên bắt người ta đi luyện sức mạnh, nhưng hắn xưa nay cũng không phải là kiểu huấn luyện viên chỉ bắt người ta sử dụng thiết bị khô khan, ngược lại, bản thân hắn càng thích huấn luyện vận động, bởi vì trượt băng nghệ thuật là một môn thể thao tổng hợp, cũng sẽ kiểm tra khả năng phối hợp, sức mạnh, sức chịu đựng hay thậm chí là biểu cảm của vấn động viên, việc tập luyện các nhóm cơ cụ thể bằng thiết bị là vô ích.

Huấn luyện viên Lộc mặc dù đã lớn tuổi, nhưng ông vẫn luôn là một lão đầu chăm chỉ học tập kiên trì đọc sách, đối với quan lý huấn luyện của Trương Tuấn Bảo thì vô cùng tán thành, chỉ có Thẩm Lưu là hiện ra biểu tình vi diệu.

Quan điểm huấn luyện của Trương Tuấn Bảo tiên tiến và tinh vi, những đứa nhỏ dưới trướng của hắn có thể cực khổ nhưng ít bị chấn thương, như Tưởng Nhất Hồng lần đầu tiên tới huấn luyện, nhịp tim của cậu nhóc có lúc đã vượt quá 180, nhưng những đứa nhỏ đã dưới trướng‌ Trương Tuấn Bảo mấy năm qua, thì trình độ của chúng càng ngày lên cao.

Trương sư huynh thật sự là một huấn luyện viên giỏi, mà trước giờ việc hắn dùng Tiểu Ngọc làm bia ngắm dùng đá vào cẳng chân để tăng cường sức mạnh cho chân còn chưa tính, Tiểu Ngọc có thể một quyền đánh xuyên qua tấm gỗ cũng còn được, thế nhưng thực đơn huấn luyện của Tiểu Ngọc, thực ra chính là khuôn mẫu và mục tiêu của các đơn nam khác trong đội tuyển quốc gia.

Nếu như tiếp tục làm việc này, đội trượt băng nghệ thuật quốc gia bọn họ không chừng sẽ xuất hiện thêm những mãnh nam có thể xuyên thủng tấm ván đi... Sư huynh thật sự không biết hiện tại Trương môn bởi vì thực lực cường hãn, khí tràng tự tin, quét ngang các cuộc thi trong nước mà gọi đùa là khí tràng "Toàn bộ nhân vật phản diện" sao?

Thậm chí còn có người nhàm chán cắt video của Trương môn với các ca khúc như《 Loạn thế siêu sao 》,《 Truyền thuyết sói đói 》, Thẩm Lưu luôn cảm thấy hình tượng của bọn họ đã bất tri bất giác đã trượt tới một phương hướng quỷ dị.

Khi bọn họ thảo luận thực đơn huấn luyện của Trương Giác, thi đấu trượt tự do của trượt băng đôi cũng kết thúc, Hoàng Oanh Quan Lâm lúc tác chiến phải đối mặt với sự kỳ vọng của hơn một vạn khán giả trên sân nhà, trong lòng gánh vác áp lực tâm lý, all clean trượt tự do, một lần hành động bắt được tấm huy chương vàng.

Trương Giác đồng dạng là người găm cp ngồi xổm trên quả bóng yoga một bên hoạt động khớp, một bên gắt gao nhìn chằm chằm màn hình tivi, chờ tới khi thấy kết quả thi đấu, cậu hưng phấn vung quyền.

Này ‌chính là thắng lợi từ thuyền real nha!

Một giây sau, cậu mất đi cân bằng, lăn khỏi quả bóng yoga.

Tách tách một tiếng, Trương Giác quay đầu, vốn tưởng rằng sẽ thấy Hayato Terakami lấy lại điện thoại di động ra, ai ngờ đâu Hayato Terakami đang luyện xoay người bằng đĩa xoay, mà người lấy điện thoại ra, lại là Ilya.

Bởi vì Vasily đã nói với Ilya về tài khoản mạng xã hội của Trương Giác, vì vậy Trương Giác biết người này sẽ làm cho cậu một cái mosaic, sau đó trên tài khoản của cậu đăng lên tấm hình —— cá sấu lăn lóc.

Mãi cho đến khi nhóm áp chót của nội dung trượt tự do đơn nam bắt đầu, vận động viên trước tivi đã bắt đầu tăng lên, đặc biệt là khi nhất ca Pháp Alex vào trận, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người hắn.

Dù cho cách ‌màn hình, mọi người đều nhìn ra tiểu tử này đang rất căng thẳng, thoạt nhìn quả thực hận không thể đập đầu chết trên tấm chặn bảng, lúc uống nước còn khiến bản thân bị sặc, mà khi sư huynh kiêm phó huấn luyện viên của hắn là Martin bình tĩnh nhìn ‌hắn, nghiêm khắc quát lớn vài tiếng, người này mới lập tức đứng thẳng lưng.

Là một sư đệ, tuy rằng đều có một sư huynh nghiêm khác, nhưng Ilya sờ sờ cằm, vẫn cảm thấy bản thân mình may mắn hơn Alex, bởi vì mặc dù tính tình của Vasily nghiêm khắc, nhưng hắn lại có một khuôn mặt như hoa hồng caramel, lúc thần sắc hơi nhu hòa sẽ hiện ra nét dịu dàng.

Hayato Terakami nói: "Xong rồi, Alex bị doạ thành cái dạng này, nhất định sẽ mắc sai lầm cho coi."

Trương Giác gật đầu tán thành: "Cậu ấy luôn rất dễ dàng bị căng thẳng."

Ba vi kiếm khách nhất trí cảm thấy làn sóng Alex này sắp sụp đổ tới nơi rồi, sau đó bọn họ nhìn thấy người anh em này dưới sự chú ý của vạn người nhảy một cú 4lz với chất lượng cực cao trên sàn thi đấu, tiếp đó là all clean trượt tự do.

Alex, nhất ca đương nhiệm nước Pháp, là một chàng trai kỳ lạ vượt ngoài sự dự đoán của mọi người, khi mà tất cả mọi người cho rằng hắn làm được, hắn không được, mà khi mọi người cho rằng hắn không làm được, hắn lại làm được.

Mặc dù người anh em này chỉ thực hiện ba lần nhảy bốn vòng trong trượt tự do, điểm trượt tự do trong một lần hành động đã đột phá cửa ải 195, lao đến vị trí đầu tiên trên bảng tổng điểm.

Hayato Terakami đẩy Ilya một cái: "Ái chà, chất lượng cú nhảy móc bốn vòng của cậu ấy còn tốt hơn cả cậu."

Bởi vì sai lầm trong bài thi ngắn, Ilya cũng phải thi đấu nhóm áp chót trượt tự do, hắn xắn ống tay áo lên‌, khí tràng ác liệt, thoạt nhìn giống như một con gấu dũng cảm không sợ sắt thép.

"Chờ ‌đó, tôi đây sẽ thắng cậu ta cho mà coi!"

Trương Giác đã chụp bóng lưng của hắn, ghép lại thành hình mosaic, đăng lên tài khoản weibo của mình, với status —— hừng hực xuất kích.

-

Tác giả có lời muốn nói: Ngưu ca lúc khởi động đã lăn ra khỏi quả bóng yoga, coi như là vận động viên trượt băng nghệ thuật đỉnh cao, tư thế lăn xuống đó vẫn rất là đáng yêu nha.

Nước Nga thực sự có nhiều tài năng trượt băng nghệ thuật đến mức có thể tổ chức một chương trình tuyển tú, có tên là Ice Kids, trong đó những tiểu tuyển thủ có kỹ thuật có thể sánh ngang với tổ thành niên đó 【 nghẹt thở 】.

4lz đầu tiên của Trương Giác trong 8 ngày tập luyện là tham khảo cuộc phỏng vấn đơn nữ ET của Nga, cô cho biết mình bắt đầu tập 4T sau mùa giải 2019 – 2020 tại phân trạm Trung Quốc, sau 10 ngày rơi xuống cái thứ nhất, mà cú tiếp kia chỉ là đại biểu cho cuộc chinh phục cú nhảy này vừa mới bắt đầu, mà đơn nữ Nga tên Camila muốn luyện tập 3A ổn định thì phải mất khoảng 3 tháng.

Tham khảo hiện thực, không khoa trương, những thiên tài này chính là mạnh như vậy, Tiểu Ngọc tốt xấu là đơn nam, lại có nền tảng vững chắc như vậy, việc tiếp băng 4lz trong bốn ngày đầu tiên là hợp tình hợp lý.

Trên bilibili có video huấn luyện gân màng của Trương Vĩ Lệ, cho nên cái này cũng không phải là do tác giả bịa ra, cũng là tham khảo hiện thực.

Chương 169: Xấp xỉ

Phiên bản《 Bản hòa tấu Rachmaninoff số hai 》của nghệ sĩ piano người Nga Locht là phiên bản mạnh mẽ nhất trong《 La er 》, chính cái gọi là một ca khúc chiến đấu được diễn dịch bởi một dân tộc chiến đấu là chuẩn xác nhất, nếu như người trượt ca khúc này cũng là người của dân tộc chiến đấu, vậy thì quả thực chính là ba tầng buff.

Trương Giác khiếp sợ nhìn Ilya trên sân: "Hóa ra cậu ấy hợp với nhạc cổ điển như vậy sao?"

Mặc dù đều nói tế bào nghệ thuật của Mao gia có uy lực kinh người‌, nhưng mà điều này cũng khiến người ta kinh ngạc rồi đi.

Ilya, người đã rất được kỳ vọng ngay từ khi còn ở tổ thiếu niên, nhưng sau khi thăng lên tổ thì nhiều lần bởi vì biểu cảm không đủ trưởng thành, không tìm được phong cách biểu diễn, sai lầm trong động tác kỹ thuật, không chỉ có bị Trương Giác nhỏ hơn hai tuổi chèn ép đến gắt gao, mà ngay cả ưu thế quốc tịch cũng không đánh lại được Hayato Terakami.

Mặc dù đã nhận được nhiều sự chú ý kể từ khi còn chưa thăng lên tổ thiếu niên, mọi người đều nói rằng đoạt vàng Olympic là sẽ đăng cơ, cho nên không ít người hâm mộ trượt băng gọi Ilya là Thái tử gia nước Nga, mà trên thực tế cho đến ngày nay, ngày đăng cơ của Thái tử còn xa xôi vời vợi, trên đầu còn có một vị vua không ngai, mà Thái tử chậu rửa chân còn như hổ rình mồi.

Ngẫm lại thì thấy ôi sao mà thê thảm, cũng có người ‌nói, Thái tử Nga là người không hăng hái nhất trong ba chàng kiếm khách, trọng tài của Hiệp hội trượt băng nước Nga cũng đã thiếu điều đút điểm đến tận miệng hắn, nhưng hắn chính là ngáp ngáp như vậy, hoàn toàn ‌ một trời một vực so với cá sấu nhỏ không được trọng tài đút điểm, làm nổi bật lên hình ảnh xuất thân từ nông thôn, tay trắng dựng nghiệp, dựa vào chính mình dốc lòng xây dựng một nửa giang sơn.

Người nói chuyện này là Hoàng Oanh, người nghe Trương Giác biểu thị cậu vốn là rất dốc lòng đó, lẽ nào giang sơn hiện tại của cậu bây giờ không phải tự mình chiến đấu sao?

Hai người trượt băng đôi các người tốt xấu gì cũng có hai vị tiền bối Kim Mộng Diêu Lam gánh, ông tổ là huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia‌ Tôn Thiên tự mình huấn luyện, còn là cựu vô địch thế giới, ngược lại, đơn nam Thôn Thỏ tụi tui phải thu thập linh khí mấy chục năm mới thu được lá bài thần như vậy, đây mới là dựa vào chính mình nè?

Hoàng Oanh nhìn cậu với một ánh mắt ghen tị: "Nhưng mà cậu có một thiên đoàn huấn luyện viên tốt như vậy."

Huấn luyện viên Lộc là người dạy cơ bản về trượt, xoay và giỏi bẻ kỹ thuật, huấn luyện viên Thẩm thì dạy nhảy, huấn luyện viên Trương thì nâng cao sức mạnh và khả năng biểu diễn, ba người này ‌trước mắt quả thực là tam giác sắt của đơn nam trong nước, sau khi bọn họ đưa ra thực đơn huấn luyện và những ý tưởng thiết kế cho Trương Giác, thì những huấn luyện viên khác đều học tập theo.

Đặc biệt là huấn luyện viên Trương, độ chính xác của kế hoạch huấn luyện của hắn là no.1 mà Hoàng Oanh nhìn thấy, mà một đoàn đội như thế vây quanh Trương Giác lấy cậu là hạt nhân, ngoại trừ Trương Giác ra thì ai có đãi ngộ này nữa?

À đúng rồi, cậu còn có bác sĩ dinh dưỡng nguyện ý đến đội tuyển quốc gia, học vị tiến sĩ kia kìa.

Trương Giác ho khan một tiếng, hai tay ôm má: "Cậu nói như thế, trước đó giám đốc Tôn có nói chờ chúng ta đến mùa giải nghỉ ngơi, muốn mời một số chuyên gia đào tạo thể chất từ Đại học Springfield đến đội chúng ta để giảng dạy."

Nghe đâu tốn không ít tiền, chỉ mong sẽ xứng đáng với số tiền bỏ ra.

Chủ yếu là Trương Tuấn Bảo trước đó la hét muốn kêu muốn ra nước ngoài du học, nhưng năm nay Hiệp hội trượt băng chậu rửa chân sẽ đến giao lưu với họ, Trương Tuấn Bảo không đi được, mà Thẩm Lưu thì trước đây có đến chậu rửa chân để học bổ túc, huấn luyện viên Lộc... Người đã bảy mươi ba, đi ‌lại bất tiện, cho nên bọn họ chỉ ‌có thể đem người mời đến đây.

Sau khi kết thúc lần kéo duỗi cuối cùng, Trương Giác đứng dậy, nhấc chân nhảy một cú 3A trên đất, hiện tại cậu có sức mạnh đầy đủ, nhảy lấy đà hay rơi xuống đất đều tràn đầy cảm giác mạnh mẽ giống như quả pháo nhỏ, Quan Lâm nhìn cơ đùi của cậu mà huýt sáo.

"Thằng này giỏi, nhảy thiệt là cao."

Hoàng Oanh hai tay ôm má: "Cậu ấy có sức mạnh mà, hơn nữa sức mạnh rất là đầy đủ, điều đó cũng có nghĩa là cậu ấy có nhiều khoảng trống để khiến bước nhảy trông nhẹ nhàng và thư thái hơn."

Nhìn Trương Giác thoải mái hoàn thành cú nhảy bốn vòng, rất nhiều người ‌đều sẽ lầm tưởng nhảy bốn vòng rất đơn giản, nhưng trên thực tế nếu như không có đồng tử công, một người ‌cho dù có huấn luyện cả ngày thì cũng nhiều lắm đạt đến trình độ nhảy ba vòng.

Đơn nam có thể ổn định được cú nhảy bốn vòng, trên thế giới chỉ có 12 vị, cũng là thành viên đứng trên bục lĩnh thưởng của phân trạm giải Grand Prix, ngoại trừ tam kiếm khách, những người khác có thể lọt vào trận chung kết hay không, một là phụ thuộc vào tình trạng của bản thân, hai là xem ưu thế về quốc tịch.

Ilya là người lên sân khi kết thúc nhóm áp chót, trước khi nhóm cuối cùng thi đấu, hội trường sẽ dọn sạch bề mặt băng, thêm nữa Trương Giác là người cuối cùng của nhóm lên sân khấu, cho nên cậu có rất nhiều thời gian để thay quần áo.

Trước vì trượt《 Moulin rouge 》, cậu không chỉ sử dụng thuốc nhuộm tóc một lần mà còn phải uốn tóc bằng máy, hiện tại màu sắc đã khôi phục nhưng tóc quăn còn chưa thẳng trở lại, phối hợp với trang phục biểu diễn, thoạt nhìn càng phong tình khác thường hơn.

Trương Giác vuốt vuốt lọn tóc mái: "Chà, người đàn ông đẹp trai nhất khán đài sắp lên sân khấu rồi."

Đều nói đàn ông một khi bắt đầu biết mình đẹp trai, cũng bởi vậy sẽ chơi trò giả vờ đẹp trai, sau đó sẽ trở nên nhờn luôn, mà có thể là bởi vì mọi người nhìn thấy cậu nhóc này khi còn nhỏ ưỡn bụng nhiều hơn, cho nên khi cậu lộ ra một biểu tình kiêu ngạo, thì phản phất hiện ra hình ảnh cá sấu nhỏ ưỡn bụng bản Q, thậm chí bên tai còn mơ hồ vang lên BGM "Sa da sa da".

Cũng thật là thần kỳ.

Thẩm Lưu nghe vậy không khỏi thở dài: "So với vương tử dưới biển sâu, thực ra thằng nhóc như em giống Narcissus* hơn."

* Trong thần thoại Hy Lạp, Narcissus là một thợ săn từ Thespiae trong Boeotia, nổi tiếng với vẻ ngoài đẹp trai. Chàng là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope. Một lần Narcissus nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới nước và đem lòng yêu chính bản thân mình.

Trương Giác: "Nhưng mà em không có tự luyến."

Cậu chỉ nói ra sự thật thôi.

Thẩm Lưu: "..."

Bảng xếp hạng bài thi ngắn như sau.

Trương Giác: 115.3

Hayato Terakami ‌: 107.65

Sergei: 104.55

David: 102.8

Kelsen: 100.8

Kim Tử Tuyên: 99.6

Năm trong số sáu người đã ghi được số điểm hơn 100, thậm chí còn có một kỷ lục thế giới mới, giải vô địch thế giới năm nay thật không phụ quan cảnh Tu La.

Cùng với, đúng vậy, mọi người không có nhìn lầm, Kim nhị ca đã bùng nổ trong bài thi ngắn giải vô địch thế giới năm nay!

Hắn vào bài thi ngắn đã thực hiện 4S, 4T+3T, 3A, lọt vào nhóm cuối cùng với số điểm gây cấn, cũng bởi vì vậy mà hắn trở thành người thứ ba của Thôn Thỏ lọt vào chung kết trượt tự do tại giải vô địch thế giới sau Thẩm Lưu và Trương Giác.

Khi mọi người nhìn thấy kết quả này thì đều sợ ngây người, này, đây là Kim nhị ‌ca? Hôm nay cậu ấy có ổn không vậy?!

Sau vài năm tập thể dục trên băng theo đài phát thành, Kim Tử Tuyên đã rút được kinh nghiệm xương máu, dưới sự đề cử của Trương Tuấn Bảo, hắn đã ghi danh vào lớp học nhảy bắt đầu học latinh, lão sư này nghe nói là bạn đại học với ông cậu, hình như là thành viên khoa khiêu vũ của trường cao đẳng nghệ thuật, ở Blackpool giành được huy chương vàng, ngoại trừ học phía quá đắt thì không chê chỗ nào

Tiểu Kim quả thật cũng rất nỗ lực, tiền của hắn chỉ đủ học bốn tiếng một tuần, nhưng mỗi tuần hắn đều ngâm mình trong phòng khiêu vũ hơn 8 tiếng, hiện tại tư thế nửa người trên của hắn thư giãn rất nhiều khi trượt, điểm biểu diễn cũng đã tăng lên.

Điều kiện tiên quyết để động tác trở nên đẹp là phải chịu đựng gian khổ, sau khi chàng trai khổ luyện bản thân, lại nhìn thấy tư thế trượt uyển chuyển của Trương Giác, hắn cũng sẽ cảm thán một câu "Cậu ấy phải ngậm bao nhiêu đắng mới có được ngày hôm nay chứ" .

Hắn là người lên sân đầu tiên trong trượt tự do, tiết mục của hắn là bài hát Latinh nổi tiếng《 Sway 》, có người hâm mộ trượt băng quen biết cậu thì đang thầm thì.

"Nếu như bài thi ngắn của cậu ấy bùng nổ, thì chắc là trượt tự do sẽ sụp đổ á."

"Đúng đấy đúng đấy, chung quy là nhị ca sẽ cho rớt đài hoặc là bài thi ngắn hoặc là trượt tự do thôi."

"Nè, năm nay cậu ấy đã tiến bộ rất nhiều đó, nhảy ổn định hơn nhiều, sau khi huấn luyện viên Trương tiến vào đội tuyển quốc gia, bộ môn trượt băng đơn ở cả tổ thiếu niên và tổ thành niên đều có khởi sắc, trước đó để hắn trong đội tuyển tỉnh thực sự là quá lãng phí."

"Cũng không sao."

Âm nhạc《 Sway 》vang lên, nửa đầu ca khúc là nhạc có lời với tiết tấu bình thường, Kim Tử Tuyên đã tận dùng thời gian này để hoàn thành hầu hết các bước nhảy, chờ đến khi nửa sau, âm nhạc tăng tốc, hắn bắt đầu thực hiện động tác chân và xoay tròn, sau đó cuối tiết mục thực hiện một cú 3A.

Trong tiết mục hắn đã thực hiện ba lần nhảy bốn vòng, hai cái 4T, một cái 4S tiếp băng méo xệch, cho dù chất lượng tiếp băng không tốt, nhưng chàng trai cũng đã kiên cường chống đỡ không bị ngã!

Kim Tử Tuyên, 20 tuổi, nhị ca đơn nam Thôn Thỏ, một tay động kinh nổi tiếng, sau khi all clean bài thi ngắn, tại trượt tự do hắn cũng không gặp nạn! Khi mọi người cho rằng hắn sẽ chơi không tốt trong năm nay thì hắn đã thực hiện được hai lần trong giải vô địch thế giới quan trọng nhất!

Chàng trai khi xuống sân băng vừa mặc áo khoác vừa khóc, khi ngồi vào kiss & cry thì đã lau mặt sạch, nhìn vào ống kính bắn tim, miệng cười toe toét, lộ ra 12 cái răng chỉnh tề.

Trương Giác nhìn phản ứng của hắn, không nhịn được nói rằng: "Thế này thì quá cường điệu rồi."

Thẩm Lưu và Trương Tuấn Bảo nhất trí lắc đầu ‌: "Không cường điệu đâu."

Người ta rõ ràng là thực lực không kém, nhưng bởi vì biểu cảm và phát huy không ổn định nên đã lao ra đường nhiều năm như vậy, năm nay cuối cùng không ngã nhào, cũng không đến kích động, vì Trương Giác là người huy hoàng từ những ngày của tổ thiếu niên cho đến nay‌, cho nên cậu không lý giải được sự kích động của Kim Tử Tuyên cũng là chuyện bình thường.

Trương Tuấn Bảo trong lòng lắc đầu‌, thật đáng tiếc, đứa nhỏ Tiểu Kim không có cú nhảy bốn vòng cấp cao, hiện tại tam kiếm khách đều đang khai phá cú nhảy bốn vòng cao cấp, phấn đấu trở thành thanh niên của phong trào ngày 4 tháng 5*, cho dù Tiểu Kim có tăng biểu cảm lên thì cũng rất khó cạnh tranh với ba người này, nhưng mà việc Thôn Thỏ có thể đoạt được huy chương trong giải Bốn châu lục trong tương lai cũng là một điều đáng mừng.

*Ngày 4 tháng 5 là Ngày Thanh niên ở Trung Quốc, nhằm tôn vinh những người trẻ từ 14 tuổi trở lên.

Tôn Thiên suy nghĩ nhiều hơn, nếu như trong tương lai thân thể Trương Giác bị chấn thương nhiều, như vậy ông có thể để cho đứa nhỏ kia xuất hiện nhiều trong các giải đấu quan trọng, lúc cần thiết, chẳng hạn như khi thi đấu đoàn thể tại Thế vận hội Mùa đông, là có thể có Kim Tử Tuyên, Sát Hãn Bất Hoa chống đỡ, giúp cho Trương Giác có thể tiết kiệm sức lực tập trung cho việc thi đấu solo.

Đây chính là một chỗ tốt nếu như có thể biểu diễn nhiều, coi như thanh máu của át chủ bài theo tuổi tác và mài mòn do huấn luyện mà ngắn lại, Tôn Thiên cũng có chỗ để điều chỉnh và bố trí.

Nếu như nói có điều gì đáng tiếc về màn trình diễn của Kim Tử Tuyên, thì chính là trang phục biểu diễn của hắn không khác y phục mùa thu, theo cách nói của Hoàng Oanh, nếu như Kim ca hạ thấp cổ áo xuống, điều chỉnh kiểu dáng để tôn lên vòng eo, lại học Trương Giác gắn thêm nhiều hạt kim cương sáng màu, dùng keo xịt tóc, dùng kem che khuyết điểm để che những chấm mụn li ti thì đảm bảo sẽ đẹp trai hơn hiện tại gấp 10 lần.

Ừm, thật là tiếc khi Kim Tử Tuyên không xỏ lỗ tai, nếu không thì Hoàng Oanh còn có thể khuyên hắn mang khuyên tai đinh tán rồi.

Quan Lâm biểu thị: "Không phải ai cũng giống như Trương Giác là con quạ thẩm mỹ, thích làm cho bản thân mình sáng lấp lánh lên."

Trương Giác bị phun nát hắt hơi một cái.

Lên sân khấu sau Kim Tử Tuyên là Kelsen cũng chỉ có hai cú nhảy bốn vòng cấp thấp, nhưng khả năng trượt của chàng trai này rất mạnh, mang đôi giày khiêu vũ trên băng vào là có thể so với tuyển thủ khiêu vũ tuyến đầu bỏ công sức, cho đến nay, hắn là một trong số ít vận động viên trượt băng nghệ thuật có thể được đánh giá cấp 4 về động tác chân mỗi khi mà hắn có mặt trên sàn thi đấu.

Tuy nhiên Ilya trước đó đã bùng nổ với tổng số điểm lên tới 305.9, cả Kim Tử Tuyên và Kelsen đều không vượt qua tổng điểm của hắn, trong đó điểm của Kelsen lại thấp hơn Alex, sau khi David lên sân khấu, điểm trượt tự do của hắn thấp hơn Alex một chút, nhưng lại dựa vào lợi thế của bài thi ngắn mà tổng điểm vượt qua Alex.

Mà sau khi Sergei lên sân, người xếp hạng thứ nhất đã biến thành Sergei.

Vị lão tướng lớn tuổi nhất trong nhóm cuối cùng đang ở trong giai đoạn cuối của sự nghiệp, hơn nữa người này luôn bị vây trong tình thế tiến thoái lưỡng nan của "Những giải đấu khác thì không sao, nhưng vào lúc thi đấu mấu chốt là bởi vì đủ loại nguyên nhân mà đứt xích".

Hắn cũng có hai cú nhảy bốn vòng, trong đó 4S huấn luyện trong mùa giải này cũng đã dần dần ổn định‌, nhưng khiến người ta không ngờ tới chính là, hắn dựa vào hai cú nhảy bốn vòng cấp thấp là 4T, 4S và bố trí bốn lần nhảy bốn vòng, trượt ra được số điểm cao hơn cả Ilya.

Sergei trượt băng tự do là vũ khúc《 Oyeme 》, đây là một điệu rumba theo chủ đề tình yêu, về phương diện GOE và điểm biểu diễn, vị lão tướng này thành công đàn áp hậu bối của mình.

Vasily đứng ở bên sân, ánh mắt ôn hòa: "Thân là vận động viên, đáng lẽ ra cậu phải lấy ra thái độ liều mạng này từ lâu, nhưng mà bây giờ cũng chưa muộn, trượt giỏi lắm, Sergeiza."

Khi Sergei xuống sân thì hắn tự mình khoác áo lên khiến Sergei thụ sủng nhược kinh, theo bản năng mà nói: "Ách, sau khi kết thúc giải vô địch thế giới thì tôi chuẩn bị mua hương liệu Juli vương về nhà‌, dọn dẹp căn phòng của tôi, anh có cần không?"

Juli vương là quán quân trong đại chiến tâm linh của chương trình tống nghệ của Nga, hương liệu của cô ấy nghe đâu là có tác dụng trừ tà, Sergei vừa nói như thế, khuôn mặt của Vasily lập tức lạnh đi.

Thoạt nhìn dáng vẻ của hắn cần thiết bị trừ tà à!

Ilya ngồi xổm một bên nghĩ thầm, đây chính là nguyên nhân mà Vasily không bao giờ cho anh được sắc mặt tốt đó, Sergei, thật sự có đôi lúc anh thật không biết cách nói chuyện mà.

Đợi đến khi Hayato Terakami ‌lên sân khấu, bầu không khí khẩn trương lên, bởi vì hắn được công nhận là ứng cử viên cho mạnh mẽ trong cuộc chiến giành huy chương vàng‌, hắn là vận động viên đầu tiên trên thế giới hoàn thành 4F, trượt và xoay tròn xuất sắc, phong cách biểu diễn đặc biệt mà cổ điển, tâm lý ổn định ‌.

Huấn luyện viên Lộc trầm giọng nói rằng: "Cả cậu ta và Trương Giác đều có thể lên bục lĩnh thưởng, tùy thuộc vào trạng thái của ai tốt hơn, ai có thể lấy được huy chương vàng."

Không thổi không hắc, thực ra thực lực hai người này xấp xỉ nhau, mặc dù Trương Giác đã phát triển nhiều cú nhảy bốn vòng và có điểm biểu diễn cực cao, nhưng cực hạn của cậu là bốn lần nhảy bốn vòng trong trượt tự do, nếu nhiều hơn thì thằng nhóc này sẽ không ổn định, hoặc là ‌nói không có cách nào ‌tính đến biểu diễn và nhảy.

Hơn nữa Trương Giác trong lúc tập với nhạc còn không cẩn thận bị căng cơ bụng, trạng thái sẽ không được hoàn hảo như đối phương.

Không chỉ có huấn luyện viên Lộc nói như vậy, mà suy nghĩ đó cũng hiện hữu trong đầu của bình luận viên các đài thể thao quốc gia, hai người này đều là tiêu chuẩn bốn sáu, tùy thuộc vào sự phát huy của mỗi người bọn họ.

Tuy nhiên trong cú nhảy mở màn, 4F của Hayato Terakami ‌đã xuất hiện sai lầm nghiêm trọng.

Hắn té lộn mèo một cái.

-

Tác giả có lời muốn nói: Cú nhảy bốn vòng cấp thấp —— trong dấu ngoặc là điểm cơ bản

4T (10.3)

4S (10.5)

Cú nhảy bốn vòng cấp cao

4lo (12)

4F (12.3)

4Lz (12.6)

4A (15)

Trương Giác trước mắt nắm giữ bốn kiểu nhảy bốn vòng: 4T, 4S, 4lo, 4lz, là một trong những đơn nam nắm giữ nhiều cú nhảy bốn vòng nhất.

Mà hầu hết mọi người cho rằng cậu sẽ dừng lại ở đó, bởi vì 4A cần phải xoay bốn vòng rưỡi trên không trung, mà mọi người muốn xoay bốn vòng là rất cố hết sức, bốn vòng rưỡi không phải là điều mà con người có thể làm được, mà cú nhảy F ma tính của Trương Giác là phải xoay thêm 0.2 vòng nhảy, rõ ràng cũng là rất khó để đạt được 4F.

Chương 170: Ôm một cái

"Người giành được huy chương bạc Thế vận hội mùa đông Sochi, người vô địch giải vô địch thế giới trước đó, danh tướng Trương Giác của nước ta năm nay 17 tuổi 8 tháng, tại mùa giải này đã quyết chí tiến lên, đoạt được tất cả huy chương vàng ở tất cả các nội dung thi đấu mà cậu tham gia, tính đến trận thi đấu này, số lần phá kỷ lục thế giới của cậu đã cộng dồn lên con số 13 lần."

Ừm, trước lần phá kỷ lục tại bài thi ngắn với số điểm 115.3 kia, thực ra Trương Giác đã phá kỷ lục thế giới lần thứ 13.

Mà đây cũng chính là nguyên nhân tại sao một số người ở hiện trường lại nhìn cậu với ánh mắt cuồng nhiệt, bởi vì cậu đã là tân vương trên băng.

Vị giáo sư già của Học viện Mỹ thuật, người thiết kế trang phục biểu diễn cho Trương Giác cũng không biết nghĩ gì, chỉ cần nắm bắt được cơ hội thì ông sẽ thiết kế ra trang phục khoe eo cho Trương Giác, thỉnh thoảng cũng khoe vai, sau lưng khoét V sâu là thao tác thông thường, phiêu sa phiêu dật trên vai cũng không thiếu.

Rất nhiều LSP* thành thực chăm chú nhìn thân hình của cậu, mà Trương Giác đã tập mãi thành quen với việc đứng trong tiêu điểm của vô số ánh mắt, cậu đứng trước tấm chặn bảng, cầm lấy bình nước ngẩng đầu uống hai ngụm, hầu kết chuyển động lên xuống.

*Kẻ háo sắc.

Ông cậu nói với cậu: "Cứ trượt như trước giờ là được rồi."

Trương Giác cụng với hắn một quyền, yên tĩnh quay người, chỉ là tùy ý vừa phát lực thì đã trượt đi thật xa.

Hayato Terakami lau khô nước mắt, nhìn thân ảnh Trương Giác, đưa ra phán đoán: "Cậu ấy không vì sai lầm của mình mà chịu ảnh hưởng, rất bình tĩnh."

Người càng có thể bình tĩnh trước áp lực, vinh dự trước mặt càng có thể làm nên chuyện lớn, chỉ là nhìn vẻ mặt và khí chất vào trận của Trương Giác, rất nhiều người hâm mộ trượt băng đã cảm thấy nhịp tim của mình ổn định trở lại.

Có người nói: "Rốt cuộc cũng là nhất ca, nhìn cậu ấy thi đấu thả lỏng hơn so với lúc xem nhị ca nhiều."

Một người khác phản bác: "Tớ không cảm thấy như vậy, thắng thua của nhị ca không phải là vấn đề gì lớn, dù sao cũng không cản trở gì, nhưng nếu nhất ca bị thua, tớ có thể khóc ba ngày ba đêm luôn!"

Nhị ca thua không có vấn đề gì, là vì trước hắn có một ngọn núi cao to.

Cũng may từ trước đến nay, Trương Giác căn bản sẽ không khiến người ta phải khóc vì thua trận, tại Thế vận hội Mùa đông Sochi kia có không ít người đã khóc, nhưng cũng không phải là bởi vì Trương Giác thua, mà là trọng tài đã đem nhân phẩm của mình đánh mất đi.

Cao to · Trương Giác hoạt động vai, một cái đặt trên thắt lưng, chậm rì rì trượt tới trung tâm, cậu hít sâu, cơ bụng căng cứng mơ hồ đau, nhưng ảnh hưởng không lớn, dĩ nhiên, nếu như chỗ căng cứng này ảnh hưởng nghiêm trọng đến cậu, Trương Giác đã sớm tự mình xin phong bế.

Có bình luận viên nói rằng: "Hiện tại lên sân khấu chính là vận động viên trượt băng đơn nam có năng lực toàn diện mạnh nhất thế giới hiện nay, màn trình diễn của cậu ấy luôn là đặc sắc nhất, hơn một vạn khán giả trong sân đều đang mong chờ cậu ấy sẽ cho ra một tiết mục đặc sắc trên quê nhà, tôi cũng vậy. Trước mắt cậu ấy là người nắm giữ kỷ lục bài thi ngắn với số điểm 115.3, kỷ lục thế giới trượt tự do với 223.96 điểm, kỷ lục tổng điểm là 328.82, hai kỷ lục sau là do cậu ấy thiết lập trong trận chung kết Grand Prix mùa giải này, nói thật, tôi cảm thấy số điểm này rất khó để vượt qua."

Trương Giác hơi cúi đầu, tay phải đỡ vai, tay trái nhẹ nhàng đặt ở bụng phải, làm động tác ôm ấp lấy chính mình.

Cùng với tiếng đàn dương cầm vang lên, cậu mới ‌chậm rãi ngẩng đầu, trượt chậm về phía trước, theo đó là một loạt động tác chân, tốc độ từ từ nâng lên, sau chưa đầy 7 giây hỗ trợ trượt băng, đao răng trước của giày trượt bên phải điểm băng một cái, băng hoa bắn tung toé, chân trái ấn vào mép ngoài giống như bàn chân nhảy lấy đà.

Một cú 4lz cao cao sót băng.

Hayato Terakami nắm chặt cơ hội để đâm chọt Ilya một cái: "Ha, chất lượng 4lz của cậu ấy còn tốt hơn cả cậu, còn dùng Rippon đó nha!"

Rippon chính là tư thế hai tay giơ lên.

Ilya: "..."

Đừng xem đây là lần đầu tiên Trương Giác thực hiện cú nhảy này trong một cuộc thi chính thức, nhưng chất lượng cú nhảy đó thực sự khiến nhiều người ngạc nhiên, Trương Tuấn Bảo lại lắc đầu một cái.

Tiểu tử thúi vẫn là bị căng cơ bụng ảnh hưởng, cho nên mới phải giơ tay lên siết chặt lõi để hoàn thành cú nhảy này, nếu như không bị thương, cậu không cần giơ tay lên cũng có thể nhảy 4lz, hơn nữa còn có thể sử dụng trì hoãn xoay người.

Thẩm Lưu cau mày: "Lúc nhảy lấy đà đã bắt đầu siết chặt thân thể à..."

Mặc dù siết chặt lõi càng sớm càng tốt là kỹ thuật phổ biến khi hoàn thành cú nhảy bốn vòng, nhưng đối với Trương Giác mà nói, đó chình là bằng chứng xác đáng cho việc cậu không thể hoàn thành cú nhảy này một cách điêu luyện dễ dàng, Thẩm Lưu ở trong lòng yên lặng cầu khẩn, hy vọng Trương Giác sẽ không bị chấn thương ảnh hưởng đến lần nhảy tiếp theo.

Sau cú nhảy này, Trương Giác nhảy một cú 4T, lần này nhảy thả lỏng hơn rất nhiều, có loại mùi vị thong dong thoải mái, nhảy lấy đà và tiếp băng đều hài hòa với nhịp điệu âm nhạc, trái ngược hẳn với 4lz trước đó.

Lần nhảy thứ ba của cậu là 3F+3T, lần nhảy thứ tư là 3A đều ổn định tự nhiên, sau bốn lượt nhảy, nhạc nền vang lên một tiếng kêu linh hoạt kỳ ảo, như thể là đến từ một sinh vật biển nào đó.

Đó là tiếng ca của một con cá voi lưng gù, phảng phất như đến từ biển sâu viễn cổ, thần bí mà xa xưa, phối hợp với tiếng thủy triều hòa vàng nhau đơn giản mà đẹp đẽ, sau đó là âm thanh thình thịch.

Trần Tư Giai kinh ngạc trợn mắt lên: "Âm thanh này..."

Âm thanh này sao lại giống như nhịp đập của tim thai.

Trong thế giới âm nhạc, nữ ca sĩ cấp thiên hậu Beyoncé đã từng thể hiện bước nhảy vào trung tâm bào thai của con gái mình trong một bài hát có tên là《 Blue 》, mà Trương Giác cũng thông qua sự trợ giúp của Tần Tuyết Quân, thông qua hiệp thương lấy được một đoạn tim đập này từ một cặp đôi sắp trở thành cha mẹ, sắp xếp đưa nó vào trong phần trượt băng tự do của mình.

Cậu luôn nhớ rõ đây là màn trình diễn mà cậu dành tặng cho cha mẹ mình, mà việc đưa nhịp tim của thai nhi vào bản nhạc này, cũng coi như là một đoạn nhớ nhung khéo léo đi.

Vừa vặn phối hợp với đoạn âm nhạc này là động tác xoay người ngồi xổm, ngồi xổm rồi dần dần chuyển thành động tác xoay tròn đứng thẳng, giống như là hạt giống mọc lên một mầm xanh biếc, dần dần trưởng thành lên thành mầm cây nhỏ.

Một đoạn này, ngụ ý cuộc sống mới đã đến.

Bản nhạc của tim thai là bản độc tấu dương cầm mang tên《 Hành trình của mẹ 》, các nốt nhạc khuếch tán, Trương Giác tiến vào động tác chân, động tác chân này không thể nói là hoa lệ, nhưng cách bố trí thì nghiêm cẩn và đẹp mắt hơn nửa đầu mùa giải, độ khó tuyệt đối được nâng lên, mà tình cảm cũng càng chân thành khắc sâu, người xem thậm chí có thể cảm nhận được động tác chân này đang biểu đạt điều gì —— Trương Giác được một người nắm tay đi qua một quãng đường dài.

Phối hợp với tên bản nhạc, một ít người hâm mộ trượt băng đã hiểu được người nắm tay cậu là ai.

Tình yêu của người con đối với mẹ chính là ấm áp mà tốt đẹp như vậy, cùng với việc cắt nối biên tập âm nhạc tài tình, còn có sự diễn dịch xuất sắc của vận động viên, tất cả đều cho thấy đây là một tác phẩm kinh điển với cả vũ đạo và biểu cảm.

Vasily thở dài: "Không hổ là một kiệt tác liên tục phá vỡ kỷ lục thế giới."

Nếu như Trương Giác lấy ra màn trình diễn này ở Sochi, trọng tài chính là ép điểm vào chỗ chết, khả năng sẽ không đè ép được cậu, bởi vậy có thể thấy được sau Sochi, Trương Giác đã phải trả giá rất nhiều để bản thân tiến bộ được như tại thời điểm này.

Mà trong mùa giải này, Trương Giác quả thực cũng đã dựa vào màn trình diễn này mà quét ngang các trận đấu, quyết chí tiến lên, không thua một trận nào.

Các bước nhảy trong nửa sau của Trương Giác là 4S, 4T+1lo+3S, 3lz+3T, 3lz, cú nhảy bốn vòng của cậu hoàn toàn không mắc sai lầm, nhưng ở lượt nhảy 3lz+3T lại bất ngờ xuất hiện vấn đề.

Cú nhảy đầu tiên khi tiếp băng rõ ràng không đứng vững, cả người lung lay một hồi mới ổn định lại, mà 3T tiếp theo hiển nhiên là không lên nổi.

Trên khán đài vang lên những tiếng hô kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh, Trương Giác đã điều chỉnh bản thân, cuối cùng sau khi nhảy 3lz, cậu đã thêm một cú 2T, coi như là bổ sung cho bước nhảy liên tục, nhưng cậu không thể thực hiện được 3T, trái tim của các huấn luyện viên bên sân cũng bi treo lên.

Khả năng nhảy liên tục của Trương Giác xứng đáng là mạnh nhất trong Thôn Thỏ, như dưới tình huống có trạng thái tốt mà thực hiện cú nhảy điểm băng như 3T, cậu có thể liên tục kết nối 10 lần!

Cũng may tiểu tử thúi này cuối cùng không bị ngã, một điểm GOE khó coi cho một cú nhảy đơn cũng không thành vấn đề, đợi đến khi cậu kết thúc, Trương Tuấn Bảo nhỏ giọng hỏi cậu.

"Vừa nãy ‌làm sao vậy? Có phải là xảy ra chuyện gì không?"

Trương Giác cũng nhỏ giọng trả lời: "Lúc con nhảy cú nhảy bốn vòng cuối cùng, chân trái xé một chút, cho nên sau đó không nhảy nổi 3T."

Trương Tuấn Bảo: "Có phải là cơ soleus không?"

Trương Giác cười khổ: "Dạ, chính là nó."

Bởi vì Trương Giác không có all clean tiết mục, cho nên trong lúc đợi điểm, không ít người hâm mộ trượt băng đã chắp tay cầu nguyện thần linh đi qua phù hộ cho Giác ca của bọn họ, bản thân Trương Giác coi như bình tĩnh, thậm chí còn có phần chắc chắn về cơ hội chiến thắng của mình‌.

Đợi đến khi số điểm đi ra, rất nhiều người đều thất lạc thở dài.

Điểm trượt băng tự do của Trương Giác là 210.95, thấp hơn Ilya một điểm, đứng thư hai trong trượt băng tự do.

Thế nhưng cùng lúc đó, khi Trương Tuấn Bảo nhìn thấy số điểm này hì mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn đứng lên vung quyền.

"Thắng!"

Trương Giác cũng thở phào một cái: "Thật tốt quá, thắng rồi."

Đúng, không sai, Trương Giác thắng, cái gì? Tại sao điểm trượt băng tự do của cậu chỉ đứng thứ hai mà lại giành được ngôi vị quán quân giải vô địch thế giới?

Đó là đương nhiên, là bởi vì thứ hạng của giải vô địch thế giới là xem tổng điểm nha! Bài thi ngắn của Trương Giác được 115.3 điểm, so với người xếp thứ hai trong bài thi ngắn là Hayato Terakami nhiều hơn 7.65 điểm, cách Ilya 17.31 điểm.

Mà tổng điểm của Sergei – người đứng thứ hai có điểm bài thi ngắn là 104.55, bị Trương Giác kéo xa 10.75 điểm, ưu thế lớn như vậy đặt ở đó, trừ phi Trương Giác sụp đổ trong trượt tự do, bằng không không ai có thể đánh bại cậu, huống hồ số điểm 210.95 cũng không phải là con số thấp.

Tốt xấu gì, với số điểm 210.95 cũng có thể được xếp hạng thứ tư trong số mười vận động viên trượt băng tự do của điểm số cao nhất trong trượt băng nghệ thuật.

Ừm, hai lượt đầu cũng là của Trương Giác, và số điểm cao mà Ilya trượt trước đó đứng ở vị trí thứ ba.

Nói chung, Trương Giác cứ như vậy dưới tình huống cao hơn người đứng vị trí thứ hai 2 điểm, thành công bắt lấy tấm huy chương vàng giải vô địch thế giới lần này.

Triệu Ninh kích động nói: "Các vị, chúng ta hãy chúc mừng cho Trương Giác, cậu ấy đã thành công bảo vệ được tấm huy chương vàng giải vô địch thế giới, đồng thời giữ được chiến tích bất bại trong cả mùa giải!"

"Đây là một chương mới cho đơn nam Thôn Thỏ trên đấu trường quốc tế, cậu ấy đã dùng sự kiên cường nghị lực, năng lực ứng biến hơn người chống chọi với tất cả các áp lực khó khăn, thành công viết nên trang sử của chính mình!"

Mà phản ứng của nhóm người hâm mộ trượt băng lúc này là không khỏi vui sướng, bọn họ dồn dập vỗ tay la hét, còn có người hâm mộ kích động ném chiếc mũ của mình quăng xuống sân băng.

Dường như tất cả mọi người đều mừng cho Trương Giác, ừm, sở dĩ nói là dưỡng như, là bởi vì huấn luyện viên Lộc, Thẩm Lưu và Trương Tuấn Bảo lúc bắt tay lẫn nhau, trong miệng đều nói "Không tồi không tồi, lần này tiểu tử thúi dùng ưu thế bài thi ngắn mới bảo vệ được tấm huy chương vàng, lần sau còn không biết có còn chuyện tốt như vậy nữa không, sau này vẫn là làm cho phần trượt băng tự do của nó ổn định như bài thi ngắn thì mới được" .

Trương Tuấn Bảo nói là phần huấn luyện gân màng phải thực hiện càng sớm càng tốt.

Thẩm Lưu nói được được được, tôi giúp anh.

Huấn luyện viên Lộc nói sẽ tiếp tục kéo dài thời gian vật lý trị liệu cho Trương Giác, kêu Dương Chí Viễn tăng lực độ thêm.

Bởi vì cậu học trò luôn phá kỷ lục thế giới, một tấm huy chương vàng giải vô địch thế giới đã không thể khiến bọn họ động tâm.

Trương Giác mới làm nên lịch sử mới: Nè, mọi người đừng có vào lúc này mà lên thương lượng kế hoạch dằn vặt con được không zậy?

Con mới lấy được huy chương vàng đó, mọi người sao lại không tới ôm con một cái vậy nè!

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường

Trương Tuấn Bảo cao 1 mét 7.

Thẩm Lưu cao 1 mét 74.

Huấn luyện viên Lộc cao 1 mét 75.

Trương Giác nghe nói là 1 mét 8, nhưng trên thực tế năm 16 cậu đã cao 1 mét 8 rồi, năm 17 tuổi vẫn tự xưng là 1 mét 8, chiều cao thực tế của cậu là bao nhiêu, trừ người nhà ra, cũng không ai biết.

Đây chính là lý do quan trọng khiến nhóm huấn luyện viên không muốn ôm cậu nha, cá sấu nhỏ, cậu đã không còn là một bảo bảo có thể được các huấn luyện viên ôm nữa rồi, ngược lại, bọn họ lại giống như bảo bảo khi được cậu ôm đó...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play