Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/ Dã Linh

Chương 86 (1210):

Lúc Đường Duyên Tân ra ngoài, trong Hoành thành có rất nhiều người biết ông, còn cười tít mắt chào ông.

Ông cũng nghe được rất nhiều lời bàn luận, người được bình luận là con gái lớn của ông, giờ là Hoàng Hậu nước Bắc Yến. Bọn họ nói rằng nước Bắc Yến được phồn vinh như hôm nay thì có không ít công của Hoàng Hậu nương nương.

Nghe được con gái lớn của mình vậy mà lợi hại đến thế, cả mặt Đường Duyên Tân đều là vẻ tự hào.

Quả không hổ là con gái của ông, đúng là giỏi giang.

Ông thấy mọi thứ đều hoàn hảo rồi.

Bắc Đường Hoắc cũng không bỏ qua Đường Giảo, biết cô thích đi du lịch khắp nơi thì dứt khoát cho cô một nhiệm vụ.

Đến các nước du lịch, tìm hiểu phong tục và các tình hình khác ở các nước, bảo cô biên soạn lại những điều tai nghe mắt thấy lúc đi du lịch.

Đường Giảo: "..." Vì sao còn có chuyện của cô vậy?

Chẳng qua không lâu sau cô đã rất hài lòng, vì Bắc Đường Hoắc cho cả một nhóm cao thủ bảo vệ cô, còn cho cô rất nhiều tiền. Cô chỉ cần đem theo người và tiền đi khắp nơi ăn uống, quay về viết nhật ký là được rồi.

Cô như vậy cũng xem như du lịch bằng công quỹ rồi nhỉ?

"Ba Lần Yêu, nhiệm vụ lần này thật sự quá nhẹ nhàng luôn. Diễn kịch, hành hai tên là thành công rồi. Người nhà họ Đường đã có chỗ an thân, chị cũng sống hạnh phúc, a, giờ còn được đi du lịch bằng công quỹ nữa, đúng là tuyệt quá nha! Có thể cho ta thêm một nhiệm vụ giống vậy nữa không?"

[Ký chủ, chớ nên xa hoa dâm đãng, ham hưởng lạc. Tình huống như thế này chỉ là một bộ phận rất nhỏ thôi. Cô lúc nào cũng cần phải tỉnh táo về thân phận người làm nhiệm vụ của mình, có rất nhiều tình huống sẽ ngẫu nhiên thay đổi. Đương nhiên, thế giới này chỉ cần Đường Quả còn ở thì hẳn sẽ không có sự thay đổi gì lớn.]

Đường Giảo nghe ra được trong giọng nói của hệ thống 222 cũng có vài phần nhẹ nhõm.

"Ngày mai là phải đi rồi à, đi du lịch nhiều nước, không ngờ rằng Đường Giảo tôi có một ngày cũng được đi du lịch nhiều nước, còn có thể biên soạn lại những điều tai nghe mắt thấy lúc đi nữa. Trời ơi, đúng là quá tốt rồi."

"Cậu nói xem, tương lai khi cuốn du ký này được viết ra thì có phải tôi có thể ghi danh sử sách, được người đời sau nhớ mãi không?"

"Sau này bọn họ phát triển đến thế giới hiện đại, chắc chắn tôi sẽ xuất hiện trong sách giáo khoa Lịch sử, nghĩ thôi đã thấy kích động lắm rồi."

"Vậy bọn họ sẽ bình luận thế nào về tôi đây? Tôi phải biểu hiện cho tốt mới được."

Hệ thống 222: Ký chủ vẫn là không quá thận trọng, thế giới sau nó chọn một nhiệm vụ khó, cho cô chịu ít cực khổ, tránh khiến cô nghĩ rằng nhiệm vụ đều dễ dàng.

Đường Giảo thấy sau lưng hơi lạnh, cũng không quan tâm nhiều vậy, cô vui vẻ chuẩn bị hành lý đi khắp nơi du lịch.

"A Hoắc, chàng đúng là tận dụng mọi thứ, không bỏ qua ai hết mà." Đường Quả không nhịn được mà cười, "Tìm rõ điểm mạnh của tất cả mọi người, lại cho họ nhiệm vụ tương ứng."

"Em gái vốn thích đi khắp nơi du lịch chơi, cái này vừa hay thích hợp với em ấy, hẳn em ấy rất hài lòng."

"Nàng ta rất vui lòng đấy, cầm tiền đi khắp nơi ăn uống thì ai không vui vẻ chứ, còn có cao thủ bảo vệ."

Đường Quả cảm thấy người làm nhiệm vụ kia đúng là khá thú vị.

Lúc trước hệ thống nói với cô, từng gửi email cho hệ thống 222 của người ta.

Sau khi 222 nhận được email thì còn định gửi email cho Tổng bộ gì đó, bị hệ thống chặn lại rồi.

Cô định sau khi xong chuyện sẽ gặp 222, hỏi Tổng bộ kia là nơi nào, nói không chừng còn có thể tra được hệ thống ngốc của cô là do ai sản xuất ra.

Tháng thứ 3 người nhà họ Đường đến nước Bắc Yến, nước Nam Thục cuối cùng cũng có động tĩnh rồi.

Thượng Quan Dực đưa một lá thư đến trước, ý trong thư rất rõ ràng, yêu cầu Bắc Đường Hoắc giao Quý Phi của hắn ra, nếu không thì nước Nam Thục sẽ đến tấn công nước Bắc Yến. 



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play