Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu
Trans: Minh Nguyệt
Beta: Beltious Soulia/ Dã Linh
Chương 83 (1207):
Chàng thế mà gặp được người tốt thế này, đời trước nhất định là một người cực kỳ tốt.
Vậy nên, đời này chàng sẽ yêu nàng ấy thật nhiều, sủng nàng ấy, nâng nàng ấy lên tận trời.
Sau đó, chàng lại làm một vị Quân chủ anh minh, tạo phúc cho bách tính thiên hạ, tích lũy công đức, hy vọng kiếp sau tiếp tục được gặp nàng ấy.
"Được, ta tin chàng. Vậy thì A Hoắc, việc ta bảo chàng làm nhất định phải làm cho tốt đấy." Đường Quả đứng dậy, duỗi bàn tay ra, trong lòng bàn tay liền xuất hiện một chiếc hộp.
Chiếc hộp đột nhiên xuất hiện khiến Bắc Đường Hoắc giật mình. Chàng vội kéo tay Đường Quả, gấp gáp nói, "Quả Quả thật không phải là nữ tử bình thường, có phải nàng là tiên nữ hạ phàm để lịch kiếp không?"
"Quả Quả, nàng phải lịch kiếp mấy đời, kiếp sau liệu sẽ còn xuất hiện chứ?"
Đường Quả liếc thấy dáng vẻ khẩn trương ấy thì ôm mặt chàng, hôn lên môi chàng, "Yên tâm đi, ta không phải là tiên nữ gì cả, cũng không phải đến để lịch kiếp. Chẳng qua là trong cuộc đời có vài cuộc gặp gỡ đặc thù. Kiếp sau nếu chàng ngoan một chút thì còn có thể gặp được ta."
"Ta sẽ." Mắt Bắc Đường Hoắc sáng lên, nói cực kỳ nghiêm túc, khiến Đường Quả nhịn không được mà hôn chàng, "Thật đáng yêu."
Cô mở hộp ra, trong đó là một chồng người giấy dày, "Đây là hình nhân, là một người bạn kỳ lạ tặng cho ta."
"A Hoắc, chàng phái người đến đón người nhà của ta, để tránh những phiền toái không cần thiết thì nhất định sẽ bảo người giả thành dáng vẻ của họ. Nhưng Thượng Quan Cảnh và Thượng Quan Dực đều là những kẻ lòng dạ độc ác, dùng hình nhân vẫn tốt hơn."
"Cái này dùng thế nào?" Bắc Đường Hoắc không từ chối, Quả Quả của chàng có lòng tốt, không muốn người của chàng bị thương.
Chàng nói rồi mà, nàng nên nhận được sự tôn trọng của toàn dân nước Bắc Yến. Cũng chỉ có nàng mới nhận nổi.
"Nhỏ một giọt máu tươi là được rồi, người biến ra sẽ không khác gì người sống." Đường Quả tìm một con dao, định thử thì Bắc Đường Hoắc vội cướp lấy con dao trong tay nàng, cắt một đường trên tay mình.
Đường Quả nhìn chàng, lấy một hình nhân từ chiếc hộp ra, Bắc Đường Hoắc nhỏ một giọt máu tươi lên đó.
Người giấy nhỏ biến lớn trong chớp mắt, biến thành dáng vẻ như Bắc Đường Hoắc. Bắc Đường Hoắc vây quanh hình nhân giống y hệt mình, còn sờ mặt của người ta. Không ngờ chàng lại nhận được ánh mắt khinh bỉ của hình nhân, chàng nhìn rõ, chính là ánh mắt khinh bỉ.
"Bản tôn, ta và ngươi giống nhau, thích phụ nữ, không thích đàn ông, đừng động tay động chân với ta." Hình nhân nói chuyện khiến Bắc Đường Hoắc giật mình.
Nhớ đến lời đối phương nói, chàng vội ôm Đường Quả vào lòng, "Quả Quả là của ta, ngươi đừng nghĩ nữa."
Nhìn thấy dáng vẻ không cam tâm của hình nhân, trong lòng Bắc Đường Hoắc có hơi tức giận, thế mà lại bị hình nhân của mình ngấp nghé Quả Quả.
Đường Quả thấy dáng vẻ thở phì phò của chàng thì nói, "Chàng nhỏ thêm một giọt máu tươi nữa, hắn sẽ biến thành người giấy nhỏ, còn có thể lặp lại để sử dụng nhiều lần."
Đây là hình nhân mà Xích Tiêu trong nhóm làm, người ta dù sao cũng đã là một vị tiên nhân.
Hình nhân do tiên nhân làm, đương nhiên cực kỳ lợi hại rồi.
Biết được cô cần, còn dùng ở phàm giới nên cố ý thay đổi thành cực kỳ đơn giản.
Bắc Đường Hoắc làm theo, quả nhiên thấy hình nhân biến thành người giấy nhỏ, thở phào một hơi trong lòng, "Hắn cũng có tư tưởng của chính mình sao?"
"Không có, tư tưởng của hắn chính là của A Hoắc chàng, hắn sở dĩ ghen tỵ với chàng vì hắn chính là chàng đó. Hơn nữa, hình nhân cũng có tác dụng trong thời gian nhất định, một khi hết hạn rồi thì không thể dùng tiếp nữa."
Bắc Đường Hoắc nghe được lời giải thích này thì dở khóc dở cười, hóa ra vừa nãy chàng ghen tị với chính mình luôn.