Tuy rằng hai người bọn họ sốt ruột, nhưng chuyện đã đến nước này cũng không còn cách nào khác để giải quyết.



Ngày hôm sau, buổi sáng.

Lâm Vân gọi điện thoại cho chị họ Lâm Mộc Thanh, báo cho cô ấy biết tin mình đã đến Kim Đô, hỏi Lâm Mộc Thanh lúc nào có thời gian gặp mặt, cùng nhau ăn một bữa cơm.

Trong số những người thân ở nhà họ Lâm, chỉ có Lâm Thanh là có quan hệ tốt với Lâm Vân. Mà Lâm Mộc Thanh lại gây dựng sự nghiệp ở Kim Đô.

Nếu Lâm Vân đã tới Kim Đô, đương nhiên phải đến gặp Lâm Mộc Thanh.

Vốn dĩ khi đến Kim Đô, Lâm Vân đã muốn liên lạc với Lâm Mộc Thanh, nhưng bị dính phải chuyện thi đấu, cùng với việc mời chào Chu Ân, cho nên Lâm Vân không thời gian.

Đương nhiên Lâm Mộc Thanh rất vui khi nghe được tin Lâm Vân đến Kim Đô, bởi vì trong tay còn có vài công việc phải làm, vì thế cô ấy hẹn Lâm Vân gặp mặt vào buổi chiều sau khi tan tầm.

Lâm Vân nói buổi chiều sau khi tan tầm sẽ lái xe đến công ty đón Lâm Mộc Thanh.

Sau khi liên lạc với Lâm Mộc Thanh, Lâm Vân mở cửa xe Phaeton, đi đến công ty trách nhiệm hữu hạn Internet Vân Du, chỗ mà Chu Ân đang làm việc.

Trong đại sảnh.

“Chào cô, phiền cô thông tri đến tổng giám đốc Chu, tôi có việc cần tìm cô ấy.” Lâm Vân nói với nhân viên nữ ở quầy lễ tân.

Ngày hôm qua Lâm Vân đã tới, cho nên nhân viên nữ ở quầy lễ tân cũng nhận ra Lâm Vân.

“Vâng ngài Lâm, phiền ngài chờ một lát.”

Sau khi nói xong, nhân viên nữ ở quầy lễ tân bắt đầu gọi điện thoại.



Không lâu sau, nhân viên nữ ở quầy lễ tân đã liên hệ xong.

“Ngài Lâm, tổng giám đốc Chu bảo tôi dẫn ngài lên.” Nhân viên nữ ở quầy lễ tân nói.

“Không cần, tôi tự mình đi lên là được.” Lâm Vân khoát tay.

Ngày hôm qua Lâm Vân đã đến đây, tất nhiên anh biết văn phòng của Chu Ân ở đâu.

Đi thang máy lên trên, Lâm Vân nhanh chóng đến văn phòng của Chu Ân.

Trong văn phòng.

Chu Ân đang đọc báo cáo tài chính của công ty thì Lâm Vân đẩy cửa đi vào văn phòng.

Chu Ân để báo cáo tài chính xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân: “Lâm Vân, chẳng lẽ anh còn muốn thuyết phục tôi gia nhập tập đoàn Tỉnh Xuyên sao? Ngày hôm qua tôi đã nói rất rõ ràng rồi mà.”

Lâm Vân cười: “Chu Ân, cô hiểu lầm tôi rồi. Hôm nay tôi đến không phải để nói chuyện công vụ, tôi đến là để dẫn cô ra ngoài chơi.”

“Dẫn tôi ra ngoài chơi?” Chu Ân ngẩn ra.

“Đúng vậy, không phải ngày hôm qua cô nói mỗi ngày cô đều phải làm việc, ngày thường không hay đi chơi hoặc tham gia các hoạt động giải trí sao, hôm nay tôi sẽ dẫn cô đi chơi một vòng.”Lâm Vân cười nói.

“Đi chơi? Lâm Vân, anh đừng nói đùa nữa, tôi còn rất nhiều việc phải làm.” Chu Ân khoát tay.

“Công ty này đã sớm đi theo con đường phát triển đúng đắn, hiện giờ hẳn là đã ổn định. Tôi chắc chắn gần đây cô không có việc gì quan trọng trong tay, những vấn đề bình thường có thể giao cho giám đốc điều hành bên dưới, chậm trễ một ngày cũng không có gì đáng ngại.” Lâm Vân nói.

Hiện tại Lâm Vân đã có vài kiến thức về quản lý công ty, cũng coi như là có chút hiểu biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play