“Được, đã hứa rồi nhé, tối nay sáu giờ rưỡi, chúng ta gặp nhau ở công trường.” Vẻ mặt Vừơng Tuyết cười tươi như hoa.
Trong ký túc xá của Lâm Vân.
“Đại ca, thăng khôn Trịnh Hải nói chuyện không giữ lời gì cả, thua cược mà không thực hiện lời hứa, đại ca chuẩn bị đối phó nó như thế nào.” Vẻ mặt Mập tò mò truy hỏi.
Khóe miệng Lâm Vân hơi cong lên: “Kẻ ác sẽ phải dùng ác để trị, tôi sẽ ác hơn cả nó, tôi đã gọi điện thoại sắp xếp xong rồi, cậu cứ chờ xem, tôi nghĩ là… Trong bài đăng trên diễn đàn trường chúng ta sẽ có bài post hắn ăn phần nhanh thôi.”
Trên đường quay về ký túc xá, Lâm Vân đã gọi điện thoại dặn dò hết thảy.
“Wow! Thật sao!” Vẻ mặt Mập tràn đầy chờ mong.
Phía bên kia.
Phòng 415 ký túc xá nam sinh.
Trịnh Hải bỏ điện thoại xuống, vừa nãy hắn gọi điện thoại cho hội học sinh, cũng gọi cho. hội trưởng các hội liên ngành. khác để nhờ bọn họ hỗ trợ làm khó dễ tập thể cho Lâm Vân và Vương Tuyết: “Mẹ nó, chỉ bằng Vương Tuyết và hai thằng oắt kia cũng dám đấu với Trịnh Hải tao? Hừ, đúng là người sỉ nói mộng, chúng mày chờ đi, không bao lâu sau chúng mảy sẽ bị chèn ép tới mức không ngắng đầu nồi mà chạy khỏi trường học!” Trịnh Hải khinh thường cười lạnh. “Rằầm rầm rằm!”
Đúng lúc này, tiếng đập cửa dồn dập vang lên, Trịnh Hải lập tức đi mở cửa, sau khi cửa mở ra, sáu người đàn ông cao to vạm vỡ lập tức lách vào.
“Máy người là ai?” Trịnh Hải trông thây sáu người này, lập tức quát to.
“Đệch con mẹ mày! Câm mồm cho tao”
Người đàn ông mặc áo đen trong sô đó tung một cước đá vào người Trịnh Hải, khiên hắn ngã xuống đất. Ngay sau, hai người áo đen bước lên kéo Trịnh Hải về phía WC ký túc xá.
Bồn người còn lại đi đến trước mặt ba tên bạn cùng ký túc xá của Trịnh Hải, kề dao sát cổ chúng, không chế chúng khiến chúng. không thê giúp đỡ, cũng không thê gọi điện thoại liên hệ với bên ngoài.
Ba người bạn này ‹ chỉ là sinh viên mà thôi, dao kề trên cổ, dĩ nhiên là họ bị dọa không dám làm bậy.
Trong WC ký túc xá.
“Rốt cuộc các người là ai Trịnh Hải xanh mặt.
“Bọn tao tới giúp mày.” Một người áo đen nói.
“Giúp tôi?” Trịnh Hải ngắn ra.
“Đúng vậy, giúp mày livestream ăn phận!” Hai người đản ông áo đen nhêch miệng cười.
“Cái gì?”
Trịnh Hải nghe xong, hai mắt trừng to!
Trong ký túc xá của Lâm Vân.
“Đệch, anh Vân, anh nhìn bài post nè!
Mau nhìn đi! Đúng là có!” Mập kích động nhảy dựng từ trên giường lên.
“Có rồi?” Lâm Vân nhệch miệng cười, sau đó mở bài pos trên điện thoại.
Quả nhiên có một bài post ° ‘1ivestream ăn phân” xuất hiện trên diễn đàn trường. Trong bài post có một đoạn video, diễn viên chính trong video chính là Trịnh Hải!
Lâm Vân án vào video, hình ảnh bên trong có hơi ghê tởm, dù gì thì đây cũng là livestream ăn phân!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT