Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh


Chương 77 (1201):

Bắc Đường Hoắc qua ngay, chàng thấy trên bản đồ có rất nhiều nơi bị khoanh tròn lại.

Chàng nghe nàng ấy nói, "Mấy nước này khá nhỏ, lại rất lạc hậu. Lúc trước ta phái người đến thăm dò địa chất của họ, trong đó có rất nhiều đồ tốt. Ta định cho người bao núi, khai thác đồ trong đó ra, chuyển về nước Bắc Yến của chúng ta."

Lúc nghe được "nước Bắc Yến của chúng ta", trong lòng Bắc Đường Hoắc là một mảnh lửa nóng.

"Thứ quan trọng nhất với một quốc gia là gì? Kinh tế, ta định âm thầm mở các hàng đến mọi quốc gia, từ từ không chế kinh tế của bọn họ, thuận tiện có thể nắm vững cách bọn họ điều hành."

Bây giờ các quốc gia lớn chiếm cứ một phương, các nước nhỏ xung quanh cũng xem như thái bình. Nhưng ai biết lúc nào sẽ có chiến sự, chúng ta cần phải sớm chuẩn bị, tránh đến lúc đó chiến loạn nổi lên, chân tay lúng túng, khổ vẫn là những người bên dưới."

Bắc Đường Hoắc hiểu ra vài phần, "Quả Quả, nàng sẽ không là vì ta mà định đến các quốc gia khác mở cửa hàng chứ?"

"Không được sao?" Đường Quả cười tít mắt nhìn chàng, nhìn đến mức Bắc Đường Hoắc không biết nên nói gì mới tốt. Chàng thừa dịp nắm tay cô, giọng khàn khàn, "Ta thật sự không ngờ đến, còn tưởng lầm rằng nàng muốn đi."

"Ta nói rồi, nước Bắc Yến rất tốt, nước Bắc Yến cũng có một người rất tốt."

"Nhất định là do kiếp trước ta tu nên kiếp này mới gặp được nàng."

Hệ thống cũng thấy đúng, đó là anh tu không biết bao nhiêu đời, nhớ kỹ lời của ký chủ, đời nào cũng cực kỳ ngoan. Nếu không thì ký chủ sẽ không đối xử tốt với anh như thế đâu.

Tốt đến mức khiến nó hơi ghen tỵ.

Nó quả thật đã không phải thống mà ký chủ yêu thích nhất rồi.

"Đời này, ta nhất định sẽ làm nhiều chuyện tốt, phấn đấu kiếp sau cũng sẽ gặp nàng."

....

Không lâu sau, các nước nhận được một tin tức.

Đó là vị Hoàng đế lớn tuổi chưa kết hôn kia của nước Bắc Yến, cuối cùng cũng sắc phong Hoàng Hậu rồi.

Nghe đồn Hoàng Hậu là một thương nhân, chuyện này nếu như đặt ở một nước khác, một Hoàng đế muốn sắc phong một nữ thương nhân làm Hoàng Hậu khẳng định sẽ bị chê cười.

Nhưng người này là Bắc Đường Hoắc, bọn họ không dám châm biếm chút nào, sẽ chỉ cảm thán trong lòng một câu, Hoàng đế của nước Bắc Yến cuối cùng cũng tìm được nữ tử mình thích rồi.

Phía Thượng Quan Dực và Thượng Quan Cảnh cũng nhận được tin tức.

Giờ hai tên mỗi ngày đều ở trong thế nước sôi lửa bỏng, tính cách của Đường Giảo càng ngày càng kiêu căng.

Những người biết đều cho rằng bọn chúng buông thả, sủng Đường Giảo là vì yêu nàng ta sâu sắc.

Chỉ có bản thân bọn chúng mới biết, chẳng qua là đáy lòng chúng giấu một người khác, vì áy náy với nàng ấy nên mới đành đối tốt với Đường Giảo.

Nhất là gương mặt giống như đúc kia khiến bọn hắn không có cách nào nói một câu nặng lời nào.

Chỉ có lúc đêm khuya tĩnh mịch, chúng mới tỉnh táo lại, nhớ đến những chuyện hồ đồ ban ngày, đều không thể làm được gì.

Vì sự ngạo nghễ của Đường Giảo mà mấy cửa tiệm dưới danh nghĩa của Vương phủ đóng cửa rồi.

Nếu không phải Vương phủ có quản gia thì sợ sẽ càng tồi tệ hơn.

Thượng Quan Dực thì tốt hơn chút, nhưng mỗi lần đều vì Đường Giảo mà đối chọi gay gắt với Thượng Quan Cảnh.

Tiếp đó, khiến bọn chúng nhớ đến những việc xưa, thật sự biến thành như nước với lửa rồi.

Thời gian chầm chậm trôi đi, Đường Quả thành Hoàng Hậu của nước Bắc Yến.

Năm đó, bách tính đều reo hò.

Nhất là khi họ biết được vị nữ tử dẫn họ đến sự thịnh vượng chính là Hoàng Hậu thì quả thật là đã xem cô thành Bồ Tát mà cúng bái.

Đường Quả nắm kinh tế nước Bắc Yến, đồng thời lại phái người đến các nước khác mở tiệm, thu thập sản vật, khai thác các của báu dưới lòng đất.

Trong lúc bất tri bất giác, nước Bắc Yến càng ngày càng cường đại, quốc khố không lỗ đồng nào. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play